• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy là nói rằng thuốc của Diệp Nhược Phi rất có công hiệu, nhưng Nhuyễn Cân Tán cũng không phải là mấy loại độc "rởm" bán ngoài chợ vài đồng bạc là có thể mua một lố. Cho nên Quốc sư đại nhân vẫn là phải nằm trong phòng hảo hảo tĩnh dưỡng một thời gian nữa.

 Sau cuộc tâm sự mỏng ngày hôm qua, về cơ bản cả hai cũng trở nên thân thiết hơn trước rất nhiều, ít nhất hiện tại không còn gì để giấu giếm nhau nữa, có thể an an phận phận làm một đôi huynh đệ bình thường.

 Cùng với đó thì gần đây huynh đệ Âu Dương gia cũng không mấy là rảnh rỗi, đặc biệt là Âu Dương Kỳ. Vương gia đại nhân ở vương phủ vốn đã bận đến ngập đầu, sau khi tới đây còn phải giúp đỡ huynh trưởng xử lý công vụ tồn đọng, cơ hồ muốn chết ngộp trong công việc. Thậm chí còn bận hơn mấy tổng tài thời hiện đại.

 Hoàng đế bệ hạ cũng là không còn cách nào khác, bất đắc dĩ mới phải như vậy. Bởi vì việc trong năm vẫn còn chưa có giải quyết xong, Lễ Giao Mùa thì rất nhanh sẽ đuổi đến, hắn lại không thích việc năm này để tiếp sang năm kia, vì vậy mới ra sức mà xử lý.

 Còn riêng về việc cha con Lý Chiêu thừa tướng, cả hai người rất là nhất trí để cho cái tên có nhiều thời gian rảnh nhất bây giờ, Diệp Nhược Phi đi xem xét.

 Mỗ Diệp công tử quả thật khóc không ra nước mắt. Lão tử đây không phải là cảnh sát a, điều tra cái khỉ gì?!

 Đối với phản ứng của "Diệp tiểu tử", Âu Dương Mặc rất là không khoan dung nói: "Vậy làm phiền rồi."

 Diệp Nhược Phi hắc tuyến, lão tử còn chưa có nói đồng ý!!!

 Thật mệt mỏi U^U/ mỗ tác giả không muốn liên quan đến các ngươi nữa >_

__

_

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK