Bắc Võ đấu trường là một võ đài mấy ngàn mét, xung quanh còn có các khán đài, đủ để chứa mấy vạn người xem, nơi này thường xuyên cử hành thi đấu luận võ, người xem đến đây thường xuyên sẽ biết đến những trận đánh cược diễn ra như cơm bữa.
Thiên tài chiến diễn ra rất được các gia tộc quan tâm, nơi đây quyết định xem các ngươi có được các gia tộc dốc sức bồi dưỡng hay không, vì thế mà các thiên tài vô cùng dốc sức thể hiện bản thân.
Lúc này, các đại gia tộc đã đến đấu trường, càng làm người bất ngờ hơn là Hiệp Hội luyện đan sư cũng tham gia vào thiên tài chiến, phải biết rằng học sinh của Hiệp Hội luyện đan sư thực chiến không cao, hơn nữa đám gia hỏa này bình thường chỉ biết luyện đan, đánh đấm như thế nào a.
"Tiểu cô nương bên cạnh Dương Hân quản sự là ai a."
"Ngươi chưa xem khảo thí của Thánh Lan học viện a? Nàng là Tiêu Vũ, thiên tài của lớp Thẩm Tú đạo sư, nhưng trong lúc khảo thí của học viện, nàng và Thẩm đại thiếu gia có xung đột, Thẩm Phi ra chiến thư khiêu chiến, nàng ta liền đồng ý a"
Hắn nói tới đây thở dài một tiếng, một tiểu cô nương tuy là thiên tài mới nổi đấy nhưng làm sao có thể thắng được Thẩm Phi được bồi dưỡng từ nhỏ được.
Người kia nghe vậy cũng thở dài, có chút tiếc nuối, có lẽ trong thâm tâm bọn hắn, Thẩm Phi là một thiên tài trong vạn người, Tiêu Vũ chỉ là thiên tài mới nổi làm sao có thể thắng được đây.
"Dương Hân tỷ, ở đây có đánh cược không a" Tiêu Vũ ngó nghiên khắp đấu trường nhìn qua như kẻ quê mùa, mà nói ra thì nàng đúng là kẻ quê mùa thật, nàng chưa bao giờ thấy một đấu trường hoành tráng như này trước đây.
"Có! Bên phía tây nơi đấy đặc biệt náo nhiệt, đặt cược đa phần sẽ ở chỗ đấy, bất quá nơi đó những chỗ sẽ tự phát sinh." Dương Hân chỉ tay về phía tây.
"Như vậy a!" bên kia xem có chút loạn, nói ra nàng có chút không muốn qua bên đó, nếu được vẫn nên nhờ Dương Hân vậy.
Trong lúc Tiêu Vũ cùng Dương Hân nói chuyện phiếm, bên Thần Thánh thế gia có mấy người đi tới, đầu lĩnh là chấp sự Thẩm Minh của Thần Thánh thế gia.
"Dương quản sự đã lâu không gặp, không ngờ hiệp hội luyện đan sư cũng hứng thú với thiên tài chiến a?" Thẩm Minh mặt tuy mỉm cười, nhưng trong lòng đã sớm mắng hiệp hội luyện đan sư, đám người hiệp hội không lo luyện đan, lại đến đây tranh cái gì.
Cho dù là Thần Thánh thế gia có một tay che trời thì khi đối mặt với hiệp hội luyện đan sư cũng không dám lỗ mãn, bọn hắn hằng năm đều mua đan dược từ hiệp hội luyện đan sư, đó là lý do bọn hắn đến bây giờ vẫn chưa dám động đến hiệp hội luyện đan sư.
"Hiệp hội luyện đan sư dù sao cũng có yêu linh sư, nên luyện luyện một chúng tiểu bối mới là" Dương Hân cười cười nói.
Thẩm Minh nghe lời này của Dương Hân nói làm sao không biết được hàm nghĩa, nào có chúng tiểu bối, xung quanh người của hiệp hội chỉ có mỗi Tiêu Vũ là tham gia, không bằng là nói bảo hộ đi.
Nhưng thật ra bên cạnh Thẩm Phi lại an phận đến lạ thường, hơn nữa còn treo tươi cười.
Khiến Tiêu Vũ không khỏi nâng cao cảnh giác, cho dù nàng một tay có thể áp toàn tập Thẩm Phi nhưng sao có thể biết được hắn chuẩn bị đại chiêu gì đâu.
"A? Dương quản sự đây là cũng muốn đặt cược sao?" Thẩm Minh thoáng nhướng lông mày, nhưng cũng không biểu đạt điều gì.
"Cũng là nhàm chán sao, đặt cược nhưng đến kích thích a" Dương Hân mỉm cười nói.
"Nếu Dương quản sự đã nói như vậy, chúng ta liền chơi một chút. Thẩm Phi thiếu gia cùng Tiêu Vũ cô nương quyết đấu, ta đổ Thẩm Phi thiếu gia thắng, đánh cược năm ngàn vạn yêu linh tệ, có dám tiếp hay không?" Thẩm Minh đôi mắt hơi hơi tế mị, nhìn thoáng qua Tiêu Vũ, lúc này hắn mới đánh giá lên Tiêu Vũ.
Dáng người xem có chút xông ra, gương mặt bởi vì đeo mặt nạ mà không nhìn được sắc mặt, tổng quan đánh giá hắn có chút xem thường, nàng không có gì đặt biệt nếu muốn nói chút thì có chút khí thế đấy, bất quá không đáng để tâm.
"Dương Hân tỷ tỷ ngươi cố gắng kéo hắn một bút lớn, yên tâm ta nhất định sẽ thắng Thẩm Phi"
Nghe năm ngàn vạn, nàng có chút xem trọng Thẩm Phi địa vị bên trong Thẩm gia rồi, đường đường là đại thiếu gia mà lại đáng giá năm ngàn vạn yêu linh tệ.
Tiêu Vũ ngay lập tức cấp Dương Hân truyền tin, Thần Thánh thế gia chính là đại đâu, làm hắn lỗ một bút lớn thì nàng mới cấp Ngưng Nhi hả giận đâu.
"Hảo a tiểu cô nương, ngươi tâm thật xấu." nàng cũng không nhanh chóng đáp ứng Thẩm Minh, mà cố gắng kéo hắn đặt thêm một cọc đâu.
Cuối cùng dưới sự chứng kiến của các thế gia khác, hiệp hội luyện đan sư cũng với Thần Thánh thế gia tiến hành đánh cược với số tiền là năm trăm ngàn vạn.
Đấu trường lúc này chính là sôi trào không ai chú đến một thân ảnh yểu điệu xuất hiện trên khan đài.
Nếu không chú ý sẽ không nhìn thấy được, nhưng Tiêu Vũ là ai a, nàng chính là chờ thân ảnh này một hồi lâu rồi, nàng vừa xuất hiện làm sao không để ý tới đây.
"Dương Hân tỷ tỷ, ta có chuyện đi dạo một chút, trước khi bắt đầu ta sẽ trở về." không cho Dương Hân kịp hỏi chuyện gì, Tiêu Vũ đã đi rồi.
Tiền đặt cược gì đó nàng cũng không quá quan tâm, thắng Thẩm Phi nàng sẽ thắng, những trận sau thì như nào cũng được.
Ngưng Nhi liền đứng ở một góc hẻo lánh, tránh bị chú ý quá nhiều, cũng không muốn Tiêu Vũ nhìn thấy bị phân tâm, nàng nhưng rất rõ ràng Tiêu Vũ đáp ứng Thẩm Phi khiêu chiến là vì nàng.
Nhưng cho dù Ngưng Nhi nàng đứng chỗ nào đi chăng nữa, chỉ cần Tiêu Vũ thoáng nhìn vẫn sẽ nhanh chóng tìm được nàng a, khả năng quan sát của Hắc Kim cấp sao có thể né đâu.
Nhìn thiếu nữ từ xa đi lại, Ngưng Nhi vừa bất đắc dĩ vừa cảm thấy ấm áp, vốn dĩ là muốn im lặng mà cổ vũ nàng từ xa, lại không ngờ nàng ta lại phát hiện trước.
"Ngưng Nhi a, ta còn tưởng ngươi không tới đâu"
"Sao có thể" nhìn thiếu nữ trước mắt, một nữa gương mặt tuy có mặt nạ che nhưng không che lại được gò má bởi vì chưa phát dục hoàn toàn mà có chút phì, gương mặt bởi vì thời tiết khô nóng mà gò má nổi lên ửng hồng, nhìn một lúc nàng có loại xúc động muốn cắn lên.
Cắn! Ngưng Nhi ngươi suy nghĩ cái gì thế này, ngươi làm sao có thể có suy nghĩ này đối với bằng hữu của ngươi.
Càng cố gắng không nghĩ tới thì càng chú ý điều đó nhiều hơn, Ngưng Nhi cũng không ngoại lệ, dù là cố gắng dời mắt đi chỗ khác cũng rất khó khăn, bất tri bấc giác mặt nàng đỏ ửng lên.
"Ngưng Nhi, mặt ngươi đỏ quá, thời tiết quá nhiệt sao?" thời tiết hôm nay trên đấu trường quá nhiệt, hàng vạn người hô hào, không khí được hâm nóng lên ngay cả nàng cũng cảm thấy quá nhiệt a.
"Đúng, đúng vậy!" đối mặt Tiêu Vũ dò hỏi nàng là sao dám khai thật, là vì nhìn thấy gò má nàng mà muốn cắn lên đây.
"Tiêu Vũ ngươi chuẩn bị trận đấu này tới đâu rồi a?" vì không dám nhìn thẳng, nàng đành nói sang chuyện khác.
"Khá tốt, nhưng ta cảm thấy Thẩm Phi đang dự mưu điều gì đó?" hôm nay nàng gặp Thẩm Phi, mặt treo tươi cười, khác hẳn sắc mặt âm trầm hằng ngày.
Nàng nói điều này cho Ngưng Nhi, không ngoài dự đoán sắc mặt nàng trầm xuống, nàng nhưng biết rõ ràng nhân phẩm của Thẩm Phi, nếu nói Thẩm Việt có thể trang một bộ công tử ôn nhu, thì Thẩm Việt hắn không cần phải.
Đối với các nàng tới nói Thẩm Phi chính là thiên tài, chỉ vừa tới mười lăm tuổi đã là Bạch Ngân cấp, đối với các trưởng bối tới nói chính là đối tượng trọng điểm bồi dưỡng, đối với các thế gia khác chính là đối tượng liên hôn tốt nhất.
Hắn từ nhỏ chính là thiên chi kiêu tử, không gì không được, nếu hôm nay hắn có sử ám chiêu gì các gia tộc cũng sẽ nhắm mắt mà cho qua, nếu bình thường nàng có thể chắc chắn Tiêu Vũ sẽ thắng được Thẩm Phi, nhưng lúc này nàng lại không chắc.
Không tránh Ngưng Nhi sẽ suy nghĩ như vậy, nàng vẫn chưa biết được Tiêu Vũ đã tới Hắc Kim cấp. Trong suy nghĩ của nàng Tiêu Vũ cao lắm cũng chỉ là Hoàng Kim cấp đỉnh phong, các ám khí áp chế Hoàng Kim cấp chính là không thiếu.
"Tiêu Vũ ngươi nên cẩn thận, ta chỉ sợ hắn sẽ dùng ám khí hoặc là đan dược, có thể là đan dược cường hóa, trong thiên tài chiến đan dược chính là có thể sử dụng." nàng nghĩ nghĩ nói, nếu nói đan dược có thể sử dụng trong trận này có thế là Yêu Linh Cường Hóa Đan.
"Tốt, ta đã biết"
Thời gian cũng đã đến nàng cũng phải nhanh chuẩn bị, nếu không Dương tỷ tỷ lại lo lắng.
Trước khi đi Tiêu Vũ cũng không quên từ không gian giới chỉ lấy ra một bao yêu linh nhỏ, đây là những yêu linh đã được Nhiếp Ly dung hợp trước đó.
"Ngưng Nhi đây là một số yêu linh phù hợp với thiên phú của ngươi, ngươi xem kỹ rồi dung hợp"
"Cảm ơn ngươi, Tiêu Vũ" khóe miệng Ngưng Nhi bất giác giương lên, cười tủm tỉm, ngay cả bản thân nàng cũng không nhận ra, gương mặt tỏa sáng, giảm bớt đi sự thanh lãnh bề ngoài làm cho cả người nàng mềm mại, đúng với số tuổi thiếu nữ mà nàng đang có.
Bất tri, bất giác làm cho người nào đó không khỏi đỏ mặt.
Nàng, nàng quá phạm quy đi, cười lại đẹp như thế.
"Ta, ta đi trước"
Chờ Ngưng Nhi phản ứng lại thì chỉ còn thấy bóng dáng chạy trối chết của Tiêu Vũ.
"Thật là, ta vẫn chưa nói xong đâu"
Tại thính phòng của Thần Thánh thế gia.
Thẩm Minh nhìn sang Thẩm Phi nói.
"Thiên tài chiến không cho phép sử dụng chiến giáp, thế nhưng có thể sử dụng đan dược, ngươi mang hai viên Yêu Linh Cường Hóa đan, chuẩn bị bất cứ tình huống nào thì sử dụng!"
Yêu Linh Cường Hóa đan là hiệp hội luyện đan sư chế tác chuyên môn cung ứng cho vài đỉnh phong thế gia, như vậy chỉ có tại thời điểm yêu thú đại chiến, mới có thể sử dụng, nên không ai dám sử dụng tùy tiện vậy mà trận đấu này lại dùng những hai viên.
Trận chiến này ảnh hướng đến Thần Thánh thế gia nói lớn thì không lớn, nói nhỏ thì không nhỏ, nhưng thà là phòng vạn nhất hơn là nhất vạn, uy tín, danh dự của Thần Thánh thế gia nhất định phải được đảm bảo.
Yêu Linh Cường Hóa đan có thể trên diện rộng tăng cường yêu linh uy lực, bất quá là có di chứng, đối yêu linh tạo thành tổn thương vĩnh cửu, nhưng đối với tu luyện giả bản thân không có quá lớn thương tổn.
Việc này đối với thần thánh thế gia đến nói không đáng kể chút nào, dù cho yêu linh của Thẩm Phi phế đi, Thần Thánh thế gia lập tức có thể cấp cho Thẩm Phi yêu linh mới còn cường hãn hơn.
"Thẩm Phi đại thiếu gia, ngươi nên nhớ không được khinh địch, cho dù đó là nữ nhân."
"Hừ, hai viên Yêu Linh Cường Hóa đan chính là tiện nghi cho nữ nhân kia" hắn sắc mặt âm trầm nhìn hai viên Yêu Linh Cường Hóa đan trong tay, tuy nói hắn không có hại, nhưng một khi yêu linh bị tổn hại ít nhiều thân thể đều sẽ bị ảnh hưởng.
Tuy hắn là đại thiếu gia của Thần Thánh thế gia, nhưng với lợi ích của gia tộc, hắn chính là phải chấp nhận.
Đối với trận đánh cược này, mọi người cơ hồ đều áp Thẩm Phi sẽ thắng.
Nhìn Thẩm Phi cùng Tiêu Vũ đi xuống sân, toàn bộ đấu trường đều sôi trào, mọi người đều hò hét hô to, không khí cả đấu trường được đẩy thêm sự nồng nhiệt.
"Đánh vài hắn, đánh bại hắn!"
"Tiểu cô nương cố lên!"
"Thẩm đại thiếu gia cố lên"
Tuy bề ngoài nàng mặt vô biểu tình nhưng bên trong nội tâm bị sự náo nhiệt của đấu trường gợi lên chiến ý.
"Cho dù là nữ nhân ta cũng sẽ không nương tay." Trên mặt Thẩm Phi toát ra tia âm trầm tươi cười, hắn muốn triệt để hạ gục Tiêu Vũ, nếu có thể hắn cũng muốn thu phục Tiêu Vũ đâu, nữ nhân sao càng khó thu phục càng có sức hút.
"Bớt nói nhảm, tới đi!"