"Tiểu Kỳ ta muốn đi Cổ Lan thành, nơi đây yêu thú quá thấp ta không thể tăng sức mạnh nếu cứ luyện tập ở đây." Cổ Lan thành là một trong những địa điểm quan trọng xúc tiến tình cảm nam chủ cũng như bàn tay vàng đầu tiên đi cùng với nhiều mối nguy hiểm tìm ẩn rất thích hợp cho việc tu luyện bây giờ của Tiêu Vũ.
"Vậy thì đi thôi Vũ Vũ."
Vũ Vũ muốn đi nơi nào thì nó sẽ hết mực đi theo, bởi vì Vũ Vũ luôn đúng.
Vừa tới Cổ Lan thành, Tiêu Vũ đi được vài bước thì gặp một con Thương Tí Cự Viên, yêu thú này thân cao hai mét, tráng kiện cánh tay giống như là màu đen thiết trụ nhưng lại vô cùng linh hoạt hơn nữa đều là bạch ngân cấp.
Đối phó với cùng cấp là một điều mới mẻ mà trước mắt chỉ có một Thương Tí Cự Viên thì quả là một cơ hội tốt.
Bình thường Thương Tí Cự Viên đều sẽ hoạt động thành đàn, ít nhất cũng sẽ có sáu đến bảy con nhưng trước mắt chỉ có một con Thương Tí Cự Viên thì quả là cơ hội tốt cho nàng.
Có lẽ cảm nhận được tầm mắt của Tiêu Vũ Thương Tí Cự Viên đột nhiên quay sang thấy được Tiêu Vũ đứng đấy với ánh mắt lăm le cái đầu của mình, nó ngay lập tức nổi giận.
Hống, Hống!
Tiếng gầm gừ của Thương Tí Cự Viên vang xa làm cho Tiêu Vũ có chút chấn kinh, trong đôi mắt của nó không chút nào che dấu sự hung tợn, thấy một màn Tiêu Vũ cũng nổi lên sát ý chi tâm.
Thấy Tiêu Vũ không sợ Thương Tí Cự Viên nổi giận đấm ngực kêu lên, rồi lao vun vút tới chỗ Tiêu Vũ.
Thấy con Cự Viên đã tới gần Tiêu Vũ đột nhiên nhảy ra xa trên tay không biết lúc nào suất hiện ra cây bút trên cán bút xuất hiện từng đạo minh văn uốn lượn, còn có chữ trên cán nhưng vì cấp của Tiêu Vũ quá thấp rất có thể rất lâu mới có thể xem được dòng chữ.
Tiêu Vũ nhấc tay vẽ lên từng đạo minh văn với tốc độ kinh người.
"Hừm muốn chết nhanh đến thế ta sẽ cho ngươi toại nguyện, Hoàng Kim Minh Văn Trảm Hồn." từng đạo Minh Văn cơ sở nhanh chóng được Tiêu Vũ vẽ ra ghép lại thành Minh Văn Trảm Hồn.
Chỉ thấy từng đạo Minh Văn trực tiếp hóa thành luồng sát khí bay đến linh hồn hải của Thương Tí Cự Viên, nó rống lên sợ hãi linh hồn hải vỡ ra khiến nó lăn ra chết trong sợ hãi.
Thấy một màn này tiểu Kỳ cũng cả kinh, nó chỉ cho Vũ Vũ học tập trong không gian cứ nghĩ Minh Văn cỡ này Tiêu Vũ sẽ không khống chế được nhưng nó không ngờ việc hiểu rõ minh văn của Tiêu Vũ không dung xem thường.
Hừm Minh Văn này lần đầu tiên nàng sử dụng nhưng không tệ.
Tiêu Vũ nói thầm, từ lúc được tiểu Kỳ đưa vào không gian để học tập minh văn cũng như y thuật, trong không gian của tiểu Kỳ có thể nói không một loại sách nào là không có, cầm kỳ thi họa, các loại Minh Văn, y thuật, võ công.. không gì là không có, trong không gian Tiêu Vũ tiến bộ rất lớn, nàng cảm thấy hứng thú đối với Minh Văn y thuật là rất lớn nếu như không nhắc nhở nàng có thể nghiên cứu từ ngày này sang ngày khác mà không biết mệt.
Không gian của tiểu Kỳ về quy luật thời gian và không gian không giống bên ngoài, ở đây 3 ngày trong đây bằng 1 canh giờ ở đời thực, cũng ngăn chặn đi sự phát triển của Tiêu Vũ, có thể nói nếu Tiêu Vũ vào không gian tiểu Kỳ thì nàng vẫn sẽ dừng lại ở lúc vào không gian.
Thu thập xong xác của Thương Tí Cự Viên Tiêu Vũ tiếp tục ẩn nấp tìm mục tiêu khác để rèn luyện.
Sâu trong Cổ Lan thành có hình bóng của một thiếu nữ xuyên bạch y, dáng người mỹ miều, nhưng không dấu được trong ánh mắt sắc bén mà lại diệu dàng khiến bao người muốn đắm chìm dù chết trong ánh mắt cũng nguyện ý.
Phải người đó là Tiêu Vũ sau hai tháng luyện tập ở Cổ Lan thành có thể nói ở đây không chổ nào là không quen thuộc, đến nỗi chỗ mà đám người nam chủ sau lại đây thấy vàng bạc Tiêu Vũ cũng biết chổ ẩn giấu nhưng vì không gian giới chỉ của Tiêu Vũ vẫn chưa được mở rộng nên chỉ có thể đem vài món quan trọng, còn tấm giấy thời không yêu linh thư, nàng chỉ cảm thấy ta với ngươi coi như không duyên phận.
Ở bốn tháng này Tiêu Vũ đã dần trút đi vẻ mặt non nớt của trẻ con, dần trở thành một thiếu nữ, tuy chưa phát dục hết nhưng với đôi mắt câu nhân, chỉ cần liễm mi thôi cũng có hàng tá người xếp hàng, đôi mắt ấy cử như hồ ly đa tình, có thể nói là một đại mỹ nhân
Rầm!
Con Thương Tí cự viên đầu đàn cuối cùng cũng bị Tiêu Vũ hạ, lấy yêu linh trong đầu con đầu đàn, Tiêu Vũ ngước nhìn không trung đếm đếm thời gian
"Tiểu Kỳ ta ở đây cũng hai tháng rồi."
"Đúng rồi Vũ Vũ, còn vài ngày nữa là nam chủ Nhiếp Ly trọng sinh và gặp Ngưng Nhi, ngài định nhập học Thánh Lan học viện sao?"
"Ừ, ta nghĩ vậy Ngưng Nhi ở trong đó nhập học dễ tiếp cận nàng hơn."
"Vậy thì đi thôi Vũ Vũ."
"Ừ đi thôi."