Mục lục
Người Vợ Trọng Sinh: Lệ Tiên Sinh, Mau Ký Đơn!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Liên tiếp vài ván, Tô Thiên Từ thua thảm hại không nỡ nhìn.

Tần Thư Họa không xem được nữa, bà lấy cớ mệt mỏi mà đứng dậy, liền trở về phòng, để Đường Mộng Dĩnh dạy cô chơi.

Đường Mộng Dĩnh thay thế Tần Thư Họa giúp Tô Thiên Từ xem bài, Tô Thiên Từ liền có cảm giác không tốt lắm. Quả nhiên, dưới tay cô ta dạy, không đến hai ván cô liền đem tiền mà Tần Thư Họa hôm nay thắng, toàn bộ trở về tay chủ cũ.

Tô Thiên Từ thua trong lòng có chút áy náy, một bên lấy tiền của mình ra chơi tiếp, mong muốn gỡ lại.

Vương phu nhân thắng được thì rất vui vẻ, nhưng đột nhiên bụng lại truyền đến từng trận khác thường, "Ai da, đau bụng quá, Mộng Dĩnh, giúp ta chơi, ta đi WC chút."

Đường Mộng Dĩnh vừa ngồi xuống, đã liên tiếp ù hai ván.

"Ai nha, như thế nào mà Mộng Dĩnh cũng may mắn như vậy, thắng tất cả đều là đại bài, mà tất cả đều là ăn bài của Thiên Từ."

"Haizz, Thiên Từ thua không ít rồi. Ta xem con vừa mới lấy tiền của chính mình ra chơi kìa."

Tô Thiên Từ nghe thấy vậy thì thật xấu hổ, đang muốn mở miệng xin rút lui, thì Đường Mộng Dĩnh nói: "Dù sao thì Lệ gia cũng có rất nhiều tiền, thua chút đỉnh cũng không sao, đúng không, Thiên Từ?"

Nghe như một câu nói bâng quơ, vô tình nhưng lại làm Tô Thiên Từ tiến thối lưỡng nan.

Giờ cô là con dâu của Lệ gia, cũng chính là đại diện cho Lệ gia.

Lệ gia có thể thua tiền, nhưng lại không thể thua mặt mũi.

Nếu bây giờ nói không chơi, chẳng phải là nói Lệ gia không chịu nổi thua?

Tô Thiên Từ có chút xấu hổ, nhưng cũng ngại mặt mũi nói không chơi, đành phải căng da đầu nói: "Con còn có thể chơi."

"Tốt! Tốt! Ha... ha… chúng ta chơi tiếp!" Mấy phu nhân chỉ ước gì cô nói lời này, "Tiếp tục đi!"

Thua nhiều tiền như vậy, Tô Thiên Từ cũng nắm được cơ bản cách chơi mạt chược rồi.

Chỉ là một lần nữa tẩy bài, lại vẫn không còn đường xoay xở.

Thời điểm Tô Thiên Từ đang do dự xem đánh bài nào, thì phía sau truyền đến một âm thanh trầm thấp: "Ù."

Tô Thiên Từ ngẩn ra, ngắm lại bài trên bàn, đem bài trong tay buông ra, lại nhìn đi nhìn lại cũng không hiểu, chỉ cảm thấy đầu óc hỗn loạn.

Ù?

Ù thế nào?

Lúc này, đột nhiên một ngón tay thon dài từ phía sau duỗi ra, từng đốt ngón tay rõ ràng, thon dài mà chỉnh tề chỉ bài cho cô.

Lúc này đây, Tô Thiên Từ ngàn vạn lần cảm giác được hormone nam tính thành thục đang ở rất gần mình, hơi ấm cơ thể như lan truyền sang cô, từng đợt từng đợt trêu chọc bên tai làm cô thấy thật là ngứa...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK