Sau khi Lục Tiêu Nhiên đưa đan dược, hắn lại mở miệng nói tiếp:
"Thành công không phải ở tốc độ mà là chất lượng, ngươi đột phá một mạch từ Đoán Thể, Hậu Thiên, Tiên Thiên lên đến Tông Sư Cảnh, đều là nhờ vào căn cơ được tích lũy trước kia của mình và sức mạnh của công pháp Đế cấp cực phẩm. Nhưng ngươi không nên liều lĩnh tham công, bởi vì những cảnh giới về sau: Linh Cảnh, Sơn Hải, Luyện Thần, Phản Hư, Tạo Hóa, Phá Vọng, Kham Ly, Vương Cảnh, Hoàng Cảnh, Tôn Cảnh, Thánh Cảnh, Đế Cảnh... không chỉ dựa vào tu luyện, mà còn phải kết hợp với cấp bậc tinh thần thì mới đột phá được. Nếu không, chỉ cần bất cẩn một chút, ngươi rất có thể sẽ bị tẩu hỏa nhập ma."
"Vâng! Đệ tử tuân mệnh, vừa hay, đệ tử cũng đang muốn xây một chỗ ở cho riêng mình."
Lục Tiêu Nhiên khẽ gật đầu.
"Nếu thế thì ngươi cứ chọn đất xây phòng cho mình đi, vi sư cũng cần phải đi tu bổ lại trận pháp Chỉ Thủy Phong một lát.”
Dứt lời, Lục Tiêu Nhiên quay người rời đi.
Vân Ly Ca vội mở miệng: "Sư tôn, đệ tử có thể giúp người."
"Ngươi chưa đủ tư cách."
Lục Tiêu Nhiên thản nhiên bỏ lại năm chữ, khiến khuôn mặt của Vân Ly Ca không nhịn được mà thoáng co rúm lại, chỉ có thể cười xấu hổ.
Nghĩ cũng đúng, sư tôn là cao nhân bậc nào? Hắn muốn bố trí trận pháp, với chút đạo hạnh tầm thường này của mình thì có thể giúp được gì?
Chỉ trong chốc lát, tâm trạng của Vân Ly Ca đã bình thường trở lại.
Ánh mắt hắn trở nên kiên định, toát lên thần thái xán lạn như xưa.
"Nếu không có sư tôn, cả đời này ta chắc chắn không thể báo thù, nhưng bây giờ đã có sư tôn dạy bảo, ta tin rằng mình tuyệt đối có thể báo thù."
"Nhưng sư tôn nói cũng rất có lý, số mệnh của tên khốn kiếp kia thật sự không tầm thường, trước khi thực lực của bản thân đủ mạnh, ta nhất định không thể tùy tiện đi đối phó hắn. Nếu không, ta rất có thể bị người giết ngược lại. Ta phải làm một người khiêm tốn, nỗ lực tu luyện, chờ đến khi tu vi của bản thân đủ mạnh rồi thì chắc chắn sẽ giết chết hắn!"
"Trước mắt, đặt một mục tiêu nhỏ: theo kịp bước chân của sư phụ trong vòng mười năm!"
Đương nhiên Lục Tiêu Nhiên không biết suy nghĩ Vân Ly Ca, sở dĩ hắn nói Vân Ly Ca không đủ tư cách là bởi vì hắn chuẩn bị bày ra trận pháp Đế cấp cực phẩm vừa được tặng.
Lúc trước trận pháp cao cấp nhất mà hắn bày được cũng chỉ là trận pháp Địa giai.
Đẳng cấp của trận pháp, đan dược, pháp bảo, từ thấp đến cao theo thứ tự lần lượt là: Hoàng, Huyền, Thiên, Thánh, Đế.
Mỗi giai tầng lại được phân ra làm bốn cấp độ nhỏ là: cực, thượng, trung, hạ.
Trước đó, trận pháp phòng ngự của Chỉ Thủy Phong được tổ hợp từ tám trận pháp Địa giai cực phẩm, cũng chỉ tương đương với một trận pháp Thiên giai thượng phẩm mà thôi.
Trận pháp này dùng để phòng ngự Phá Vọng Cảnh thì không thành vấn đề.
Nhưng Lục Tiêu Nhiên vẫn còn hơi lo lắng, dù sao thế giới của hắn cũng đã xuất hiện một kẻ bật hack, chính là kẻ đánh tan Vân Ly Ca.
Lục Tiêu Nhiên thật sự không dám xem thường những khí vận chi tử trong truyền thuyết kia.
Bởi vậy, trận pháp Đế cấp này nhất định phải được dựng lên.
"Càn, Khôn, Khảm, Ly..."
Từng mắt trận được bố trí hoàn hảo, đặt linh thạch vào, cấu tạo thành toàn bộ trụ cột của đại trận, sau đó, Lục Tiêu Nhiên bấm ngón tay thành quyết.
"Bát Quái Phong Thiên Trận, mở!"
Một tiếng quát vang, đại trận đột nhiên được kích hoạt, trong chốc lát, gió mây cuồn cuộn, trời đất mịt mù, sấm sét kéo tới, bão táp dữ dội.
Ầm ầm...
Toàn bộ linh khí trên đất như nhận được lời triệu tập vô hình, điên cuồng tụ tập về phía Thiên Ma Tông từ bốn phương tám hướng.
Một màn này lập tức làm kinh động các chư vị trưởng lão cao tầng của Thiên Ma Tông.
Mọi người dồn dập bay ra khỏi gian phòng của mình, ngóng nhìn lên bầu trời, trong lòng không ngừng chấn động.
"Là thiên uy! Sao Thiên Ma Tông chúng ta lại dẫn đến thiên uy buông xuống? Ai đã làm tất cả chuyện này sau lưng?"
“Chẳng lẽ là lão tổ của Thiên Ma Tông chúng ta?”
“Đúng vậy, tất nhiên là do lão tổ đã đột phá, ngoài lão tổ ra, không ai có năng lực như vậy.”
Nhưng vừa dứt lời thì một luồng khí thế oai hùng bùng nổ từ sâu bên trong Thiên Ma Tông.
Gần như trong nháy mắt khí thế đó xuất hiện, một bóng dáng nhanh chóng bay ra.
“Tham kiến lão tổ.”
Một đám cao tầng Thiên Ma Tông lập tức cung kính cúi chào.
Mà vị lão tổ Thiên Ma Tông đó chỉ có vẻ nghi ngờ và khiếp sợ mà lên tiếng:
“Rốt cuộc là ai đã dẫn động thiên uy?”
Mọi người ngẩn ra, tỏ vẻ không thể tin được hỏi:
“Lão tổ, thiên uy không phải do ngươi dẫn đến sao?”
Lão tổ Thiên Ma Tông liên tục lắc đầu.
“Sao ta có thể dẫn động thiên uy chứ? Tu vi của ta chỉ mới đạt đến Phá Vọng Cảnh, còn lâu mới có được tư cách dẫn động thiên uy!”
“Hí ~!”
Mọi người lập tức cảm thấy da đầu tê rần.
Người dẫn động thiên uy, lại không phải là lão tổ của Thiên Ma Tông?
Rốt cuộc đó là người phương nào?
Thiên Ma Tông có cất giấu một vị cường giả tuyệt thế đến vậy sao?
Sao đến tận bây giờ bọn họ còn không biết?
Thật ra cũng chẳng thể trách bọn họ không cảm giác được.
Bát Quái Phong Thiên Trận là một trận pháp Đế cấp cực phẩm, mặc dù đã được Lục Tiêu Nhiên hạn chế ở Chỉ Thủy Phong, nhưng uy thế của nó quá lớn, đủ để bao trùm cả Thiên Ma Tông một cách dễ dàng.
Vậy nên, cho dù mọi người có vắt nát óc đi nữa thì cũng sẽ không thể tra ra được vị trí chính xác của Bát Quái Phong Thiên Trận.
Bên phía Lục Tiêu Nhiên, hắn cũng hơi kinh ngạc, hắn làm sao ngờ tới được, trận pháp Đế cấp cực phẩm lại có thể dẫn động thiên uy!
Dường như ngay cả ông Trời cũng không cho phép trận pháp như vậy được hình thành dễ dàng, cho nên mới không ngừng giáng xuống thiên uy, muốn phá hỏng đại trận.