• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

An Nhiên phóng ra ba luồng sóng thủy triều vào bụi cỏ gần đó, từng luồng nước xoáy quật ngã một đám người mai phục bên trongAn Nhiên thấy một đống người không khỏi hoảng loạn, cô nhướng mày, chào hỏi, “Xích Viêm hội trưởng, thật là trùng hợp lại gặp được ngài,ngài đang làm gì ở đây vậy?”

“Phục kích người.” Xích Viêm rầm rì nói.

“là tên nào mà xui xẻo chọc giận xích viêm hội trưởng người, mà cần tận 20 cao thủ mai phục chặn đánh thế này” An Nhiên cười như không cười, “phải chăng tên xui xẻo đó là tôi?”

Xích Viêm sắc mặt u ám bất định. Kế hoạch muốn phục kích An Nhiên một đòn đánh cho cô mất nửa cái mạng, sau đó vây công thì sẽ dễ dàng tiêu diệt. Nhưng hôm nay hành tung đã bị đối phương phát hiện, chỉ có thể đối mặt, hắn nên làm cái gì bây giờ?

An Nhiên thở dài, giải thích “Xích Viêm hội trưởng có điều không biết, thần khí tôi nhận được khi diệt boss, kỳ thật là……”

Cô cũng không hề muốn động thủ tấn công. Trên người cô hiện không còn bao nhiêu thức ăn nữa, mà trong “ thần tích”

thì mỗi lần chết thì giảm 1 cấp, trên 50 cấp thì muốn thăng cấp cần tích lũy rất nhiều kinh nghiệm, cô không muốn chỉ vì 1 cái nhẫn không gian vô dụng mà tụt 1 cấp được không bù đủ mất.

“Động thủ!” Xích Viêm không cho cô cơ hội giải thích, quyết đoán ra tay dứt khoát. Hắn thầm nghĩ, dù sao ý đồ phục kích đã bại lộ, đã đắc tội đối phương rồi, chi bằng giết chết cô tiêu trừ hậu hoạn.

Vừa dứt lời, lưỡi dao gió, hỏa cầu, nhằm hướng An Nhiên bay tới.

“Ảo ảnh.” An Nhiên thầm nói một tiếng, giây tiếp theo, cô xuất hiện ở cách đó 1 mét. Bóng hình cô ở chỗ cũ bị công kích hóa thành bọt nước tan biến đi.

khi ngôn ngữ bất lực thì bạo lực lên ngôi.Ánh mắt An Nhiên hiện lên một tia lạnh lùng, phất tay một cái, thủy tù vây quanh bảy người, ba thủy đai trói buộc bọn họ, một lượng lớn mũi tên nước bắn vào mười người còn lại. Đồng thời, cô lấy đồ ăn trong ba lô ra và bắt đầu ăn.

Xích Viêm nhìn thấy liền tái mắt, hét lớn “Đồng loạt ra tay, không cho cô buff thêm sức mạnh!” Nói xong, hắn dẫn đầu tung ra kỹ kỹ năng lốc xoáy.

An Nhiên nhẹ nhàng phun ra hai chữ “màn nước, khiên nước.”

Trong khi nói, một kết giới khổng lồ trong không khí bở làn nước mỏng xuất hiện trước mặt cô, chặn đường tiến của cơn lốc xoáy.

Thêm một lớp bảo vệ trong suốt xuất hiện khắp cơ thể để bảo vệ cô không bị gián đoạn khi đang ăn.

closeAn Nhiên vừa ăn vừa tung kỹ năng.

Sau đó, Xích Viêm kinh ngạc phát hiện, không nói tới số lượng kỹ năng , thì năng lượng của cô tựa hồ cũng là vô cùng vô tận. Đánh một hồi lâu, cô vẫn đầy năng lượng để phóng ra kỹ năng.

Thanh Phong đúng lúc nhắc nhở, “trong thần tích thì An Nhiên là một trong số ít người có thể làm đồ ăn hồi năng lượng.”

Xích Viêm thực bực bội, không nói thì có ai bảo ngươi câm đâu?

Khi nạn nhân đầu tiên của công hội xuất hiện, những người khác đều sững sờ, lần lượt dừng lại, bất lực nhìn chủ tịch. Những người chơi khác chỉ cần 1 chọi 3 thì đã được gọi là cao thủ rồi. Mà đây là 1 đấu 20 mà vẫn có thể giết chết địch nhân. An Nhiên thực sự là một BOSS hình người ah ah ah!

An Nhiên nhân cơ hội ăn thêm hai phân đồ ăn.

Xích Viêm thiếu chút nữa thổ huyết . Thật vất vả mới đánh tụt hai phần ba máu của An Nhiên, chỉ trong chốc lát đã khôi phục được hơn phân nửa. Anh ta trực tiếp nhìn thấy thanh máu còn ít màu vàng chuyển dần sang xanh và đầy lên.

“Tất cả cùng nhau xông lên đi! Dù là rớt cấp hay tiêu hao trang bị thì công hội sẽ bồi thường số tiền lớn để bù đắp. Nếu ai tự tay tiêu diệt được An Nhiên sẽ có thưởng!” Xích Viêm sắc mặt xanh mét, hạ quyết tâm, nhất định phải tiêu diệt An Nhiên.

Những người khác nghe nói tử vong có bồi thường, đánh chết có khen thưởng, tức khắc ý chí sôi sục anh dũng mà tiến lên đánh về phía An Nhiên.

Nhưng ngay sau đó , bọn họ lại kêu cha gọi mẹ mà lui trở về.

“Lão đại lão đại, xông lên cô ta sẽ vào trạng thái cuồng chiến!! Mỗi lần phát huy kỹ năng sẽ hồi đầy lại cây máu”

“Má ơi, đâu ra nhiều kỹ năng như vậy? Hù chết bảo bảo.”"

Chết tiệt, đánh boss hệ thống còn không khó như vậy! Cô ta chơi trò quái quỷ gì vậy? Vừa mạnh vừa phản khoa học. Không thể là lỗi hệ thống đúng không?"

Xích Viêm mặt xanh đỏ, phun vào mặt cậu em trai bên cạnh, "

cuồng chiến cái gì chứ? Người ta ăn đồ hồi máu cấp cao!"

Tiểu đệ ôm chân lão đại nhà mình khóc lóc kể lể, “Cô ta đã cuồng chiến ba lần,mỗi lần như vậy thật sự đánh không lại. Lão đại, không bằng chúng ta trốn chạy đi?”

Xích Viêm thật muốn dẫm chết cái tên làm giao động lòng người này, âm thầm hối hận, sao lại đem theo tên nhát gan này đi cùng chứ.

Lúc này, Thanh Phong lui tới bên cạnh chủ tịch, vẻ mặt trịnh trọng, "

lão đại, hơn một nửa anh em đã chết. giờ phải làm sao đây?"

Xích Viêm ngẩn ra, theo bản năng nhìn quanh bốn phía, phát hiện so với sự đông đúc ban đầu thì bây giờ đã thoáng ra không ít,làm lòng hạnh phát lạnh.

“chỉ còn lại tám người?” Xích Viêm lẩm bẩm tự nói, lòng bàn tay bắt đầu ra mồ hôi.

Một tia đấu tranh thoáng xuất hiện trên mặt Xích Viêm, hiện tại có nên rút lui?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NT
Nhi Trương17 Tháng hai, 2023 04:51
khi nào mới edit tiếp truyện này ~~
BÌNH LUẬN FACEBOOK