• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu không nhờ Tạ Linh Ngọc ra tay giúp đỡ thì chắc là mẹ đã sớm sang thế giới bên kia rồi.



Triệu Đồng không ngờ Chu Dương vậy mà lại từ chối, lập tức mặt đầy lo lắng nói: "Thiếu gia, cậu là người thừa kế hợp pháp duy nhất của tập đoàn Chu thị, nếu cậu không sang Mỹ để nhận vị trí này Chu thị sẽ như rắn mất đâu!"



Chu Dương lạnh lùng đáp: "Thế thì liên quan gì đến tôi chứ?”



Triệu Đông không nhịn được hỏi: "Không lẽ những ngày tháng ăn nhờ ở đậu này, cậu vẫn chưa sống đủ sao?”



Chu Dương thản nhiên nói: "Chưa đủ, bởi Linh Ngọc chính là vợ của tôi, tôi yêu cô ấy."



Nói xong, Chu Dương liền giận dữ tắt cuộc gọi video.



Vào thời khắc này, Chu Dương trong lòng ít nhiều có chút hối hận, nhưng nghĩ một lúc anh lại nhanh chóng cảm thấy an tâm.



Tạ Linh Ngọc là người mang lại cho anh cuộc đời thứ hai, lại là người con gái duy nhất mà anh yêu sâu đậm, anh chỉ muốn thấy cô an ổn sống qua ngày.



Sau đó, anh đến phòng bệnh, nói chuyện với mẹ một lát.



Nhưng anh không nói chuyện này với mẹ



Sức khỏe mẹ anh không tốt, không thể chịu kích động.



Thấy gân đến giờ phải đi làm, anh mới rời khỏi bệnh viện, chuẩn bị ra mắt trước công ty.



Lúc này, điện thoại bỗng reo lên, người gọi đến là bảo vệ của công ty Tạ Linh Ngọc: "Chu tiên sinh, Trần Tuấn Sinh kia lại đến công ty tìm Tạ tổng."



Nghe câu này, toàn thân Chu Dương run rẩy, trái tim anh dường như bị một tay vô hình bóp chặt.



Cho đến bây giờ Chu Dương cũng không dám nói rằng Tạ Linh Ngọc yêu anh, bởi nghiêm túc mà nói, có lẽ anh cũng chỉ là vật thay thế mà Tạ Linh Ngọc tìm đến trong lúc đau khổ mà thôi.



Vậy mà, vào giờ phút này lại xuất hiện người thứ ba - một Trần Tuấn Sinh manh động, Chu Dương lại không biết Tạ Linh Ngọc rốt cuộc có chịu được sự tấn công mãnh liệt của Trần Tuấn Sinh hay không.



Chu Dương vội vàng hỏi: "Hắn ta đang ở văn phòng Linh Ngọc sao?”



"Không, bọn họ đang chuẩn bị lên xe Trần Tuấn Sinh đi ra ngoài"



Mối quan hệ của nhân viên bảo vệ đấy với Chu Dương rất tốt, có lẽ bởi cơ duyên đều cùng tầng lớp thấp bé, Chu Dương khá đồng cảm, vậy nên mỗi lần Trần Tuấn Sinh đến tìm Tạ Linh Ngọc, anh ta đều báo với Chu Dương.



Chu Dương hỏi lại:"Họ định đi đâu?”



"Nghe nói là đi cầu lạc bộ Silver Lake.”



Câu lạc bộ Silver Lake?



Đó là một câu lạc bộ nổi tiếng trong giới thượng lưu của thành phố.



Người ta nói rằng ông chủ đằng sau, có lai lịch rất lớn. Vô số người giàu có và quyền lực muốn vào Câu lạc bộ Silver Lake chính là để có cơ hội gần gũi hơn với ông chủ.



Câu lạc bộ này sử dụng một hệ thống thẻ thành viên để kinh doanh, không phải là thành viên thì cả khi cầm một núi tiền, cũng không có tư cách vào cửa.



Muốn gia nhập vào Câu lạc bộ Silver Lake, chỉ mỗi tiền cũng không đủ, phải xin đăng ký vào Câu lạc bộ Silver Lake trước.



Câu lạc bộ Silver Lake sẽ đánh giá hội viên dựa trên tình hình tài sản, tình hình kinh doanh và thực lực toàn diện về mọi mặt. Chỉ cần một điều kiện nào không đủ, đều bị từ chối.



Hơn nữa, các thành viên của Câu lạc bộ Silver Lake được chia thành nhiều cấp độ, cao nhất là hội viên kim cương, sau đó là các hội viên bạch kim, vàng, bạc và đồng.



Ngay cả hội viên đồng thấp nhất cũng cần ít nhất mấy ngàn vạn, gia thế trong sạch, hơn nữa quy mô của công ty phải hơn năm mươi người trở lên.



Mặc dù Tạ Linh Ngọc cũng có chút thành tựu, là nữ doanh nhân nhỏ thành đạt, nhưng cô ngay cả với tư cách hội viên đồng cũng không có.



Chu Dương thừa biết rằng, người bình thường như anh chắc chắn sẽ không thể vào Câu lạc bộ Silver Lake.



Nhưng anh lại lo lắng Tạ Linh Ngọc sẽ bị làm hại.



Chu Dương có sự hiểu biết nhất định vê Trần Tuấn Sinh, người này không phải là loại gì tốt đẹp, và luôn luôn thèm muốn vẻ đẹp của Linh Ngọc.



Lúc trước khi hắn với Tạ Linh Ngọc yêu nhau, hắn luôn muốn ở bên Tạ Linh Ngọc, nhưng Tạ Linh Ngọc kiên quyết không có mối quan hệ kiểu đó trước khi kết hôn.



Cho nên, Chu Dương rất sợ hắn ta sẽ cố tình lợi dụng Tạ Linh Ngọc để giải quyết những khó khăn trong kinh doanh, nhân cơ hội này để giở trò với Tạ Linh Ngọc.



Vì thế, anh không dám chần chừ, vội vàng bắt xe đến Câu lạc bộ Silver Lake.



Khi gần đến Câu lạc bộ Silver Lake, Chu Dương thấy xe của Trần Tuấn Sinh đậu trước cửa câu lạc bộ.



Cửa xe mở ra, Trần Tuấn Sinh thanh lịch dẫn đầu bước xuống xe, sau đó một vệ sĩ mở cửa phía ghế phụ.



Ngay sau đó, Tạ Linh Ngọc bước xuống.



Cô khoác một chiếc váy dạ hội màu đen với lớp trang điểm nhẹ nhàng tinh tế trên khuôn mặt.



Tạ Linh Ngọc dưới màn đêm mờ ảo trông như một nàng tiên hạ phạm.



Chu Dương trong xe tay siết chặt nắm đấm, nói với tài xế: "Bác tài, phiên bác lái xe nhanh hơn chút!"



Ở cửa vào Câu lạc bộ Silver Lake, Trần Tuấn Sinh mỉm cười nho nhã, vươn tay một cách tự nhiên muốn ôm lấy vòng eo thon của Tạ Linh Ngọc.



Ngay sau đó, Tạ Linh Ngọc khẽ cau mày, nhẹ nhàng tránh bàn tay của Trần Tuấn Sinh.



Họ nhìn nhau trong im lặng, không khí có vẻ kỳ lạ.



Một cảm giác hụt hẫng lóe lên từ mắt của Trần Tuấn Sinh, nhưng hắn nhanh chóng trở nên tự tin và cuồng nhiệt.



Vô tình quay đầu lại, Trần Tuấn Sinh thấy Chu Dương ra khỏi taxi và đang đi nhanh về phía này.



Vào thời điểm bốn mắt giao nhau, Trần Tuấn Sinh lộ ra một vẻ khinh bỉ, rôi chậm rãi quay ngón tay cái xuống.



Chu Dương liều mạng chạy theo, nhưng anh vẫn không đuổi kịp, đợi khi bọn họ đến cửa, bên ngoài Câu lạc bộ Silver Lake, Trần Tuấn Sinh đưa tay đẩy chiếc kính gọng đen trên sống mũi.



"Linh Ngọc, mấy nhà đầu tư anh giúp em hẹn đều đã đến rồi, em đi với phục vụ lên trước đi, anh thấy một người bạn đến chào hỏi tí rồi qua liền"



Đôi mắt của Tạ Linh Ngọc lóe lên một cái nhìn phức tạp, chỉ nhẹ nhàng gật đầu.



Khi Chu Dương lao đến cửa Câu lạc bộ Silver Lake, chỉ còn lại Trần Tuấn Sinh với vẻ mặt đây khinh miệt.



"Chu Dương? Câu lạc bộ Silver Lake là nơi mà đồ phế vật như mày có thể đến sao?”



Lúc này Trần Tuấn Sinh đã gỡ bỏ hoàn toàn chiếc mặt nạ quân tử nho nhã với những lời khiêu khích chua ngoa.



"Trần Tuấn Sinh, mày để Linh Ngọc ra ngoài đi, nếu không tao với mày không xong đâu!"



"Chu Dương, mày là cái thá gì? Mày thậm chí bước chân vào Câu lạc bộ Silver Lake còn không đủ tư cách, còn muốn đe dọa tao? Thật là không biết tự lượng sức mình.”



Sự khiêu khích thật sự trước nay đều không đến từ lời nói, hay đánh đập thể xác, mà là sự sỉ nhục nhân cách.



Trần Tuấn Sinh nhìn thấy Chu Dương đỏ mặt tía tai, cười haha rồi lạnh giọng nói: "Mày yên tâm, phòng riêng trên lầu tao đã cho người lắp đặt máy nhiều sóng rồi, mày có gọi cho Tạ Linh Ngọc thì cũng không được đâu, mấy phút nữa, cơ thể của cô ấy sẽ bị tao chiếm lấy! ”



Nói xong, Trần Tuấn Sinh mỉa mai: "Cái loại phế vật như mày, kết hôn ba năm, Tạ Linh Ngọc vẫn là một trinh nữ, mày biết tại sao không? Nói cho



mày biết, Tạ Linh Ngọc chính là đang chờ để dành thứ quý giá nhất cho tao đấy!"



Chu Dương tức giận đến mức muốn nắm tay đấm vào mặt hắn ta, nhưng hắn lại bước thẳng vào Câu lạc bộ Silver Lake.



Chu Dương theo bản năng muốn đuổi theo đánh hắn một trận, nhưng ngay khi anh đến cửa, hai người đàn ông mặc đồ đen lạnh lùng không chút do dự chặn anh ngoài.



"Xin lỗi tiên sinh, phiên anh xuất trình thẻ thành viên."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK