Edit: Ngọc Sơn Bạc
Beta: Mèo Hoang
Hiện tại cô ta đang cố gắng để có con, bởi vì chỉ có khi đó mới có thể bắt được Nam Cung Diệu, nếu có thể gả cho anh ta thì đương nhiên là càng tốt, nhưng, bụng không có tốt, một lần trước có quan hệ thân mật với Nam Cung Diệu cũng không hề trúng thưởng*, cho nên gần đây cô ta hay ở cùng mỗi ngày mỗi chỗ với Hàn Dương, hi vọng có thể trúng tuyển* một lần.
*: Có tin vui, mang thai
Hôm nay, Khang Hân vốn định đến bệnh viện kiểm tra một chút, nhìn xem có mang thai hay không, bây giờ bằng bất cứ giá nào, cô ta phải nghĩ biện pháp để gả cho Nam Cung Diệu, dù sao thì con hồ ly tinh Mộ Hi cũng đã mất, đã qua hai năm, đối với hôn nhân thì như vậy là đã có thể ly hôn, bởi vì hai bên vợ chồng trong hai năm mà không có quan hệ thân mật, là có thể ly hôn.
Mặc dù Khang Hân kiêu ngạo, nhưng Mộ Hi cũng không phải là dễ chọc, cô bình tĩnh đi về phía Khang Hân, nhìn cái bụng của cô ta, khinh thường cười.
“Cô nói không sai, Diệu đúng là rất lợi hại, mà tôi còn ăn hết được, cô vẫn là vì con của cô mà cân nhắc suy xét tìm cha cho nó đi!” Mộ Hi biết cái này là Khang Hân cố ý khích cô, mặc dù bây giờ rất tức giận, cũng không thể biểu hiện ra ngoài, không thể uổng công vì người phụ nữ đáng giận này!
Cho cô ta ở gần Nam Cung Diệu một phút, cô ta liền chưa từ bỏ ý định, tìm mọi cách muốn phá hoại quan hệ vợ chồng của bọn họ, điểm này Mộ Hi hiểu rõ, lòng dạ của phụ nữ cực kỳ xấu xa, chỉ là không hẳn là Nam Cung Diệu không thấy!
“Cha của con tôi đương nhiên là anh ấy rồi.” Khang Hân nói xong cầm lấy điện thoại ra cho Mộ Hi xem, ai ngờ Mộ Hi đang bình tĩnh thì bỗng chốc không bình tĩnh được, đây là người đàn ông cô yêu, như thế nào lại...
Mộ Hi thấy choáng váng đầu, hình ảnh trong di động, thật sự là ghê tởm, thì ra lần trước khi Khang Hân cùng Nam Cung Diệu thân mật, Khang Hân chụp lén, lúc ấy Nam Cung Diệu đã uống rượu, làm sao Khang Hân có thể bỏ qua cơ hội tốt như vậy được, vì vậy ngay khi Nam Cung Diệu ở trên người cô ta gặm lung tung, Khang Hân lén ghi một đoan video clip, bên trong còn có tiếng da thịt va chạm nhau.
Mộ Hi vốn định chấp nhận Nam Cung Diệu, giờ phút này đầu óc của thấy choáng váng, thì ra Nam Cung Diệu này ở trên giường với người nào cũng đều như vậy! Chẳng lẽ phụ nữ đối với anh chỉ là con rối?
“Cô thật sự không biết xấu hổ.” Mộ Hi tức giận nói, đương nhiên là cô không biết làm sao Khang Hân có thể quyến rũ Nam Cung Diệu, nhưng, loại chuyện này, đương nhiên chỉ có đàn ông mới có thể làm, làm sao phụ nữ có thể ép buộc được anh!
“Không có cách nào, Diệu thích tôi như vậy, nói kích thích, có cảm giác.” Khang Hân nhìn thấy thành tích, vì thế càng nói nghiêm trọng, hi vọng điều này đánh bại người phụ nữ đó.
“Tốt lắm, phụ nữ như cô cũng có con được, thật sự là đáng buồn.” Mộ Hi điều chỉnh cảm xúc một chút, hít sâu một hơi.
“Tôi thấy cô không ăn được bồ đào thì nói bồ đào con xanh! Ao ước đứa con trong bụng của tôi.” Khang Hân hạnh phúc sờ sờ bụng, trong lòng thầm nghĩ: Có con của Nam Cung Diệu nên có bao nhiêu thứ tốt! Đương nhiên những thứ này chỉ dám nghĩ trong lòng, không dám biểu lộ.
“Cô thật làm cho tôi ghê tởm.” Mộ Hi không có chảy một giọt nước mắt, mặc dù lúc này trong lòng thật đau, nhưng biểu hiện của cô cực kỳ kiên cường, cực kỳ tự nhiên đi về phía trước.
“Nam Cung Diệu anh là tên hỗn đãn, lưu manh, đàn ông xấu, ngựa đực, lợn giống, đàn ông thối tha, tên lừa bịp đáng chết...” Trong lòng Mộ Hi bắt đầu mắng Nam Cung Diệu, đau lòng hóa thành thô tục, cứ lần lượt mắng ra.
Cuối cùng Khang Hân cũng đạt được mục đích, Mộ Hi vừa rời đi được một phút, cô ta thấy người phụ nữ quật cường kiêu ngạo này cũng phải nhượng.
Cô ta vui vẻ đi về phía cửa bệnh viện.
“Bác sĩ, ông nói cái gì? Tôi mang thai, thật vậy sao?”
Khang Hân mừng rỡ gần như muốn nhảy dựng lên, ông trời thật tốt với cô ta, muốn có con liền có con, vậy muốn đàn ông thì cũng là chuyện đơn giản.
Dọc theo đường đi Khang Hân cầm tờ xét nghiệm nhìn đi nhìn lại, sờ sờ bụng, đây chính là con bài sau cùng chưa lật của cô ta, thành công hay không là do lúc này.
“U thiếu, chúc mừng em đi, em mang thai rồi.” Khang Hân cực kỳ vui vẻ nói, đương nhiên u Dương Hàn cũng cực kỳ bất ngờ, bởi vì đứa con trong bụng người phụ nữ này là của anh ta, mặc dù có thể cho người khác lợi dụng, thế nhưng, nghĩ lại, cuối cùng kế hoạch của mình có thể thực hiện được rồi.
Buổi tối Nam Cung Diệu trở về, phát hiện không thấy Mộ Hi nữa.
“Con trai, vì sao mẹ muốn rời đi?” Nam Cung Diệu lo lắng vạn phần.
“Cha, mẹ muốn rời đi, con có thể làm sao? Nam Nam nói.
“Thực không hiểu nổi người phụ nữ này suy nghĩ cái gì!” Nam Cung Diệu cầm lấy chìa khóa xe chạy ra ngoài.
Ngay tại lúc Nam Cung Diệu rời khỏi nhà, u Dương Hàn cũng đã đến nhà của em trai để báo cáo, biết được Mộ Vũ Hàn đã chuyển đến biệt thự của Nam Cung Diệu.
Vì thế u Dương Hàn mua một ít đồ dùng của trẻ con, liền đến nơi ở của Mộ Hi, đây cũng là bước đầu tiên trong kế hoạch của anh ta.
Mộ Hi ở phòng ngủ ngủ, bởi vì trong lòng vô cùng tức giận, trong đầu đều là hình ảnh của Nam Cung Diệu trên người của Khang Hân ra sức.
Vì sao u Dương Hàn lại đến tìm Mộ Hi, bởi vì anh ta biết Mộ Hi bỗng nhiên rời khỏi biệt thự của Nam Cung Diệu, nhất định Nam Cung Diệu sẽ đến tìm cô, cho nên anh ta quyết định bắt đầu bước vào chuẩn bị mọi tình huống phong ngự.
Lâm Lâm nghe được có tiếng người gõ cửa, vì thế mở một khe nhỏ, len lén nhìn, vừa thấy là một người đẹp trai, đương nhiên là cô có một người cha đẹp trai, chẳng qua bộ dạng kia cũng không tệ.!
“Anh đẹp trai, chú tìm ai?” U Dương Hàn cho là mình đi sai nơi, tại sao lại là một đứa trẻ ra mở cửa? Lẽ nào đây là đứa bé của Mộ Vũ Hàn sao? Thủ hạ bên người nói rằng đứa bé này đẹp như vẽ, là thật, không nghĩ tới đẹp như vậy mà lại có người phụ nữ kia làm mẹ! Chết tiết, thế nào lại xui xẻo như vậy, chú ý phụ nữ thì cũng là phụ nữ đã kết hôn, chẳng lẽ mình thiếu tình thương của mẹ?
Nghĩ tới đây, u Dương Hàn lắc mạnh đầu, nhất định là mình điên rồi, lại có thể nghĩ như vậy!
Từ khi biết được người phụ nữ có thai kia, u Dương Hàn phát hiện mình sống không cần bản thân, nên không nhẫn tâm được! Đáng chết lại không muốn giết cô! Nhiều lần còn nghĩ phái người bí mật giải quyết Nam Cung Diệu, đúng là, cảm thấy đặc biệt không có ý nghĩa gì!
Đã biết là thế nào? Lại có thể bị người phụ nữ có thai làm cho thay đổi! Chẳng qua điểm duy nhất không thay đổi chính là BT.
“Tiểu mỹ nữ, chú muốn gặp họa sĩ Mộ Vũ Hàn.” U Dương Hàn cúi người nói.
“Xin hỏi chú là ai?” Lâm Lâm hỏi.
“Chú là bạn của cô ấy ở Trung Quốc, lần này nghe nói cô ấy về nước, cho nên tới thăm.” U Dương Hàn cố ý đặt đồ chơi và một ít thức ăn trước mặt, để cho Lâm Lâm nhìn.
“Anh đẹp trai, mẹ đang ngủ.” Lâm Lâm tức giận nói.
“Tiểu mỹ nữ, không phải là con không có ngủ sao? Chúng ta có thể nói chuyện phiếm, để mẹ com ngủ, con và chú có thể chơi cùng nhau được không?” U Dương Hàn cực kỳ chân thành nói.
“Vậy được rồi.” Dù sao Lâm Lâm cũng là trẻ con, nói mấy câu liền mở cửa, thực ra, Lâm Lâm không có quên những lời mẹ nói, không được phép mở cửa cho người xa lạ, nhưng Lâm Lâm tin tưởng u Dương Hàn.
U Dương Hàn để thức ăn qua một bên, sau đó chơi đùa cùng Lâm Lâm, bởi vì anh ta đã chuẩn bị một ít đồ chơi, vừa lúc có thể phát huy công dụng.
U Dương Hàn và Lâm Lâm chơi đùa cực kỳ vui vẻ, Lâm Lâm thực đáng yêu, rất khó để người khác không thích con bé, nhất định tiểu gia hỏa này lớn lên rất giống búp bê sứ, đôi mắt to tròn mê người, bỗng nhiên u Dương Hàn nghĩ nếu mình cũng có đứa bé như vậy thật là tốt!
“Lâm Lâm, con thật ngoan, chú rất yêu mến con, chú có chuyện muốn nói cùng con.” U Dương Hàn nhìn Lâm Lâm nói.
“Anh đẹp trai, có cái gì cứ nói đi, mẹ không thích nói chuyện chậm...” Lâm Lâm tức giận nói, tay nhỏ vẫn sờ mặt của u Dương Hàn. Thực ra, đây chính là động tác mẹ thường làm với bé.
“Chú không có con, nhưng chú lại rất yêu mến con, chú có thể được làm cha nuôi của Lâm Lâm không?” U Dương Hàn nói ra những lời này, chính mình cũng bị dọa sợ, bây giờ trước tiên là tìm hiểu tình hình, đương nhiên là muốn có quan hệ tốt với Mộ Vũ Hàn, liền bắt lấy Lâm Lâm trước.
“Cái này, phải hỏi mẹ..., Lâm Lâm là thịt rơi ra từ trên người của mẹ, cho nên chú muốn Lâm Lâm gọi chú là cha nuôi, đầu tiên là được mẹ đồng ý...” Vì sao Lâm Lâm lại nói mình là thịt trên người mẹ mình rơi xuống, đó là vì Mộ Hi thường nói: Con là thịt ở trên người của mẹ rơi xuống, phải nghe theo mẹ.
“Lâm Lâm, chú có thể đi nhìn mẹ chứ?” U Dương Hàn nhìn Lâm Lâm chơi đùa cực kỳ vui vẻ, vì thế nói.
“Ừm.” Lâm Lâm vẫn cúi đầu chơi, tùy ý lên tiếng.
U Dương Hàn nhìn bốn phía, thực ra cô ngủ khi khóc, người thích ngủ là tốt nhất, khóc cũng có thể ngủ.
U Dương Hàn ngồi ở bên giường, lẳng lặng nhìn Mộ Hi, dáng vẻ của cô gái này khi ngủ, làm cho anh ta nhớ tới người phụ nữ có thai của hai năm trước, nhớ rõ mấy tháng, bọn họ sớm chiều ở chung, tuy nhiên lúc ấy người phụ nữ có thai này chỉ nghĩ đến chạy trốn, thế nhưng, u Dương Hàn cũng rất lưu luyến thơi gian khi đó, đó là cô gái đã thay đổi anh ta.
Bây giờ u Dương Hàn nhìn cô gái trước mắt liền trở lại giống lúc trước, chỉ là khuôn mặt này đẹp hơn, vì sao người mình động tâm đều là những người đi yêu tà ma?
U Dương Hàn nhẹ nhàng chạm vào gò má của Mộ Hi.
Ai ngờ, Mộ Hi giống như đang nằm mơ, đầu lắc qua trái phải, trên mặt chảy ra mồ hôi.
Ngay lúc u Dương Hàn cầm lấy tay của Mộ Hi, Nam Cung Diệu đã đến trước cửa nhà của Mộ Hi, ấn chuông cửa.
“Cha.” Lâm Lâm vui vẻ mở cửa.
“Bảo bối, mẹ con thế nào?” Nam Cung Diệu lo lắng muốn hỏi lý do Mộ Hi tới đây làm gì? Bây giờ Nam Cung Diệu sẽ không để Mộ Hi biết mất một ngày khỏi cuộc đời anh.
“Mẹ đang ngủ.” Lâm Lâm nói.
“Bảo bối, con đi chơi tiếp, cha vào xem mẹ có ổn hay không?” Nam Cung Diệu hôn trên mặt của Lâm Lâm một cái.
“Ừm.” Lâm Lâm gật gật đầu trả lời.
Đúng lúc này, trong lúc ngủ mơ Mộ Hi cau mày, trên trán đầy mồ hôi, u Dương Hàn nhẹ nhàng ôm Mộ Hi vào trong lòng mình, hai tay vỗ nhẹ sau lưng của cô, quả nhiên, Mộ Hi dần dần không còn sợ hãi.
U Dương Hàn nhìn cô gái xinh đẹp trong lúc ngủ mơ vì sao lại bất lực như vậy? Ngay sau đó, ôm cô vào lòng.
Ngay lúc Nam Cung Diệu đẩy cửa ra, nhìn u Dương Hàn ôm Mộ Hi, ánh mắt của anh liền phun lửa.
“Buông cô ấy ra?” Nam Cung Diệu lạnh lùng nói, bước nhanh về phía hai người ôm ấp một chỗ. Muốn tách hai người ra.
U Dương Hàn không để ý tới Nam Cung Diệu, chỉ là.
“Anh sẽ chỉ làm cô ấy khổ.”
U Dương Hàn lạnh lùng nói, nhắm mắt lại hít hương thơm trên cơ thể của Mộ Hi, lúc này anh ta không muốn thả, cũng không nguyện thả!
Cô gái này làm cho anh ta có cảm giác là người phụ nữ có thai kia, anh ta tìm đến cô, làm sao anh ta có thể để lỡ mất? Lúc này không có gì quan trọng, anh ta chỉ muốn cô, giống như hai năm trước, anh ta vì cô, buông tha cơ hội báo thù anh em kết nghĩa của mình, tình nguyện làm người vô tình vô nghĩa, cũng không muốn để cô gái này đau lòng, bởi vì anh ta hiểu rõ nếu tà ma chết, người phụ nữ có thai sẽ rất đau khổ!