Tôi rảnh rỗi hỏi:
Hôm nay yến tiệc hậu cung, Hoàng Thượng và Hoàng Hậu có mời người khác đến không.
Cận Tịch nói:
" Theo lệ thường, có vài vị vương gia cũng tới."
Người Cận Tịch nói là đại Hoàng tử của tiên hoàng Kì Sơn vương – Huyền Tuân. Cập nhật truyện nhanh tại _ TRÙMt ruyện.n e t _
Tam hoàng tử Nhữ Nam vương – Huyền Tể,
Lục Hoàng tử Thanh Hà vương – Huyền Thanh Cửu hoàng tử
Bình Dương vương – Huyền Phần.
Tiên hoàng có 7 con trai, 2 con gái. Ngũ hoàng tử, Thất hoàng tử và Bát hoàng tử sớm băng hà.
Kì sơn vương Huyền Tuân là con của Nghi phi – Thái phi hiện giờ. Tuy là đứa con cả nhưng tính tầm thường vô vị, chỉ cầu làm gã thân vương an hưởng vinh hoa.
Tương thành vương – Huyền Tể con của Ngọc Ách phu nhân, Ngọc Ách phu nhân là em gái Bác Lăng Hầu. Năm xưa Bác Lăng Hầu mưu phản, Ngọc Ách phu nhân bị liên luỵ, không được sủng ái, buồn rầu đến chết. Trời sinh huyền Tể cánh tay khoẻ hơn người, võ dũng thiện chiến, tính cách chính trực, mãi đến khi Tiên Hoàng được làm vua mới phong làm vương. Hiện giờ Nam chinh bắc chiến, lập nhiều chiến công, chậm chí được Huyền Lăng nể trọng.
Thanh Hà vương – Huyền lăng thông minh sáng suốt, mẫu thân là Thư quý phi, thuở nhỏ được Hoàng Thượng sủng ái, mấy lần có ý định lập hắn làm thái tử, chỉ vì Thư quý phi xuất thân không cao quý nên bị người đời lên án, quần thần đồng loạt phản đối, không giải quyết được gì. Thư quý phi tự xin xuất gia sau khi tiên đế băng hà,Huyền Thanh được giao cho Lâm phi cũng chính là Thái hậu hiện giờ nuôi nấng. Huyền Thanh tinh thông lục nghệ, lại không thích chính sự, cả ngày lấy thi thơ làm bạn, người đời đặt phong hiệu: " Tụ Tại Vương Gia."
Bình Dương vương – Huyền Phần là con út của Tiên Hoàng. Bây giờ mới 13 tuổi. Mẫu thân xuất thân hèn mọn, từng là cung nữ may vá trong cung. Tiên Hoàng băng hà cũng được phong làm thái phi, Bình Dương vương ( Ngũ hoàng tử) từ nhỏ được Thái phi nuôi nấng.
Tôi chăm chúc nghe, trong lòng giống như có cái gì đó bất an, tốt nhất là đi ngủ trước, Mọi người cũng tản dần. Mơ màng ngủ một mạch đến nửa đêm, đột nhiên tôi bị luồng khí lạnh làm tỉnh giấc.
Tôi chợt tỉnh giấc, trong lòng lo sợ bất an, mặc kệ là ban đêm, lập tức sai Tinh Thanh đến Ỷ Mai Viên xem hình giấy giống tôi còn ở đó hay không.Tinh Thanh thấy tôi gấp gáp, cũng không dám hỏi nguyên nhân, lập tức mặc thêm áo khoác đi ra ngoài.
Một lúc sau, Tinh Thanh cũng trở về bảo rằng hình giấy của tôi đã không còn nữa, chắc là bị gió thổi. Tôi như bị dội nước lạnh vào đầu, kinh ngạc nửa ngày không lên tiếng. Cận Tịch và mọi người thấy tôi không vui vì bị mất hình giấy, cho rằng đó là điềm xấu vội an ủi khuyên giải, cùng trêu chọc tôi. Tôi tự an ủi mình vài câu, chắc là bị gió thổi đi rồi hoặc có cung nữ nào đó thấy đẹp nên lấy luôn. Miệng thì nói thế nhưng vẫn thấy buồn. Cũng may mấy ngày này vẫn sống yên bình, không có bất cứ chuyện gì xảy ra cả. Tôi vẫn tĩnh dưỡng trong cung như trước....