Tôi nói: " Mang lên đây, thức ăn nóng mới ngon. Ta và Tiểu Nghi tiểu chủ sẽ cùng nhau dùng."
Mi Trang cười nói: " Tới thăm muội một chút, còn làm phiền bữa ăn của muội."
Tôi nhìn tỷ ấy nói: " Tỷ tỷ cùng ăn với muội cho vui, muội thấy tỷ chỉ ăn được 1 chén cơm chứ mấy."
Mi Trang ngạc nhiên nói: " Nói thế là ý gì đấy?"
Tôi nháy mắt, giả bộ là phu tử ( thầy giáo), vuốt chòm râu không khí nói: " Chẳng phải nghe thấy cổ nhân nói "Tú sắc khả xan' sao?"
Mi Trang cười trêu tôi: " Trông muội chẳng có chút bộ dáng tiểu thư gì cả!"
Sau khi ăn cơm xong, Mi Trang và tôi cùng nhau ngồi dưới đèn thêu hoa.
Ngẩng đầu thấy An Lăng Dung cười dài đứng ở cửa, trong lòng kinh hỉ, vội vàng điệu muội ấy ngồi xuống, một mặt oán tránh công công bên ngoài không thèm thông báo một tiếng. Lăng Dung hơi có chút ngượng ngùng, nói: " Hoàn tỷ tỷ đừng trách bọn họ, là muội không muốn họ báo tin, muốn cho tỷ tỷ sự kinh ngạc, không ngờ lại làm tỷ tỷ giận, lỗi tại Lăng Dung."
Tôi vội vàng cười nói: " Muội đâu có sai, muội có ý tốt mà. Tỷ chưa nói gì bọn họ, muội đã bênh họ rồi."
Lúc này mặt Lăng Dung mới giãn ra, ngồi xuống. Muội ấy nói với Mi Trang: " Muội vừa đi Sướиɠ An cung thăm tỷ tỷ, muốn cùng tỷ tỷ gặp Hoàn tỷ, không ngờ tỷ tỷ đã đi tới trước rồi, muội chậm một bước."
Mi Trang cười nói: "Không muộn đâu, vừa lúc đang thêu hoa, Huyên muộn khéo tay quá.." Mặt tôi hơi đỏ lên, không tiếp lời của tỷ tỷ.
Hoán Bích pha trà mang đến: " Mời An tuyển thị dùng trà. Hoán Bích biết An tiểu chủ không thích uống Trà Lục An, cố ý thay đổi Trà Hương."
Lăng Dung cười nói: " Đa tạ ngươi còn nhớ."
Hoán Bích nói: " Lăng Dung tiểu chủ và Mi Trang tiểu chủ, tiểu thư nhà tôi tình như tỷ muội, nô tỳ nào dám không quan tâm chứ?"
Mi Trang cười rộ lên: " Đúng là xảo miệng! Quả nhiên là người bên cạnh muội, chủ tủ giỏi ắt nha hoàn cũng giỏi."
Mặt tôi càng đỏ: " Từ trước tới nay Mi tỷ tỷ toàn trêu muội. Nha hoàn của muội chỉ nhớ dai hơn người khác thôi."
Mi Trang nói: " Thế mới là nha đầu hầu hạ chúng ta thuở nhỏ." Lại hỏi Lăng Dung: " Sao muội không mang nha hoàn vào, hiện giờ có mấy cung nữ hầu hạ muội? Có không?"
Lăng Dung đáp: " Tốt lắm, có 4 người, có 2 người mới 12 tuổi không dám bắt chúng làm việc gì. Nhưng mà cũng ổn, trước nay muội có biết làm ít việc nên cũng đỡ."
Tôi nhíu mày: " Làm sao mà đủ được? Mang đi ra ngoài cũng kì cục lắm."
Gọi Cận Tịch từ ngoài tiến vào: " Đi bẩm báo với Hoàng Hậu nương nương, ta muốn đem một cung nữ tới hầu hạ An tuyển thị."
Cận Tịch gật đầu, một lúc sau quay về: " Nô tỳ đã dặn Cúc Thanh đi, tuy nó con trẻ nhưng đôn hậu cẩn trọng."
Tôi gật đầu, cho bà ấy lui xuống, nói với Lăng Dung: " Cho nó trở về với muội. Sau này muội có thiếu gì cứ nói cho ta với Mi tỷ tỷ biết."...