• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lý Đạo Nhiên ngay lập tức dựa theo lời căn dặn của Lục Tiêu Nhiên mà đi làm.

Còn trận pháp ở cổng chính, Lục Tiêu Nhiên vẫn dự định đích thân giải quyết.

Nơi này là nơi dễ bị địch tấn công nhất và cũng là nơi dễ bị tiêu hao nhất, mình làm tỉ mỉ một chút thì sau này lỡ có có kẻ địch mạnh tới cửa, cũng có thể phát huy đầy đủ tác dụng.

Đầu tiên là đại trận phòng ngự ở tận cùng bên trong.

Trận pháp phòng ngự không có nghĩa là phòng ngự hoàn toàn. Chính xác hơn là phòng ngự theo từng bước, nó có một tiến trình, người bên ngoài muốn đi vào sẽ bị linh khí cản trở. Tu vi càng thấp thì càng không có cách nào vượt qua trận pháp được.

Lục Tiêu Nhiên hủy bỏ trận văn ban đầu, chạm khắc lại, tạo dựng lại trận pháp thêm một lần nữa bằng trình độ cực kỳ thành thạo của mình.

Sau đó, hắn sẽ bổ sung linh thạch ở vị trí mấu chốt, cuối cùng kích hoạt trận pháp để hoàn thành trận pháp mới.

Dĩ nhiên, vì tránh việc mình bị người khác chú ý quá nhiều, hắn chỉ sử dụng năm phần thực lực tạo trận của mình mà thôi.

Mặc dù nói là sử dụng năm phần thực lực, nhưng trận pháp cũng mạnh hơn nhiều so với trước đó.

Dù sao, những kẻ tới tấn công Thiên Ma Tông cũng không phải đại năng tuyệt thế gì, đủ dùng là được rồi.

Còn dư lại chính là trận pháp tấn công và ảo trận.

Lục Tiêu Nhiên cũng sử dụng năm phần thực lực của mình, toàn bộ cấu trúc đã được hoàn thành.

Toàn bộ quá trình này mất một tháng.

Một tháng sau.

“Phù~! Cuối cùng cũng làm xong.”

Lục Tiểu Nhiên vứt bỏ hòn đá có chạm khắc phù văn, phủi tay, gương mặt lộ ra vẻ nhẹ nhõm.

Lý Đạo Nhiên cười híp mắt chạy tới từ đằng xa.

“Lão Lục, cuối cùng cũng làm xong rồi.”

Lục Tiêu Nhiên gật đầu.

“Đúng vậy, thật không dễ dàng gì. Trong nháy mắt đã một tháng trôi qua rồi. Nói đi nói lại, ngươi không thấy mệt mỏi à? Sao vẫn còn có tinh thần như vậy?”

“Mệt mỏi gì chứ? Đừng nói là một tháng, cho dù có làm mười năm thì ta cũng sẵn lòng! Hơn hai trăm ngàn linh thạch thượng phẩm, có xài cả đời cũng không xài hết nữa!”

“Thế trước kia ai đã nói là không bằng tu luyện ở nhà?”

“Tu luyện? Tu cái rắm! Để cho ngươi tu luyện một tháng, ngươi có thể đột phá một cái cảnh giới nhỏ không? Ta mắc kẹt ở Linh cảnh tam trọng gần nửa năm, bây giờ đến ngay cả một tiếng vang cũng không có nghe được. Hơn nữa, cho dù ngươi đột phá, cũng chỉ là một Linh cảnh cặn bã thôi. Sửa chữa trận pháp được hai trăm ngàn linh thạch trong một tháng, nó không thơm sao?”

Lục Tiêu Nhiên vừa định nói gì đó, năng lượng trong cơ thể đột nhiên truyền tới một cơn rung động.

Hắn đột phá!

Phá Vọng cảnh, thất trọng!

Một tháng không tu luyện, lại đột phá một tầng.

Có lẽ, sự tu luyện chăm chỉ của hai đồ đệ đã dẫn đến việc đột phá của mình.

Nhìn Lý Đạo Nhiên, người đang dương dương đắc ý trước mặt mình một chút, hắn thở dài một hơi, cuối cùng vẫn không nói gì.

Loại muộn phiền không cần tu luyện cũng có thể thăng cấp thực lực này, hắn vẫn gánh vác một mình thì tốt hơn.

Cần gì phải phá hỏng niềm vui của người khác chứ?

Lúc này, Lý Đạo Nhiên đột nhiên thu lại nụ cười, nhìn xung quanh một chút, thấy không có ai, nói nhỏ như tên trộm:

“Lão Lục, hai chúng ta đã cực khổ một tháng rồi, hay là đi thả lỏng một chút đi?”

Lục Tiêu Nhiên khẽ nhíu mày, hơi khó hiểu.

“Đi thả lỏng ở đâu?”

Lý Đạo Nhiên lại nhìn xung quanh một chút, rồi sau đó ghé sát tai của Lục Tiêu Nhiên.

“Hợp Hoan Tông.”

“Éc~!”

Nghe thấy cái tên này, Lục Tiêu Nhiên lập tức không nhịn được cau mặt.

Thế mà là nơi đó.

“Ngươi điên rồi? Chỗ đó cũng dám đi? Lỡ nhiễm phải tà khí, tu vi cao thâm đến đâu cũng vô dụng.”

Người tu võ, sợ nhất nhiễm phải tà khí, tà khí như độc tố vậy, như con giòi bám xương, sẽ dần dần phóng đại trong cơ thể người, cuối cùng ảnh hưởng đến tâm trí.

Mặc dù tu vi của ngươi cao đến đâu, dần dần cũng sẽ trở thành một ma đầu giết người một cách dã man.

Một khi Đại Chu phát hiện người nhiễm tà khí sẽ lập tức cưỡng chế tập trung điều trị, dùng công pháp tinh lọc.

Không tinh lọc được thì sẽ bị chém giết trực tiếp, không thương lượng.

Cách nhiễm phải tà khí, không chỉ có đi tìm tiên tử, nhưng tiên tử dễ truyền nhất, cũng là dễ nhiễm phải nhất.

“Sợ gì? Ngươi tưởng Hợp Hoan tông là loại tông môn trái phép đó sao? Người ta là tông môn hạng sang cỡ lớn có nhiều chi nhánh, trải khắp Đại Chu, danh tiếng rất tốt. Chất lượng tiên tử trong đó đứng hàng đầu trong các nữ tử của tông môn Đại Chu liên tục trăm năm. Họ cũng chỉ làm xoa bóp mát xa, không phải loại như ngươi nghĩ.”

“Nhưng chúng ta còn phải đi tìm trưởng lão tông môn, đến kiểm tra trận pháp.”

“Ta để đồ đệ của ta đi thông báo rồi, hai chúng ta cũng mệt cả tháng rồi, ra ngoài dạo chơi, trưởng lão tiền bối sẽ không nói gì đâu. Hơn nữa, ta mời, lựa cô nương tốt nhất.”

Lục Tiêu Nhiên vẫn muốn từ chối, bỗng nhiên trong đầu truyền lại giọng nói êm tai của Vượng Tài.

“Chủ nhân chủ nhân, phát hiện thiên tài cấp SSS, ngay gần Hợp Hoan tông.”

“Trời đất!”

Lại là thiên tài cấp SSS!

Phải biết rằng, cho dù vương nữ Đại Chu, Cơ Vô Hà, cũng chỉ là thiên tài cấp SS.

Khá lắm, chuyện này làm Lục Tiêu Nhiên sôi trào nhiệt huyết.

“Lão Lục, ngươi sao thế?”

Lý Đạo Nhiên giật mình kêu lên.

Hắn còn tưởng rằng Lục Tiêu Nhiên bị việc gì kích thích.

Lục Tiêu Nhiên lắc đầu, tiện tay móc ra một tấm lệnh bài.

“Không có gì, để đồ đệ ngươi lấy lệnh bài này giao cho trưởng lão của họ. Đây là lệnh bài khống chế mới, không có nó, các đệ tử không thể dễ dàng ra khỏi trận pháp này.”

Sau đó, hắn nhanh chân rời đi, Lý Đạo Nhiên nhìn lệnh bài trong tay, cười hì hì.

“Lão Lục, được lắm, còn giả vờ thuần khiết với ta, kết quả còn chạy nhanh hơn cả ta.”

Dứt lời, hắn nhanh chóng đuổi theo Lục Tiêu Nhiên.

Còn lời nói của Lục Tiêu Nhiên, hắn không nghe.

Chẳng qua là tu sửa trận pháp, đâu đến nỗi đổi lệnh bài?

Hơn nữa, cho dù trận pháp có hơi biến động, cường giả trong tông môn nhiều như mây, còn có tông chủ Phá Vọng cảnh, chẳng lẽ còn không phá được trận pháp sao?

Hắn đã không đợi được nữa muốn đi Hoan Hợp tông rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK