-Ba Ba...
Trời vừa sáng một tiếng hét non tớt của trẻ con, Mạn Thiên Âm cũng vừa tỉnh ngủ không biết lúc nào bên cạnh Dương Thiên Tuyết đã đứng đó khóc, mắt đỏ hoe tràn đầy sương mù.
-sao vậy tiểu Tuyết tối qua mơ ác mộng hả? giờ này Mạn Thiên Âm có chút khẩn chương, xoa nhẹ đầu tiểu Tuyết hỏi.
-Con mơ gặp ba ba, ba ba hứa sẽ bồi tiểu Tuyết cũng mụ mụ huhu, con muốn Ba Ba.
Mạn Thiên Âm: Ách, không phải Ba Ba con ở đó sao? nói liền quay đầu lại... Không có, Làm sao sẽ, lẽ nào tất cả chỉ là mơ, đúng lúc này...
- Thiên Âm, tiểu Tuyết làm sao vậy?,cửa phòng Dương Thần đứng đó mặt đầy nghi hoặc hỏi.
-.. ô..ô không kịp phản ứng tiểu Tuyết không biết lúc nào đã nhảy lên người Dương Thần một trận khóc... con tưởng mơ, con tưởng Ba Ba không có hu..hu
Được rồi ngoan Tuyết nhi Ba Ba dạy nấu cơm cho 2 người, cùng xuống ăn Dương Thần mỉm cười ôm tiểu Tuyết xuống, Mạn Thiên Âm mộng bức... nấu ăn?? đùa gì thế? Sáng sớm toàn Mạn Thiên Âm dẫn tiểu Tuyết đi ăn rồi đưa đến nhà trẻ tiện cũng cùng một khối ăn ngoài xong đến công ty, không phải nói chơi nhưng mà nửa năm rồi cũng chưa mua thực phẩm, đánh chết cũng không tin Dương Thần đi mua thực phẩm, chưa tính đến Dương Thần không có tiền, mang trong lòng nghi vấn nhưng cuối cùng cũng đi xuống.
- Ách đập vào mắt trên bàn bày biện... 3 bát dịch màu xanh, 3 quả trứng to hơn cái đầu người...Chưa kịp hỏi thì Dương Thần đã nhanh miệng giới thiệu
- nước là Ngọc Dịch, trứng là trứng Hạo Nhật Kê.... Ngọc Dịch là.... Hạo Nhật Kê là gà mang trong mình một ít Phượng Hoàng huyết mạch bất quá rất ít trứng ăn không tệ, ngoài ra còn giúp tăng tuổi thọ bồi bổ sức khỏe tăng cường nhục thân, trước tùy tiện cầm vài quả, Thiên Âm, tiểu Tuyết nếm thử
Mạn Thiên Âm: Ngớ người.
Nhìn lại một bên tiểu Tuyết đang cầm bát Dịch tu ừng ừng, một bên Dương Thần nhìn tiểu Tuyết mỉm cười tay thì bóc trứng...
-Ba Ba oa.. hảo ngon lần đầu tiểu Tuyết ăn thấy ngon vậy hihi... chụt hôn lên mặt Dương Thần rồi quay lại tiếp tục ăn.
Mạn Thiên Âm cũng nếm thử...lại nếm thử.. ách không phải là tu luôn... uống hết bát dịch tủy mới quay lại hỏi: Lão Công đây là nước gì, sao ngon vậy, làm sao làm, sao trước nay chưa từng ăn... Một đống câu hỏi như đạn pháo bắn mạnh hỏi Dương Thần
Dương Thần mỉm cười: Đây là Dịch Ngọc, tinh hoa chi ngọc từ thiên địa linh khí kết dịch tạo thành... hay nói cách khác là tinh hoa của ngọc, cũng không để ý thấy một bên Mạn Thiên Âm hoàn toàn mộng bức rồi...
-Mạn Thiên Âm lại nếm thử trứng...So với trứng đà điểu thì nó còn to lắm,còn mùi vị thì.. mắt Mạn Thiên Âm nhanh tỏa sáng rồi, mĩ vị mấy món nhà hàng lớn nhất thế giới bất quả cũng chỉ như thế huống hồ chỉ là một quá trứng, một quả trứng không có thêm một ít gia vị nào...
Ăn Xong, Vì tiểu Tuyết muốn đi nhà trẻ cùng cha nên Mạn Thiên Âm phải đi một mình,
Dương Thần nhàn nhã đi bộ vừa đi vừa cười còn tiểu Tuyết sớm tại trên vai ôm đầu Dương Thần cười khúc khích, kết hợp tạo thành cha hiền con thảo bộ dáng, giao tiểu Tuyết cho Đường Lâm, mình thì tùy tiện hàn huyên vài ba câu bởi cũng không quen thuộc cũng không có quá nhiều hứng thú,tiểu Tuyết có chút không muốn rời mắt lại thẩm thấu có chút sương mù nhưng rồi Dương Thần đáp ứng chiều lại tới đón mới tạo mặt tươi cười cùng Đường Lâm đi vào.
- Nữ nhi hảo Manh, cười cười Dương Thần đi bộ đi dạo cho quen thuộc vi diện này ( từ nay dùng thế giới) sưu hồn thông tin cũng coi như đủ dùng, nhưng trải nghiệm vẫn thú vị hơn,
Đi không lâu đến giữa đường Dương Thần quay mặt nhìn lên mấy tòa nhà không khỏi cảm khái,
- Cẩn thận chợt có tiếng hét ở ngoài đường, Dương Thần nhìn lại thấy một nữ tử khoảng 18 19 tuổi khuôn mặt mĩ lệ, lông mi cong vút, người cao 165cm tả hữu so sánh với con kiến còn muốn khoa chương, ân giống đồng hồ cát, đánh giá một phen nhưng thấy đối phương hình như gọi mình Dương Thần không hiểu lại lấy tay chỉ chỉ mình lại thấy đối phương ở ngoài hét:
- Không kịp, đúng lúc đó...
Bíp bíp bíp.. UỲNH..zz.
-Dương Thần có cảm giác thứ gì vừa va phải mình, chả nhẽ lại là con ong, không đúng ong cũng có mắt tại sao lại đâm vào mình đâu lẽ nào con ong mù, nói không khỏi quay lại nhìn. không biết lúc nào đằng sau mình có một chiếc xe đầu đã hoàn toàn bị phá toái không khác gì đống sắt vụn, cũng may người bên trong không có việc gì..
Dương Thần lại chợt nhớ: Nguyên lai đây là ngã tư còn kia gọi là xe ô tô. Phương tiện di chuyển của con người ở đây.còn vị trí mình đang đứng là ở giữa đường...không được về sau cẩn thận hơn tốt nhất nên ẩn thân phi hành, mà cũng công nhận chiếc xe đó so Thần Võ đại lục con ong còn muốn yếu.
-Tiếp tục di chuyển lên lại thấy có gì không đúng.Quay lại nhìn thấy mọi người đang nhìn mình như nhìn quái vật đồng dạng.
Nữ tử từ trong khiếp sợ tỉnh lại chạy đến hỏi: Này ngươi không thấy đây là giữa đường sao,Ít ngươi cũng nghe ta nói chứ lại nhìn lại chiếc xe... Ngươi...Ngươi.. là cái thứ gì thế, giọng nói mang theo không thể tin tưởng cùng khiếp sợ.
Mặc kệ nữ tử Dương Thần đến gần chiếc xe, người xung quanh nhao nhao tránh ra như sợ lây nhiễm đồng dạng, Dương Thần móc túi lấy ra 50 khối vẻ mặt mang theo vài phần có lỗi: Là ta sai, ta nên để ý hơn không nên để ngươi tông phải, đây 50 khối coi như bồi thường.
Nữ Tử:..(°_°")..
Người xung quanh:...
Tác: (_ _!) ca nghèo thôi nhé.
Lái xe mặt như sắp khóc: em gái ngươi xe ta hỏng có được không, xe ta 50vạn có được không bây giờ cái đầu xe thành đống sắt vụn, 50 khối 50 khối muội muội ngươi 50 khối có cọng lông dùng.Trong lòng chửi thề ngoài mặt vẫn cắn răng nhận 50 khối. ai biêt được quái vật này nổi điên lên sẽ làm gì mình, vạn nhất mình không nhận làm hắn phật lòng.. Người đối phương còn cứng hơn xe được không ạ....
Dương Thần mặt vô biểu tình hoàn toàn không biết đối phương nghĩ gì thấy đối phương nhận tiền mình, nghĩ là lẽ đương nhiên, nhún nhún vai lại tiếp tục đi dạo, mặc kệ người xung quanh nghị luận,
Trên tòa nhà cao tầng sớm đứng một thanh niên, đang nhìn chằm chằm Dương Thần mặt cứng đờ trong lòng ám đạo: tu vi kim đan, không đúng chắc là kim đan đỉnh phong, thể tu, cường đại thể tu, từ lúc trọng sinh không ngờ gặp dạng này thiên tài...
Dương Thần thừa biết có người dùng linh lực dò xét mình, Tiên lực nhẹ tỏa ra khóa lại đối phương, đối phương không hề hay biêt trong lòng cũng ám đạo: tu vi Kim Đan Viên Mãn, Ân Thần Hồn đạt đến Hợp Thể Kì, hẳn là bị mất hết tu vi,cũng có khả năng là trọng sinh, nhún vai Dương Thần cũng không quan tâm cho lắm, không đến chêu trọc mình thì thôi, đến thì đừng trách tại sao nước biển lại mặn,
Dương Thần chỉ muốn bồi Vợ con 1 năm rồi băt đầu dạy 2 người tu luyện.
(Bắt đầu từ Bán tiên linh lực thành tiên lực.Bán Tiên trở xuống hâp thu linh khí hóa linh lực trong cơ thể.Đột phá Bán Tiên linh khí hấp thu vào trong có thể thành Tiên Lực- cho những ai nghi hoặc tại sao lại dùng Linh lực và Tiên lực)