Mục lục
Ma Đế Truyền Kỳ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 87: ĐỀU PHẢI CHÔN CÙNG

“Ngông cuồng! Lần này, để xem cậu thế nào?” Trịnh Kim Sư quát lên một tiếng nghiêm nghị, phía trước người của ông ta, bắt đầu xuất hiện vô số chấm nhỏ màu xám.

Mỗi một chấm, đều được chuyển hóa bởi năng lượng.

Ùn ùn kéo đến, dày đặc khắp nơi!

“Đi!” Mái tóc bạc trắng của Trịnh Kim Sư tung bay, hai tay phất một cái, ngay lập tức, vô số chấm xám liền bắn về phía của Trần Thuận.

Tốc độ, hoàn toàn không thua gì đạn súng bắn tỉa!

Có thể nói, vố số chấm xám này, mỗi chấm còn có uy lực mạnh hơn cả đạn bắn tỉa nữa.

“Vậy tôi sẽ cho ông nhìn thấy, ông có thể làm được gì tôi!” Trần Thuận cười lạnh nói. Sau đó đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích.

Tất cả các sức mạnh màu xám, đánh vào trước cơ thể của Trần Thuận, dần dần hoá thành hư vô.

Đôi đồng tử của Trịnh Kim Sư chợt co lại.

“Khốn Thiên Toạ Địa!”

“Bách Điểu Triều Phụng!” Trịnh Kim Sư nghiêm giọng thét lên một tiếng, hai chiêu cùng lúc xuất ra.

“Vậy mà lại là Bách Điểu Triều Phụng!” Trịnh Bá Nghị kinh ngạc lên lên. Chiêu này, còn khó tu luyện hơn cả Khốn Thiên Toả Địa nữa. Là tuyệt kỹ bí truyền của tổ tông bọn họ!

Cho đến nay, cả nhà họ Trịnh, chưa có một người nào lĩnh hội tu luyện thành công. Không ngờ, lần này, cha của anh ta bế quan, không những chạm được đến bờ cõi thần thánh, mà còn lĩnh hội được chiêu Bách Điểu Triều Phụng này.

Còn Quách Thiên Uy, nhìn thấy chiêu này, nhìn nơi mà Trịnh Kim Sư và Trần Thuận đang ở trước mắt kia, giống như là đã tự tạo thành một mảnh trời đất riêng rồi vậy, trong phạm vi Khốn Thiên Toả Địa, vô số loài chim được chuyển hoá bằng năng lượng đang xoay chuyển, trên có hồng hoang dị chủng, dưới có chim sẻ bình thường, sống động như thật, không có gì là không có, hơn nữa, mỗi một cái đều phát ra khí tức khát máu, nhìn chằm chằm vào Trần Thuận, giống như là nhìn thấy con mồi tuyệt đẹp nhất vậy. Cho dù là cách xa như vậy, không có ở trong phạm vi của Khốn Thiên Toả Địa, Quách Thiên Uy và Trịnh Bá Nghị vẫn có thể cảm nhận được một loại khí tức đáng sợ.

“Không ngờ, sau khi lĩnh hội được chiêu này, vậy mà lại dùng lên người của một tiểu tử non choẹt như cậu đầu tiên, cho dù cậu có chết, cũng đủ để kiêu ngạo rồi!” Trịnh Kim Sư nhìn sang Trần Thuận, trên mặt lộ ra một nụ cười tàn nhẫn. Lĩnh ngộ được chiêu này, mới là căn bản để ông ta có thể chạm vào ngưỡng cửa của thần cảnh. Cũng là chỗ dựa để ông ta nhìn ngó đến thần cảnh!

Khốn Thiên Toả Địa và Bách Điểu Triêu Phong, thi triển cùng lúc. Trịnh Kim Sư tự tin, không vào được thần cảnh, thì không ai có thể!

“Vậy sao?” Trần Thuận cười lạnh một tiếng.

“Vậy chỉ e phải khiến ông thất vọng rồi.”

“Chiêu mà ông gửi gắm hy vọng này, đối với tôi mà nói, chẳng qua chỉ là một kỹ năng nhỏ nhoi!” Trọng phạm vi Khốn Thiên Toả Địa do Trịnh Kim Sư thi triển ra, hành động của Trần Thuận, cuối cùng cũng chịu một chút ảnh hưởng!

Không hổ là do tuyệt đỉnh tông sư thi triển ra. Cái mà Trịnh Đông Dương, Trịnh Bá Nghị thi triển ra, hoàn toàn không là gì cả. Thế nhưng, đó cũng chỉ khiến cho Trần Thuận có một chút ảnh hưởng mà thôi!

Cảm nhận được vô số loài chim trong phạm vi lĩnh hội, sột soạt xông đến chỗ Trần Thuận. Nếu như bị bất kỳ một con chim nào cắn trúng, thì đó đều là trọng thương!

Nếu như đổi lại là người khác, đừng nói là những thế hệ sau của tông sư như Quách Thiên Uy hay Trịnh Bá Nghị, cho dù có là tông sư đỉnh cao, thì ở trong phạm vi của Khốn Thiên Toả Địa này, hành động sẽ bị chịu ảnh hưởng lớn, đối diện với sự chuyển hoá năng lượng ùn ùn kéo đến, và cả những loài chim chí mạng hùng hổ bay đến, chỉ e đều sẽ thiệt lỗ nặng. Thế nhưng, Trần Thuận, lại giống như là không nhìn thấy vậy.

“Phá cho ta!” Trần Thuận quát một tiếng!

Ngay lập tức, từ trên người của anh, vô số lực Hỗn Độn bay ra. Hoá thành vô số mũi tên sắc bén, lần lượt bắn vào lũ chim hung dữ ở khắp nơi kia!

Trong phút chốc, đàn chim đầy trời, đã lũ lượt hoá thành bong bóng.

“Phụt!” Trịnh Kim Sư bị phản một lực ngược lại, lập tức phun ra một ngụm máu tươi.

“Sao lại có thể?” Trịnh Kim Sư kinh hãi, khó mà tin được. Hai chiêu này của ông ta, bổ sung cho nhau, quả thực là sự phối hợp hoàn mỹ, sao có thể bị phá đi được. Lại còn bị phá dễ dàng như vậy nữa!

Cho dù ‘Bách Điểu Triều Phong’ của ông ta chưa thành công lắm, nhưng uy thế rất rõ ràng!

Cho dù thay ông ta vào hoàn cảnh của Trần Thuận, chỉ e cũng sẽ luống cuống tay chân. Bị tiêu hao một lượng nội lực lớn!

Thế nhưng, Trần Thuận lại ung dung hời hợt như vậy!

“Bây giờ, đến phiên tôi rồi!” Trần Thuận nghiêm giọng quát lên.

“Để cho ông mở mang tầm mắt, cái gì gọi là thần thông!”

“Ma Thiên Ấn!” Trần Thuận nói xong, hay tay kết ấn!

Ngay lập tức, trên bầu trời, xuất hiện một một bóng đen to lớn như núi mực. Sau đó, lập tức đập về phía Trịnh Kim Sư.

“Thần thông?”

“Cậu…cậu là thần cảnh?” Trịnh Kim Sư kinh hãi, nhưng nhìn bóng đen to lớn mang theo khí tức chết chóc đó sắp đè xuống, ông ta căn bản không kịp nghĩ nhiều, lập tức phóng ra, muốn né đi. Nhưng, cho dù với thực lực của một tông sư tuyệt đỉnh như Trịnh Kim Sư, vẫn không thể chạy khỏi được mà bị cái bóng đen này đập lên trên người.

Ngay lập tức, Trịnh Kim Sư phun ra một ngụm máu tươi.

Cái hộ thể cương khí có thể chống được đạn pháo của ông ta, đã xuất hiện lên những vết nứt, sau đó vỡ vụn. Lỗ chân lông toàn thân ông ta rỉ ra vô số giọt máu, nhuốm ông ta thành một người máu từ đầu đến đuôi. Cái này còn không tính là gì, cuối cùng, Trịnh Kim Sư dốc hết toàn lực, vẫn không thể chống lại được cái bóng đen khổng lồ đó, cả người trực tiếp bị đè xuống dưới đất. Chỉ để lại một cái đầu ở bên ngoài. Trên đầu, máu chảy lênh láng!

Mãi đến giờ phút này, cái bóng đen khổng lồ như ngọn núi đó mới biến mất giữa không trung!

Cái biến cố này, quả thực khiến cho Trịnh Bá Nghị và Quách Thiên Uy kinh ngạc.

Trần Thuận, hồi nãy sao mà làm được vậy, cái này sao có thể?

“Cậu thuộc thần cảnh sao?” Trịnh Kim Sư nghiến răng nghiến lợi. Hỏi lại một lần nữa, trong lòng không cam!

Ông ta không tin, ông ta tuyệt đối không tin. Đã mấy mươi năm chưa có kẻ mạnh đạt thần cảnh qua rồi, ông ta không tin, trên đời vậy mà lại có một kẻ mạnh đạt thần cảnh còn trẻ như vậy. Nhưng nếu như không phải là kẻ mạnh thần cảnh, vậy làm sao giải thích được cái thần thông mà Trần Thuận mới vừa thi triển lúc nãy chứ.

Thần thông chi thuật, chỉ có kẻ mạnh thần cảnh, mới có thể thi triển!

“Thần cảnh sao? Tôi không phải?” Trần Thuận hừ lạnh một tiếng. Anh không phải thần cảnh trong võ đạo, nhưng anh vẫn là cao nhân thần cảnh!

Trong các ngôi sao ở vũ trụ, người vào được thông thần cảnh, đã có thể sáng lập tông phái, tôn xưng tổ tiên!

Sau khi có được cái đáp án này, Trịnh Kim Sư khẽ thở phào một hơi. Không phải thần cảnh thì tốt!

Tuy ông ta cũng không thể lý giải, Trần Thuận không phải thần cảnh, tại sao vẫn có thể sử dụng được thần thông. Nhưng mấy cái đó không quan trọng nữa. Trịnh Kim Sư biết, hôm nay trong cống ngầm lật thuyền rồi.

Ông ta không phải là đối thủ của Trần Thuận. Tuy rất khó tin, nói ra ngoài cũng sẽ không có ai tin, nhưng sự cường đại của Trần Thuận, đã vượt xa tưởng tượng của ông ta!

Cho dù Trần Thuận không phải là kẻ mạnh thần cảnh, nhưng cũng là người đã tiến gần đến với thần cảnh hơn ông ta!

“Lão già, bây giờ, ông có thể đi chết rồi!” Trần Thuận nói xong, lập tức muốn ra tay. Giải quyết Trịnh Kim Sư, nhà họ Trịnh coi như là sập rồi.

Trịnh Bá Nghị ở bên cạnh, cũng chạy không thoát!

Đến lúc đó, có thể để cho Ma La đi nắm giữ nhà họ Trịnh!

“Cậu tưởng như vậy là có thể giết tôi sao? Nhà họ Trịnh tôi, là thế gia siêu cấp đã sinh ra kẻ mạnh thần cảnh!” Chính vào lúc Trần Thuận sắp ra tay, Trịnh Kim Sư đột nhiên gào lên nói.

Sau đó, mặt đất nổ tung. Cơ thể chôn vào trong đất của ông ta, bay vọt lên không trung.

“Thần Hành Phù!” Miệng Trịnh Kim Sư lẩm bẩm. Sau đó cả cơ thể bắt đầu mờ đi, biến mất!

“Cha!” Trịnh Bá Nghị thấy Trịnh Kim Sư dùng Thần Hành Phù để chạy thoát, trong lòng lập tức hoảng. Anh ta ngàn vạn lần không ngờ được, cho dù cha của anh ta đã xuất mã, vậy mà cũng không phải là đối thủ của Trần Thuận. Còn bị đánh đến trọng thương, phải dựa vào Thần Hành Phù để chạy thoát. Trịnh Kim Sư mà đi, vậy anh ta cũng chết là cái chắc!

“Xin lỗi con trai, cha đã chạm đến ngưỡng cửa của thần cảnh rồi, đợi cha, cha sẽ báo thù cho con!” Trịnh Kim Sư lập tức nói. Nhưng trong mắt của ông ta, thực sự vốn không có bao nhiêu thương tâm và không nỡ hết. Đến cái mức như ông ta, tình thân đối với ông ta mà nói đã không quan trọng nữa, cái mà ông ta nhìn trúng, vẫn là có cơ hội để bước vào thần cảnh!

Còn về tình thân, hậu bối nhà họ Trịnh có sá là gì!

Chỉ cần ông ta không chết, nhà họ Trịnh ở Thượng Kinh, vĩnh viễn vẫn là nhà họ Trịnh Thượng Kinh, vẫn mạnh mẽ vô địch, siêu cấp thế gia hùng mạnh của Viêm Hạ!

Trịnh Kim Sư thề, không bước được nửa bước vào thần cảnh, ông ta tuyệt đối không tái xuất họ Trịnh!

Chỉ cần Trần Thuận không vào thần cảnh, vậy anh sẽ không thể nào công phá được cái trận pháp gia tộc mà người đã từng là thần cảnh của nhà họ Trịnh kia để lại!

“Yên tâm, ông ta chạy không thoát đâu, cha con các người, có thể bầu bạn với nhau!” Thế nhưng, nhìn thấy cảnh này, Trần Thuận căn bản là không sốt sắng chút nào, chậm rãi nói với Trịnh Bá Nghị. Sau đó, Trần Thuận lại nhìn sang Trịnh Kim Sư đang sắp biến mất kia, trong mắt khẽ loé lên.

Chọc ra bằng một ngón tay!

Ngay lập tức, Trịnh Kim Sư sắp sửa biến mất tại chỗ, cơ thể đột nhiên lại hiện rõ hoàn toàn.

Hửm? Trịnh Kim Sư ngây người!

Cái Thần Hành Phù này, cũng là do vị tổ tiên thần cảnh đó của nhà họ Trịnh để lại, sao lại có thể mất hiệu lực được?

“Chỉ một Thần Hành Phù nhỏ nhoi không gì bình thường hơn, mà còn muốn giở trò trước mặt tôi, quả đúng là tự rước sỉ nhục!” Trần Thuận hừ lạnh một tiếng. Sau đó trực tiếp xuất hiện ở trước mặt của Trịnh Kim Sư.

Một tát giáng xuống!

Trịnh Kim Sư sợ đến nỗi hồn phách tán loạn. Kể từ khi ông ta chạm đến bờ vực của thần cảnh, ông ta trở nên vô cùng mạnh mẽ, nhưng đồng thời cũng trở nên sợ chết vô cùng. Kẻ có khát vọng thần cảnh như ông ta, tuyệt đối không muốn chết!

“Trần Thuận, cậu không tò mò, ba vị tông sư nhà họ Trịnh tôi, tại sao còn có một người không có mặt sao? Người nhà của cậu đều ở trong tay tôi, nếu như tôi chết rồi, bọn họ đều phải chôn cùng!” Trịnh Kim Sư lập tức gào lên.

“Ồ? vị tông sư thứ ba của nhà họ Trịnh, là hắn ta sao?” Trần Thuận cười lạnh một tiếng. Ngay lập tức một loạt tiếng bước chân cộp cộp truyền đến. Chỉ thấy một người đàn ông trong mắt loé lên ánh sáng đen xách theo một cái đầu, đang sải bước đi tới!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK