• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Lôi thiếu ta đã cho tìm hiểu thân phận của hắn, hắn không hề có giấy chứng nhận thân phận, thật giống như đột nhiên xuất hiện ở Đông Hải Thị".

"Hứ còn có chuyện này" tiếp tục tìm hiểu thêm rồi cho ta biết, về phần Trần Hào tuy miệng luôn lôi ca lôi ca nhưng trong lòng hắn e rằng liền không phải vậy, cũng mặc kệ ngươi có mưu hèn kế bẩn gì lợi dụng ta, chỉ có một còn đường"CHẾT" ".

"Rõ".

Bên kia Trần Hào.

"Trần thiếu, nãy nhận được tin tức vài hôm trước A Hổ bị bắt toàn bộ đàn em không phế cũng chết".

"Tại sao giờ mới nói, các ngươi no đủ sao, hay hẳn là lười làm việc rồi".

"Trần thiếu bớt giận, thuộc hạ cũng chỉ vừa nhận được tin tức, theo tay chân trong sở cảnh sát cùng một người có tên Dương Thần có quan hệ".

Dương Thần lại là hắn, hôm qua hỏng chuyện tốt lão tử, không nghĩ vài hôm trước còn có sự tình này, tên hô lỳ Lôi Kha e ngại bối cảnh ngươi, còn ta thì không, hừ dám đoạt ta nữ nhân,

"Trần thiếu, liệu có nên suy nghĩ thêm không, ta sợ ngộ nhớ bối cảnh hắn thật không tầm thường".

"Sợ cái gì, ca ta chuẩn bị cưới nhị tiểu thư một gia tộc trong kinh đô, đến lúc đó, Lôi Kha ta cũng không để vào mắt".

"Vâng vậy thuộc hạ liền cho người đi làm".

Dương Thần tỉnh dậy rời phòng liền thấy Lâm Như, có chút bất ngờ cũng rất nhanh lấy lại bình tĩnh, dù sao hôm nay cũng chỉ điểm tiểu Tuyết cùng Thiên Âm.

"Sư phụ sáng tốt lành" Lâm Như mang theo vẻ mặt nghiêm túc nhìn Dương Thần mọi cử động như khắc sâu chuẩn bị học theo.

"Ân ta không phải sư phụ ngươi, đừng gọi vậy dễ hiểu lầm".

"Một chữ là thầy nửa chữ là thầy" đáp lại bằng giọng nói nghiêm túc, chuẩn mực của một cảnh quan làm Dương Thần có chút ế trụ.

"Vậy tốt ngươi liền vào sau nhà đi, tiểu Tuyết cùng vợ ta đang luyện tập, có gì không hiểu hỏi 2 người liền tốt, tiện thể lát cho tiểu Tuyết đến nhà trẻ hộ ta, ta còn có chút sự tình phải sử lí".

"Ách, có được không hai người kia chỉ điểm", hiển nhiên có chút không tin tưởng.

"Yên tâm với ngươi Thiên Âm có thể đánh 5 cái, tiểu Tuyết 10 cái không vấn đề".

Lâm Như:...

Cũng không đợi Lâm Như phản bác Dương Thần liền biến mất, xuất hiện ở một hẻm nhỏ không xa nhà là bao nhiêu, trước mắt là một tên mặc quần áo đen đội mũ, Dương Thần vòng qua sau đối phương không có một chút nào có vẻ phát hiện cả.

" Ở đâu sâu kiến, theo giõi ta " Âm thanh lạnh lùng không chứa một chút tình cảm ba động tựa như tử thần đang kêu gọi.

Tên áo đen người run lên, biết đối phương lợi hại, quay đầu lại định cho một kích, bất quá chưa chạm đến Dương Thần tên áo đen dừng tay lại xoay người bỏ chạy, trong phút chốc hắn nhận thấy con dao sắp quét qua cổ Dương Thần, Dương Thần một đôi tử sắc đồng nhãn vẫn luôn bình tĩnh nhìn hắn tựa hồ con dao không tồn tại đồng dạng, hắn sợ nên đã quyết định rất nhanh từ bỏ, trực tiếp đào tẩu.

"Cho ngươi đi sao".

Tên áo đen muốn chạy trốn, Dương Thần nào dễ vậy bỏ qua,tên áo đen bây giờ khí lực nhấc chân cũng không có, bàn chân trước nhấc lên cũng không có sức đạp xuống đất, sợ hãi nhìn lấy Dương Thần.

Hắn rốt cục biết,trước mắt người trẻ tuổi này thủ đoạn biết bao nhiêu đáng sợ, đơn giản một câu không cho đi, bản thân liền mất cơ hội chạy trốn cử động cũng không nổi,thân làm sát thủ bản thân đi qua bao nhiêu máu tươi tẩy lễ cũng chưa bao giờ gặp tình trạng này, vô ý thức hắn sợ hãi, điều mà một sát thủ chưa bao giờ trải qua, hoàn thành nhiệm vụ hoặc chết là số mệnh của sát thủ, nhưng mà trước mắt nam nhân trẻ tuổi này, quyền sinh tử bản thân đã hoàn toàn bị nắm giữ.

"Hỏi lại lần nữa, ai phái ngươi tới".Lại một âm thanh lạnh lùng đánh tỉnh tên sát thủ.

"Ta không thể nói đó là luật giết ta đi"

"Toại nguyện ngươi",

Khẽ đưa ngón tay chạm vào đầu tên sát thủ, tên sát thủ tròng mắt co rút lại,muốn hét lên nhưng vô dụng, đôi mắt trừng lớn đang nhìn cơ thể đang dần phân tán thành mảnh nhỏ cho đến hoàn toàn biến mất, không sót một hạt bụi.

Vốn dĩ Dương Thần định sưu hồn tìm cho ra kẻ chủ mưu một lần diệt gọn đỡ phiền, nhưng suy nghĩ vẫn là thôi dù sao nhàm chán chính là nhàm chán, giải trí một chút cũng không sao,để đối phương tính kế mình, bản thân ngồi đợi địch đến rồi giết chính là.

"A... đến giờ rồi" a nhẹ một tiếng Dương Thần lại xuất hiện ở trong nhà, ngồi trên sofa trước mặt tivi đang chiếu Gintama mà Dương Thần ưa thích,

Thầm nghĩ, theo đà này chả mấy chốc kĩ năng nói chuyện của bản thân sẽ cao hơn một chút

"Trần thiếu, sát thủ mất liên lạc, người tựa như biến mất đồng dạng, không có một chút manh mối để lại".

"Sẽ không xảy ra chuyện chữ, nếu đối phương bắt được liền phiền phức".



"Yên tâm Trần Thiếu hắn là sát thủ trong Địa Phủ các, là thanh viên tổ chức sát thủ lớn nhất toàn cầu, thà chết chứ không khai ra bất kì manh mối nào".

"Vậy liền tốt".

Trước cửa khu nhà một lão đạo sĩ chính đang đi đi lại lại, không biết suy nghĩ gì, Dương Thần xem hết bộ anime cũng mở cửa ra hiển nhiên biết lão đạo sĩ đã sẵn ở đấy đi lại rất lâu.

Nhận ra Dương Thần mở cửa chính đang nhìn lấy mình, lão đạo sĩ mở miệng.

"Người trẻ tuổi, đoán mệnh sao, gặp nhau coi như có duyên, liền giảm 1% phí.

Dương Thần có chút hứng thú, tứ lúc lên đến Tiên đế Dương Thần đã thoat khỏi vận mệnh,siêu việt pháp tắc, cùng Thiên Địa Chi Linh ở tiên giới bình khởi bình tọa.

"Xem hộ ta một quẻ" nói Dương Thần xòe tay ra cho lão đạo sĩ xem, chỉ thấy lão đạo lẩm bẩm

"Kì quái thay, rõ ràng nhìn không được số mệnh"

"Ngươi là nói thứ này sao" bàn tay Dương Thần như kết mạng nhện từng sợi từng sợi ánh sáng tua tủa giăng kịt lòng bàn tay.

"Ngươi,ngươi rốt cục là ai..." Mang theo vẻ sợ hãi lão đạo chân tay đã run lên tựa hồ tùy lúc có thể quỳ xuống.

"Giờ ngươi trả lời cho ta, tại sao lại xuất hiện ở cửa nhà ta đâu".

Tên đạo sĩ nào dám bép xép, mồm năm miệng mười trả lời chi tiết, nguyên lai ba người kia tập luyện động tĩnh quá lớn, không khỏi dẫn đến vài tên hiếu kì.

Đuổi tên kia đi Dương Thần âm thầm quyết định liền biết mất xuất hiện ở ngọn núi nơi xa.

"Linh khí không sai, hẳn là đây".

"Đứng lại, ngươi là ai dám tự tiện bước vào cấm địa bổn phái".

"A, đi ngang qua thấy ở đây không sai, muốn thu thập một ít", Dương Thần mặt nghiêm túc trả lời hoàn toàn không có một it trêu đùa, nhưng rơi vào tai mấy người kia lại như là đang khiêu khích.

"Hỗn xược, còn dám có ý định đánh cướp, huynh đệ lên".

"Sư huynh không được, chúng ta không cử động được", mấy tên đệ tử chân như buộc vào một ngọn núi, tùy thời có thể lún xuống nào có khả năng di chuyển.

Dương Thần nào có để ý đến người xung quanh, chỉ thấy cổ tay khẽ động, linh khí mặt đất bốc lên dày đặc bỗng chốc hóa thành một đầu long, thuận thế Dương Thần tay kéo một cái liền đã túm cổ được đầu long,trước sự chứng kiến của bao nhiêu người, Dương Thần biến mất vô ảnh vô tung.

"Hắn hắn, vậy mà chộm mất linh mạch, mau mau báo cáo lên trưởng lão"

Dương Thần trở về xây dựng một bí cảnh ngay sau nhà,trong đó linh mạch là thứ không thể thiếu, sự việc này đối với Dương Thần là một việc nhỏ chủ yếu giúp 3 người kia có một động phủ tu luyện đỡ bị thế nhân dòm ngó mà thôi, nhưng không biết hành động này khiến cho tu chân giới địa cầu vô cùng oanh động.

Thiên Hành môn bị chộm mất linh mạch, không sớm thì muộn không tìm lại được linh mạch chắc chắn sẽ bị môn phái khác coi là bàn thịt, chậm rãi tùng xẻ.

Thiên Hành sơn đại điện.

"Nhị vị trưởng lão, các vị có ý kiến gì không, 2 người là ta tin tưởng nhất, ngoài ra ta cũng không bàn với người khác."

"Chưởng môn, linh mạch bị chộm ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc tu luyện của phái, còn dẫn đến nhiều môn phái khác lăm le, theo ta thấy nên điều người đi điều tra người kia lai lịch"

"Đại trưởng lão nói không sai, tuy nhiên làm sao tìm người kia, ngay cả đối phương là ai ở đâu cũng không biết nào có thể tra ra, việc này còn xin chưởng môn và mọi người tạm thời quan sát thì tốt, chả phải sau việc này liền biết ai là bạn ai là thù sao".

"Nhị trưởng lão ý tứ là muốn rình xem các môn phái khác phản ứng sao, việc này coi như thôi, nhưng quan trọng chúng ta cổ võ tu trước nay không xung đột với người khác theo như hai người thấy, mọi người nghi ngờ phe thế lực nào nhất"

"Tứ đại cổ võ môn phái,Thiên Hành Sơn, Vô Nhai Môn, Long Vương Điện, Hồn Điện, ngoài ra còn bát đại thế gia, nếu nói ba môn phái kia muốn chiếm là không thể nào, mỗi một môn phái có một linh mạch riêng, họ căn bản cũng không cần đến, vậy chỉ còn bát đại thế gia kia, tuy nhiên bát đại thế gia đem ra so sánh cũng không kém tứ đại môn phái bao nhiêu", ta nghĩ chuyện này còn nhiều thứ đáng nghi hoặc khác, tại sao ẩn thế bao lâu rốt cục đi ra mà trực tiếp đoạt ta linh mạch đâu.

"Haiz xem ra nghi hoặc này phải chuyển hướng khác".

"Chưởng môn ý tứ".

"Hai ngươi nghe đến tứ môn phái,bát gia tộc

nhưng lại không hề biết còn có cửu gia tộc, ngũ môn phái, chuyện này vốn chỉ có người trong bát đại gia tộc biết đến, nhưng vừa vặn thê tử ta nhưng là người trong bát đại gia tộc".

"Chưởng môn ý tứ là nơi bí ẩn nhất trong giới tu chân Thần Dương Cung sao,

vậy còn gia tộc thứ 9 có liên quan đến Thần Dương Cung sao".

"Dương gia ta biết một chút, nghe đồn gia tộc duy nhất một người", Thiên hành chưởng môn nói xong mặt có chút cảm khái.

Cái gì...một người, Nhị trưởng lão vài Đại trưởng lão đồng thanh hô, "Sao có thể, chỉ một người làm sao có thể xưng là gia tộc được, với lại xuất hiện hơn 500 năm trước chả nhẽ liền không còn hậu nhân sao".

"Ha ha, quan trọng thực lực đối phương quá mạnh, siêu việt tất cả, e rằng 4 vị chưởng môn cũng không phải đối thủ, chính vì điều đó bát đại gia tộc mới kiêng kị chấp nhận cho hắn một chỗ đứng, cũng liền có Dương gia",

"Vậy còn Thần Dương Cung, không phải môn phái này chưa bao giờ chủ động xuất hiện sao, cũng liền không biết tung tích môn phái này, đệ tử cũng là trưởng lão một mừng ngao du tứ phương tùy thời thu nhận". Đại trưởng lão không khỏi có chút nghi hoặc, sự việc sao lại rối rắm vậy đâu.

"Thần Dương Cung bỗng dưng xuất hiện cách đây hơn 500 năm, vô cùng bí ẩn, sở dĩ gọi môn phái cũng không đúng, bởi vì Thần Dương Cung không chiêu thu đệ tử, chỉ có tùy thời thu nhặt, cũng khá giống Hồn điện loại kia, nhưng vô cùng điệu thấp trước nay không hề xuất thế, còn về liên quan đến Dương gia".

Hơn 500 năm trước đồnh thời cùng xuất hiên, Không lẽ nào!!

"Đúng vậy, xây dựng lên Thần Dương Cung cũng chính là người xây lên Dương gia".

Vậy há chả phải hắn sống hơn 500 năm sao, vậy rốt cục hắn tu vi gì.

"Không biết, hẳn là truyền thuyết loại kia, hơn 500 năm trước 4 vị môn chủ đã không phải đối thủ của hắn, bây giờ linh khí thưa thớt, tu luyện đã khó, đến nội lực không dễ, còn muốn luyện ra linh lực còn càng khó hơn, bởi vậy nhiều người quyết định tu nội lực cũng không tu linh lực, dẫn đến tuổi thọ quá yếu nhược".

Đông hải thị tòa cao ốc.

Trên bàn là đủ các loại món ăn, đang ngồi là hai người thanh niên.

"Lôi ca, có tra được tin tức không vậy".

"Há ngươi lo lắng sao, chả phải ngươi ưa thích lão bà hắn sao bắt đến chính là, tuy rằng có con nhưng Mạn Thiên Âm vẫn đẹp nha, trước nay chưa từng có ai hơn, it nhất ta thấy vậy".

"Lôi ca nói đùa, chả phải Lôi ca cũng ưa thích Đường Lâm sao, hẳn giờ vẫn trong sạch nha", hừ muốn cho ta làm thiêu thân thử lửa, đừng hòng.

"Đường Lâm chắc chắn phải là nữ nhân ta, ai cũng không được phép nhúng bẩn, nếu không đừng trách ta, đây coi như cảnh báo luôn ngươi đừng làm việc thiếu suy nghĩ".

"Ha ha Lôi ca yên tâm, ta nhưng chỉ ưa thích ưa thích, bất quá không dám động đến nữ nhân người đấy".

"Biết vậy đi, ta còn có chuyện đi trước rồi".

Bên ngoài một người trung niên đứng trước mặt Lôi Kha, "Lôi thiếu, tiểu tử này quá ngu ngốc, chỉ sợ làm hỏng việc thiếu gia".

"Tuy rằng có chút ngu ngốc, nhưng vẫn biết rõ ta cho hắn làm thiêu thân thử lửa, vẫn che giấu rất kĩ, đã vậy ta liền lợi dụng công khai cho hắn biết ta đang cố ý lợi dụng hắn", Chơi tâm cơ với ta, ngươi còn non điểm.

"Thiếu gia ý tứ", Lão giả cười haha, tựa hồ hiểu thiếu gia mình nghĩ gì đồng dạng.

Trong phòng.

"Trần thiếu Lôi Kha đã đi xa".

Bỗng trong phòng một người nam tử trẻ tuổi bước ra.

"Tần công tử mời ngồi, mời ngồi"

"Ngươi là muốn sử lí ai, ta chỉ nhận tiền, không nhận đồ ăn, nhớ kĩ 1triệu một đầu người".

"Biết rõ Tần công tử, nhìn xem đây là ảnh chụp hắn".

Được! đợi tin tức, chuẩn bị sẵn tiền đi,nói xong cũng liền trực tiếp biến mất.

"Người đâu, chả nhẽ là thuấn di sao",Vài tên thủ hạ nhao nhao sợ hãi.

"Trần thiếu, vị hồi nãy là."

"Ca của ta giới thiệu đến sát thủ, nghe giang hồ đồn hắn là cổ võ tu người, còn rất lợi hại đi".

Trong khi tu luyện giới đang điên cuồng, Dương Thần ngược lại thảnh thơi ngồi xem Gintama vô cùng khoái chí.

Động phủ vừa xây thực tế là một bí cảnh,Vốn dĩ cũng không cần thiết xây bí cảnh, trực tiếp thu 2 người vào không gian tiên khí liền tốt, tiếc là tu vi đóng lại ở Nguyên Anh năng lực cũng giảm mạnh.

Bên trong bí cảnh không khác bên ngoài bao nhiêu, chủ yếu vẫn là đất trống, còn một vài vườn linh dược, tiểu Tuyết cùng Thiên Âm cũng cần linh đan diệu dược đến tu luyện, mà Dương Thần cấp thấp không có, vậy đành tự trồng lấy.

Có sát khí ngoài cửa,Dương Thần mắt lóe lên một vệt tinh quang, bỗng chốc.

Cộc cộc!!, tiếng gõ cửa bên ngoài vang lên.

"Các ngươi có hàng chuyển phát nhanh, cảm phiền mở cửa".

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK