Ánh mắt sắc bén mang theo vẻ cao ngạo, miệt thị.
Dáng người Tô Thiên Từ nhỏ hơn Liễu An An một chút, nhưng giờ phút này lại làm cho Liễu An An có một cảm giác áp bức.
Không quan liên quan đến dáng người, không liên quan đến diện mạo, chỉ cần mỗi cái khí chất đó cũng đủ để đè ép Liễu An An.
Phó Lãnh Băng nhịn không được nhìn cô chăm chú, Tô Thiên Từ giờ phút này, mỗi cái giơ tay nhấc chất đều lộ ra dáng vẻ ưu nhã, quý phái, so với lúc học cấp 3, quả thực khác một trời một vực.
Liễu An An đứng trước mặt cô, cực kỳ giống một con vịt xấu xí, mà Tô Thiên Từ lại là một con thiên nga trắng cao cao tại thượng.
Chênh lệch lớn như vậy, làm Liễu An An càng thêm tức giận, sự đố kỵ trong mắt như muốn phun ra: "Haha, tôi lại càng không muốn thừa nhận, loại người ngủ cùng với một lão già còn lớn tuổi hơn ba mình như cô là bạn học đâu."
"Đủ rồi!" Phó Lãnh Băng vội ngăn cô ta lại, "Càng nói càng quá phận."
Người khác không biết, nhưng anh ta lại biết rất rõ, Phó gia cũng là một hào môn nổi danh, cái túi kia chị gái anh ta đã nhắm nửa năm rồi, thật vất vả mới tìm mua với giá cao nhưng cũng không mua được, vậy mà Tô Thiên Tử lại có một chiếc, điều này chứng minh người sau lưng cô nhất định không hề đơn giản.
Hơn nữa, khí chất của Tô Thiên Từ cũng không giống với lúc trước.
Mặc kệ là bao dưỡng hay như thế nào thì Tô Thiên Từ bây giờ không phải là người mà bọn họ có thể đắc tội.
Nhưng Liễu An An lại không hiểu dụng ý của Phó Lãnh Băng, nhìn anh ta quát lại: "Quá phận? Không phải là anh đang đau lòng đấy chứ? Bây giờ cô ta xinh đẹp như vậy chắc chắn là anh đang muốn theo đuổi lại cô ta, rồi ở bên cô ta, có phải không?"
Phó Lãnh Băng cảm thấy vô cùng mất mặt, anh ta tức giận nói: "Cô náo loạn đủ rồi thì đi, thật quá mất mặt!"
Tô Thiên Từ cười lạnh một tiếng, quyết định không để ý tới cô ta, cùng loại người này phân cao thấp, quả thực làm mất thân phận!
Lúc cô chuẩn bị đi, Liễu An An lại đột nhiên hô to: "Con tiện nhân này, năm đó có thể đi ngủ với hiệu trưởng để được vào trường đại học, bây giờ lại có thể ngủ cùng một lão già để có thẻ đen đi mua hàng xa xỉ, quả nhiên là chó chỉ có thể ăn phân!"
Người xem náo nhiệt càng ngày càng nhiều, ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm vào cô.
Nhưng thân là đương sự, trên mặt Tô Thiên Từ lại không có chút hoảng loạn, chỉ có sự lạnh lùng cùng tức giận, "Liễu An An, cô có biết tội phỉ báng phải ngồi tù mấy năm không?"
Liễu An An thấy cô tức giận, đắc ý lớn giọng nói: "Phỉ báng? Tôi đâu có nói sai câu nào? Năm đó cô nghèo đến nỗi tiền đóng học phí cũng phải đi vay, sao có thể có tiền mua thử hàng xa xỉ như thế này? Dựa vào cái năng lực học tập đó của cô sao có thể tốt nghiệp được chứ?"
Nghe thấy lời nói này của Liễu An An, mọi người đều vô cùng tò mò, liền lại gần hóng chuyện.
Nhìn thấy người đến càng lúc càng nhiều, thanh âm của Liễu An An cũng ngày càng lớn, "Cô được tuyển vào trường đại học, nhưng tôi thì lại phải thi. Ai cũng biết lúc đi học thành tích của cô kém xa tôi, nhất định là cô quyến rũ hiệu trưởng, sau đó thay đổi lấy thành tích của tôi!"
Tô Thiên Từ thật hết chỗ nói, cô quả thực là một học sinh yếu.
Nhưng sau khi ở Tô gia bị đe doạ, dụ dỗ, liền cố gắng phấn đấu, vùi đầu vào sách vở suốt một tháng trời. Sau khi thi đại học xong thì đổ bệnh, vậy mà vẫn chưa đạt tới yêu cầu của Tô gia, phải quay về trường Đại học quản lý doanh nghiệp.
Như thế nào mà đến miệng Liễu An An liền thành cô dùng thủ đoạn không chính đáng để đổi lấy.
Người vây xem đã ngày càng nhều, trong đó cũng không thiếu người nhiều chuyện đã quay video phát trực tiếp lên Weibo.
Tô Thiên Từ một chút cũng không khẩn trương, nhìn Liễu An An thản nhiên nói: "Chứng cứ đâu, cô khẳng định như vậy thì phải đem chứng cứ ra, tôi muốn nhìn xem mình đi quyến rũ hiệu trưởng như thế nào?"
"Chứng cứ? Chuyện này còn cần chứng cứ sao?" Liễu An An cười lạnh, "Cô là học sinh yếu lại có thể vào trường đại học danh tiếng, chính là chứng cứ!"
"Ồ, phải không?"
Một giọng nói trầm thấp, băng lãnh của người đàn ông vang lên, theo sau đó là tiếng bước chân trầm ổn.