Mục lục
Ma Đế Truyền Kỳ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ma Đế Truyền Kỳ
CHƯƠNG 203: TA NGUYỆN NHẬN CHỦ

Nghe thấy giọng nói này, Tam Sinh Đạo Nhân cả người run rẩy.

Tốc độ chân càng nhanh hơn ba phần!

Tuy nhiên, mặc kệ tốc độ của ông ta có nhanh hơn nữa, thân hình của Trần Thuận còn nhanh hơn ông ta.

Tam Sinh Đạo Nhân chỉ cảm thấy bên người đột nhiên vụt qua một bóng đen.

Sau đó, phía trước ông ta liền xuất hiện một thân ảnh, cản đường của ông ta.

Hiển nhiên chính là Trần Thuận!

“Chết!”

Trần Thuận trong miệng nhả ra một chữ.

Sau đó, đánh một chưởng về phía Tam Sinh Đạo Nhân.

Hỗn độn chi lực cuồn cuộn, đột nhiên bạo phát, ập tới Tam Sinh Đạo Nhân.

Tam Sinh Đạo Nhân bị sốc nặng!

Cưỡng chế thân thể dừng lại, lập tức lùi lại.

Kiếm gỗ trong tay liên tiếp đánh ra công kích.

Trên kiếm gỗ, giống như có vô số chân nguyên màu xanh quấn lấy con rồng có sừng, cũng đang điên cuồng bạo phát.

Tuy nhiên, một kiếm này.

Dưới sự va chạm của hai loại lực lượng.

Kiếm gỗ trong tay của Tam Sinh Đạo Nhân bắt đầu nứt.

Hỗn độn chi lực không có đối thủ, không gì cản được!

“Người đời chỉ biết tam sinh kiếm, lại không biết thủ đoạn tôi mạnh nhất lại là tam kiếm hợp nhất!”

Tam Sinh Đạo Nhân đối diện với nguy cơ sinh tử.

Trước đó chuẩn bị ra tay nhưng thủ đoạn chưa kịp dùng, lúc này, đột nhiên bạo phát mà ra.

Kiếm gỗ đã gãy!

Tam Sinh Đạo Nhân hai tay hợp tác, bắt chỉ thành kiếm.

Dứt lời, giữa ngón tay của Tam Sinh Đạo Nhân đột nhiên xuất hiện một đạo kiếm khí màu trắng.

Một kiếm này so với Yêu Đao Tỉnh Thượng Sát mà Takashi Inoue nuôi 20 năm càng mạnh hơn.

Ngay cả chiến hạm ở đây, cũng chưa chắc không thể chém đứt.

Một kiếm này của Tam Sinh Đạo Nhân khiến sắc mặt của Trần Thuận lập tức trở nên ngưng trọng.

Nhưng thế công của hắn cũng không hề suy giảm.

“Chết!”

Trong miệng của Trần Thuận lại lặp lại một chữ chết!

Chủ Ma giới, nói là phải làm.

Nói người phải chết thì người phải chết!

Chữ chết vừa nói ra, hai tay của Trần Thuận đột nhiên bắt đầu kết ấn.

Theo ngón tay biến đổi của Trần Thuận, hư không cũng bắt đầu chấn động.

Một chữ ‘chết’ xuất hiện ở trước người Trần Thuận.

Chữ chết xuất hiện, một cảm giác tử vong bắt đầu tản ra.

Mang theo khí tức khô héo u ám nồng đậm!

Cùng lúc này, một kiếm này của Tam Sinh Đạo Nhân cũng chém tới.

Tuy nhiên, sau khi đụng phải chữ ‘chết’, một kiếm này của Tam Sinh Đạo Nhân dường như chém vào địa ngục vô tận, không có tạo ra dao động quá lớn.

Sao có thể chứ?

Tam Sinh Đạo Nhân đã vô cùng kinh ngạc vì một kiếm này, lại tuyệt vọng.

Một kiếm này của ông ta, so với tam sinh kiếm còn mạnh hơn!

Đây mới là thủ đoạn ông ta che giấu!

Cũng là thần thông bản mệnh của ông ta!

Tuy nhiên, ngay cả tạo thành tổn thương cho Trần Thuận cũng không có.

Tam Sinh Đạo Nhân kinh hãi cực độ!

Lần nữa xoay người chạy trốn.

Mà lần này, Tam Sinh Đạo Nhân trực tiếp chuẩn bị xông vào giữa mấy Thần Cảnh đó.

Trần Thuận có công kích nữa, ông ta tìm mấy tên quỷ chết thay đến cản lại.

Ông ta tuyệt đối không thể chết ở đây!

Tuy nhiên, khi cơ thể Tam Sinh Đạo Nhân lại nhúc nhích, lúc này, Trần Thuận vậy mà không có cản ông ta lại, ông ta đã không còn hy vọng gì nữa rồi.

Thân thể của ông ta lao đi thật nhanh, đột nhiên cứng lại ở giữa không trung.

Sau đó, đồng tử mở trừng trừng!

Màu sắc trong mắt bắt đầu nhanh chóng thay đổi!

Thì ra, Trần Thuận kết ấn tạo ra chữ ‘chết’, vào khoảnh khắc ông ta chạy trốn lần nữa thì đã dán vào lưng của ông ta.

“Đây… căn bản không phải thủ đoạn của nhân gian…”

“Ta không cam tâm…”

Tam Sinh Đạo Nhân khóc nhọc nói ra mấy chữ.

Sau đó, thân hình bỗng ngã xuống.

Không có bất cứ động tĩnh gì nữa!

Cũng không có bất cứ hơi thở của sự sống!

Sau Xích Huyết Lão Quái, người chết là Tam Sinh Đạo Nhân!

Nếu như tính cả Thánh chủ của Thánh sơn và Điện chủ Hắc Ám Điện lúc trước, tính sơ trong Tuyết Thần Cung đã có sáu vị cường giả Thần Cảnh đỉnh phong!

“Trốn!”

Những cường giả Thần Cảnh sơ kỳ và Thần Cảnh trung kỳ ở cửa Tuyết Thần Cung , lúc này đâu còn dám ở lại gì nữa.

Cứ như ong vỡ tổ, bắt đầu điên cuồng chạy trốn, muốn trốn khỏi nơi này!

Những người này, không có ra tay với hắn.

Trần Thuận thấy thế cũng không có ngăn cản!

Một bên khác, bởi vì vào thời khắc mấu chốt, Thiên Mệnh Thượng Nhân và Kim Thủy bị Hạ Hầu Vân và Dung Thanh Từ đánh lén, lúc này cũng không ngừng bị Hạ Hầu Vân và Dung Thanh Từ đánh!

Khó nhọc chống đỡ!

“Để tôi!”

Trần Thuận lập tức lên tiếng.

Sau đó, thân hình bỗng biến mất ở chỗ cũ.

Khoảnh khắc sau thì liền xuất hiện ở đằng sau Kim Thủy.

Da đầu Kim Thủy lập tức tê dại!

Toàn thân đổ mồ hôi, lông tóc dựng đứng!

“Ta nhận thua, ta bằng lòng chịu xử lý!”

Kim Thủy lập tức hét lên.

Tuy nhiên, Trần Thuận dường như không có nghe thấy, trực tiếp đánh ra một chưởng!

Đầu của Kim Thủy, trực tiếp nổ tung!

Biến thành một đoàn huyết vụ!

“Vị số 7, người đứng đầu Giáng Đầu Sư của Đông Nam vực, Thần Cảnh đỉnh phong, Kim Thủy, chết!”

Dung Thanh Từ dù sao là phụ nữ, còn là phụ nữ xinh đẹp.

Trần Thuận không hề lưu tình, trực tiếp đập nổ Kim Thủy.

Thủ đoạn tàn bạo này khiến trong lòng Dung Thanh Từ không khỏi run rẩy một trận!

May mắn khi Trần Thuận ngày đó đánh Dược Các, thực lực còn chưa mạnh như thế!

Cũng may mắn, bà ta và Hạ Hầu Vân đã đưa ra sự lựa chọn chính xác!

Nếu không, lúc này, đầu bị nổ tung, có lẽ chính là bà ta rồi!

Trần Thuận không biết suy nghĩ của Dung Thanh Từ sau khi đập chết Kim Thủy.

Thân hình của hắn trực tiếp mất biến ở chỗ cũ lần nữa.

Trong nháy mắt bèn xuất hiện ở bên người của Thiên Mệnh Thượng Nhân!

Lúc này, Thiên Mệnh Thượng Nhân đang không chừng bị Hạ Hầu Vân đè ép.

Trên người chỗ nào cũng có vết thương!

Khí thế, tuyệt vọng đến cực điểm!

Hạ Hầu Vân mặc dù đánh lén vào thời khắc mấu chốt, khiến Thiên Mệnh Thượng Nhân lập tức bị thương không nhẹ, nhưng Thiên Mệnh Thượng Nhân thực lực cũng vô cùng mạnh mẽ, trên người của Hạ Hầu Vân cũng có không ít vết thương!

Còn phải phòng Thiên Mệnh Thượng Nhân đột nhiên bạo phát, kéo ông ta làm đệm lưng!

Sau khi Trần Thuận xuất hiện, Hạ Hầu Vân ngược lại thở phào!

Mà Thiên Mệnh Thượng Nhân lại trực tiếp thấy tuyệt vọng!

“Chỉ cần tha cho ta không chết, ta bằng lòng nhận cậu làm chủ, làm nô bộc cho cậu!”

Thiên Mệnh Thượng Nhân cũng vội lên tiếng nói chuyện.

So với Kim Thủy càng có thành ý hơn!

Hạ Hầu Vân sững người.

Kẻ hầu có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong!

Không nói đến Thiên Mệnh Thượng Nhân, bằng lòng nhận ông ta làm chủ, chính là bằng lòng thần phục ông ta, ông ta chắc cũng sẽ lựa chọn tha cho Thiên Mệnh Thượng Nhân một mạng.

Chỉ cần thực lực của ông ta mạnh mẽ, có thể chấn nhiếp Thiên Mệnh Thượng Nhân thì có thể khiến Thiên Mệnh Thượng Nhân luôn phục vụ cho ông ta!

Mà Trần Thuận, rõ ràng có thể có thực lực này, luôn chấn nhiếp Thiên Mệnh Thượng Nhân!

Nghe thế, khóe môi của Trần Thuận lộ ra ý cười!

Hạ Hầu Vân tưởng Trần Thuận sẽ đáp ứng!

Thiên Mệnh Thượng Nhân trong lòng cũng thở phào, tưởng Trần Thuận đồng ý rồi!

Mặc kệ như thế nào, bảo vệ tính mạng quan trọng nhất!

Thiên Mệnh Thượng Nhân lúc này đã sợ tê tái rồi!

Hôm nay, số Thần Cảnh đỉnh phong chết còn nhiều hơn mấy chục năm nay!

Khiến ông ta run rẩy trong lòng!

Tuy nhiên, khi Thiên Mệnh Thượng Nhân thở phào thì giọng nói của Trần Thuận lại vang lên bên tai ông ta.

“Muốn làm người hầu của tôi, ông còn không đủ tư cách!”

Thiên Mệnh Thượng Nhân sững người!

Ta là cường giả Thần Cảnh đỉnh phong!

Tuy không địch lại Trần Thuận, nhưng hiện nay cũng tính là cường giả số 1 số 2!

Đằng sau còn có thế lực to lớn của đất Thái Quốc!

Ta không đủ tư cách?

Lúc này, Thiên Mệnh Thượng Nhân hơi ngốc trệ!

Hạ Hầu Vân cũng ngây ngốc!

Tuy nhiên, Trần Thuận lại không có đưa ra bất cứ lời giải thích nào!

Chỉ vung một chưởng!

Trong ánh mắt nghi hoặc của Hạ Hầu Vân, đập vào lồng ngực của Thiên Mệnh Thượng Nhân!

Bỗng dưng Thiên Mệnh Thượng Nhân trực tiếp bay ra ngoài.

Lồng ngực cũng nổ tung.

Trực tiếp nổ thành một lỗ máu.

Đến chết, Thiên Mệnh Thượng Nhân cũng không thể hiểu, ông ta đã bằng lòng nhận Trần Thuận làm chủ, làm một nô bộc rồi.

Trần Thuận tại sao còn muốn giết ông ta.

Lẽ nào, có một kẻ hầu có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong không tốt sao?

Đây là chuyện bao nhiêu người cầu mà không được.

Cho dù là Trần Thuận vì nhìn ông ta không thuận mắt, có thù với ông ta đại loại thế, phải giết ông ta thì ông ta đều nhận.

Nhưng, ông ta có thể tu luyện đến Thần Cảnh đỉnh phong đó cũng là một quá trình gian khổ.

Thần Cảnh đỉnh phong có thực lực vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng không đủ tư cách?

Thiên Mệnh Thượng Nhân rất không cam tâm!

Lúc này, vị cường giả Thần Cảnh đỉnh phong thứ 8, Thiên Mệnh Thượng Nhân Thái Quốc đã chết trong Tuyết Thần Cung!

“Ếch ngồi đáy giếng!”

Khóe môi Trần Thuận lộ ra nụ cười lạnh.

Sau đó, sâu sắc liếc nhìn Hạ Hầu Vân.

Hạ Hầu Vân giật mình trong lòng.

Tưởng, Trần Thuận muốn trở mặt không nhận người.

Có điều, rất nhanh, ông ta liền cảm nhận được Trần Thuận đối với ông ta không hề có sát ý.

Lúc này mới thở phào nhẹ nhõm!

Trong lòng thật sự thấy may mắn.

May mà hôm nay có Dung Thanh Từ ở đây.

Ông ta cũng nghe lời Dung Thanh Từ, chọn giúp Trần Thuận.

Nếu không, bộ dạng của Thiên Mệnh Thượng Nhân chính là kết cục của ông ta!

Thậm chí, bởi vì trước đây từng hứa sẽ không làm kẻ địch với Trần Thuận nữa mà làm ra chuyện này, kết cục của ông ta sẽ còn thảm hơn vô số lần.

Nhất thời ở trong lòng Hạ Hầu Vân có đủ mùi vị đan xen!

Trần Thuận quá trẻ!

Thực lực đã khủng bố như vậy!

Sợ rằng chỉ đứng sau Tuyết Thần, 5 năm nữa sẽ đứng đầu thế giới.

Có lẽ, cũng đứng sau Tuyết Thần, 5 năm nữa, người đầu tiên đột phá sự trói buộc của Thần Cảnh, bước vào cảnh giới Lục Địa Thần Tiên.

Mặc kệ như thế nào, từ nay về sau, tên của Trần Thuận đã định sẵn phải làm náo động thế giới rồi.

Không đúng.

Là danh chấn thế giới!

Sau khi giết chết Thiên Mệnh Thượng Nhân, Trần Thuận lần nữa đưa mắt về phía hai cường giả Thần Cảnh đỉnh phong lúc đó vây công hắn.

Viêm Hạ, gia tộc ẩn danh, ông tổ nhà họ Ti, Ti Đình Không!

Hàn Quốc, thần cảnh đỉnh phong, Park Myung Sung!

Hai người này, khi thấy tình thế không ổn thì giống như Thiên Mệnh Thượng Nhân, muốn chạy trốn.

Tuy nhiên, Thiên Mệnh Thượng Nhân chạy trốn sớm nhất lại trong nháy mắt liền bị Trần Thuận giết chết.

Thần niệm của Trần Thuận càng khóa chặt hai người bọn họ.

Thần niệm của Trần Thuận vô cùng mạnh, khiến hai người bọn họ đều có loại cảm giác vô cùng nguy hiểm.

Khiến bọn họ cảm giác, một khi bọn họ dám trốn, nhất định sẽ chết!

Nếu như không thoát được, ít nhất còn có thể sống thêm một khắc!

“Cậu Trần, xin hỏi, phải như thế nào mới có thể tha cho tôi một mạng?”

Tâm lý của ông tổ của nhà họ Ti – Ti Đình Không lúc này gần như sụp đổ.

Tư thái cũng hạ xuống mức thấp nhất.

Chỉ cầu có thể giữ được một mạng.

“Nhận tôi làm chủ, làm người hầu cho tôi.”

Trần Thuận lạnh giọng nói.

Trần Thuận vừa dứt lời, ngược lại trực tiếp khiến tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt.

Cùng là Thẩn Cảnh đỉnh phong, thực lực của ông tổ nhà họ Ti – Ti Đình Không thật ra không bằng Thiên Mệnh Thượng Nhân.

Thiên Mệnh Thượng Nhân muốn nhận Trần Thuận làm chủ, nhưng lại bị Trần Thuận nói không có tư cách, nháy mắt giết chết.

Ông tổ nhà họ Ti – Ti Đình Không ngược lại có tư cách rồi sao?

Tất cả mọi người đều không hiểu lắm!

Duy nhất chỉ Dung Thanh Từ nhìn thấy thân hình gầy gầy đó cả Trần Thuận, trong lòng khẽ động.

Lẽ nào là vì ông tổ nhà họ Ti – Ti Đình Không là người Viêm Hạ?

Trực giác của bà ta, nói chúng mẫn cảm hơn nhiều so với người khác.

Vậy, nếu như là như thế, Park Myung Sung, nguy hiểm rồi!

Ông tổ nhà họ Ti – Ti Đình Không thấy Trần Thuận nói như thế, tuy trong lòng vụt qua tia nghi hoặc.

Nhưng lại càng kinh hỷ.

Chỉ cần có thể sống, làm người hầu, ông ta cũng có thể chấp nhận.

Huống chi, ông ta cũng hiểu, Trần Thuận lấy được truyền thừa của Tuyết Thần Cung, nhìn bộ dạng, thật sự đã đột phá sự trói buộc của Thần Cảnh, có lẽ, Trần Thuận 5 năm nữa, trên thế giới sẽ là người đầu tiên bước chân vào cảnh giới Lục Địa Thần Tiên.

Nếu như tương lai Trần Thuận bước vào cảnh giới Lục Địa Thần Tiên, có thể làm người hầu của người như thế cũng không tính là sỉ nhục ông ta.

Nói không chừng, ông ta cố gắng biểu hiện, Trần Thuận đến lúc đó chỉ điểm vài điều, ông ta chưa chắc không có cơ hội đột phá Thần Cảnh đỉnh phong.

Ngay lập tức, ông tổ nhà họ Ti – Ti Đình Không quỳ một chân với Trần Thuận: “Ti Đình Không, bái kiến chủ nhân!”

Trần Thuận gật đầu.

Lúc này, Park Myung Sung cũng không có có bất cứ do dự gì nữa.

Lập tức cũng học theo Ti Đình Không, hướng mắt về phía Trần Thuận, quỳ một gối xuống: “Park Myung Sung, cũng nguyên nhận anh

Khóe môi Tuần Thuận nhếch lên lộ ra nụ cười lạnh.

Dung Thanh Từ trong lòng khẽ động.

Bà ta đoán chính xác sao?

Trần Thuận, sẽ nhận Park Myung Sung làm người hầu, còn là…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK