• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Asakari

Lệ lão thấy thế nói: " Trong Thiên Châu một tháng, ở ngoài là một ngày, sư phụ ngươi hẳn là đi Khai sơn đại điển rồi! "

Lời của Lệ lão còn chưa nói xong, Dạ Trầm Uyên đã biến mất! Hắn cuối cùng nhớ tới mình vẫn còn trận đấu, hắn thế nhưng quên đi chuyện quan trọng này, cũng không biết có đến kịp không.... Nhất định phải đến kịp!

Mà lúc này, Trưởng lão chấp pháp cũng vừa gọi tên hắn, gọi một lần mà chưa tới, vậy tới trận đấu tiếp theo, nếu gọi lần hai vẫn chưa tới thì sẽ bị tư cách thi đấu.

Chưởng môn đối với việc Dạ Trầm Uyên không đến cũng không giật mình, dù sao ngày hôm qua hắn trọng thương như vậy, hôm nay cho dù đến đây cũng không tiến được xa hơn.

Vạn Kì Thính Phong hỏi Nguyên Sơ bên cạnh:

" Tiểu tử kia thế nào? "

Nguyên Sơ ngồi tại chỗ chán muốn chết đáp: " Thương thế rất nặng, muốn dưỡng cho tốt cũng phải mười ngày nửa tháng.... "

Kết quả nàng còn chưa nói xong, một tiểu tử mặc thiên thanh huyền phục hấp tấp xuất hiện ở tràng đấu.

" Dừng lại! Ngươi là đệ tử của môn pháp nào? Trong đại điển không được ngự kiếm phi hành! "

Dạ Trầm Uyên vội vàng nhảy xuống từ thân kiếm, hành lễ với vị sư huynh cai quản lôi đài.

" Thật có lỗi, ta là Dạ Trầm Uyên, bởi vì có việc trì hoãn nên đến muộn, vẫn mong sư huynh cho thông hành. "

" Dạ Trầm Uyên? " Đối phương là thanh niên tầm hai mươi tuổi, nhăn mặt nói " Ngươi chính là người ngày hôm qua dùng âm ba thần thức quấy nhiễu tất cả người thi đấu lôi đài khác? "

Gã nói xong, Dạ Trầm Uyên có điểm ngượng ngùng, ngày hôm qua.... Động tĩnh hắn làm ra có chút lớn, nhưng trong họa có phúc, thần thức của hắn đã là Trúc Cơ hậu kì.

Thấy hắn bộ dạng thành thật, đối phương cũng không muốn nhiều lời nữa: " Được rồi, mau vào đi thôi! Lúc nãy đã gọi tên một lần mà ngươi chưa có tới, đợi lát nữa gọi thêm một lần mà chưa tới thì bị phán thua cuộc. "

" Đa tạ sư huynh! "

Dạ Trầm Uyên vội vàng đi vào.

Nguyên Sơ từ xa nhìn thấy hắn đến đây, thật không biết nói cái gì cho phải, ngốc tử này cũng quá liều mạng rồi.

Nàng nói với Chưởng môn đại thúc: " Chưởng môn đại nhân, ta...muốn xuống dưới có việc... "

Vạn Kì Thính Phong liếc mắt nhìn thấy Dạ Trầm Uyên phía xa, nói: " Đi đi. "

Nguyên Sơ hướng hắn nở nụ cười một chút, sau đó vội vàng chạy đi.

Sau đó nhanh chóng hiện ra trước mặt Dạ Trầm Uyên.

" Ngươi sao lại tới đây? "

" Sư phụ! " Thời điểm nhìn thấy nàng, hai mắt Dạ Trầm Uyên sáng lên " Ta đã tốt lên nhiều rồi, có thể tham gia tỉ thí! "

Hơn nữa hắn so với trước đã mạnh hơn rất nhiều, hắn Luyện Khí tầng tám có thể chống lại Luyện Khí tầng mười một, hiện tại là Luyện Khí tầng mười càng dễ dàng hơn.

Nguyên Sơ nghe vậy thì nhíu mày, sau đó đưa tay ra cầm lấy tay hắn, dùng một tia linh lực đi vào cơ thể hắn kiểm tra.

Rõ ràng chỉ là kiểm tra thân thể bình thường, nhưng không biết vì sao hôm nay lại không giống vậy.

Dạ Trầm Uyên cúi đầu nhìn bàn tay Nguyên Sơ đang nắm tay mình, trắng trắng mềm mềm, còn mũm mĩm đáng yêu, ngón tay mềm mại, lòng bàn tay lại nóng đến kinh người khiến cho hắn trước tiên có cảm giác như bị điện giật, xúc động muốn rút tay về.

Nhưng mà làm sao hắn rút được đây? Hắn thoải mái tiếp nhận linh khí đối phương chảy vào trong cơ thể mình, trong đầu không khỏi nhớ tới nụ hôn vào lúc tình thế cấp bách kia.... Mặt lại một lần nữa đỏ!

Nguyên Sơ xem xét cơ thể hắn hồi lâu, thu hồi tay: " Thân thể ngươi đã tốt rồi, nhưng vẫn tồn tại chút di chứng, nếu bị thương lần nữa rất có thể sẽ khiến di chứng lớn lên, ta khuyên ngươi không nên tiếp tục thi đấu.... Với lại... Mặt ngươi sao đỏ vậy? "

" Hả? À không..có gì, chỉ là trời hơi nóng... " Dạ Trầm Uyên khôi phục tinh thần vội vàng đổi đề tài " Sư phụ, hay là vậy đi... Người cho phép ta dự thi, ta cam đoan, ta tuyệt đối không ỷ mạnh, cũng không làm mình bị thương nữa, như vậy được không? "

Nguyên Sơ thấy hắn chấp nhất, cũng không biết nói gì, chỉ có thể thở dài: " Được rồi, thật sự là chịu thua ngươi! Bất quá ta phải nói rõ một chút, trên dưới Vạn Kiếm tông đều biết ta mới sáu tuổi, sẽ không ai muốn bái ta làm sư, vậy nên phần tâm tư đó của ngươi nên kìm nén lại đi! "

Dạ Trầm Uyên nghe vậy cũng không phản bác, cười lấy lòng, bộ dạng thật nghe lời: " Sư phụ, ta đi chuẩn bị trước, sắp tới lượt ta. "

" Đi đi, nhớ rõ tình huống của ngươi, không được cậy mạnh! "

" Đã biết thưa sư phụ! "

Nhìn Nguyên Sơ rời đi, Dạ Trầm Uyên có chút tiếc nuối thu hồi tầm mắt, sư phụ vì quan tâm mình nên mới dặn dò kĩ càng như vậy, tình huống của hắn hiện tại không thể kịch liệt thi đấu, không cần phải quang minh chính đại, vẫn có thể đi đường tắt!

Dạ Trầm Uyên mỉm cười, lúc này hắn đã có vài phần khí chất phúc hắc của nam chủ, sau khi hạ quyết tâm, hắn xoay người, thần thức đảo qua Vi Sinh Cực vừa thi đấu xong đang đi đến.

Lúc này Vi Sinh Cực một thân hắc y, y thân là Luyện Khí Đại viên mãn, đối chiến rất khó gặp được đối thủ, hai người duy nhất được y coi như đối thủ đều bị Dạ Trầm Uyên đào thải, nên y chiến đấu rất thoải mái.

Nhìn thấy Dạ Trầm Uyên đi tới, y hơi nhướng mày hỏi: " Sao ngươi lại tới đây? "

Ngày hôm qua hắn bị trọng thương như vậy y đều thấy, nguyên tưởng hắn hôm nay sẽ không tới, mình bớt đi một kình địch, ai ngờ vẫn tới, thật đáng ghét!

Dạ Trầm Uyên cũng không thích y, nhưng hiện tại... Hắn mỉm cười: " Vi Sinh sư huynh, ta đến là muốn cùng người giao dịch. "

" Ồ? "

Hai người đi qua một bên.

Vi Sinh Cực nghiêm mặt hỏi: " Ngươi muốn thế nào? "

Dạ Trầm Uyên nói: " Sư huynh, ngươi thiếu tài nguyên tu luyện đúng không? "

Một câu của hắn làm sắc mặt Vi Sinh Cực thay đổi trong nháy mắt, yn hé môi ra nhưng không thể nói được, y muốn nói mình không thiếu, nhưng trên thực tế, y ngay cả một kiện đạo bào để thay cũng không có, đủ để biết có bao nhiêu túng quẫn.

Dạ Trầm Uyên lớn lên từ tranh đoạt liếc mắt cũng hiểu được y nghèo khó đến mức nào.

Vi Sinh Cực buồn bực nói: " Chuyện này thì liên quan gì đến ngươi?! "

Dạ Trầm Uyên nhất định là tới đây để trào phúng y!Nghĩ như vậy, y quay đầu bước đi, lại nghe hắn ở phía sau cười nói:

" Sư đệ bất tài, hiện tại là Nhị phẩm Luyện đan sư, ngẫu nhiên Tam phẩm đan dược cũng có thể miễn cưỡng luyện chế, chỉ cần sư huynh đáp ứng ta một điều, từ nay về sau ngươi cần loại đan dược nào, ta sẽ cho ngươi. "

Đây là mua chuộc?

Vi Sinh Cực quay đầu, lạnh lùng hếch cằm nhìn hắn: " Ta đã hiểu, ngươi biết mình không phải là đối thủ của ta lại muốn lấy hạng nhất nên tới đây mua chuộc, đúng không? "

Dạ Trầm Uyên như trước cười vô tội, hắn hé môi nói: " Thêm một kiện thượng phẩm Linh khí hỏa thuộc tính. "

Pháp bảo chia làm Pháp khí --- Bảo khí --- Linh khí --- Tiên khí --- Thần khí!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK