• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các loại lời nói a dua nịnh hót ùn ùn kéo tới, Lục Tiêu Nhiên chỉ mỉm cười đáp lại từng người.

Cho dù ở nơi nào, nếu ngươi thăng quan tiến chức thì sẽ nhận được cả đoàn nịnh hót.

Lục Tiêu Nhiên hiểu rất rõ chuyện ấy, đồng thời hắn cũng vô cùng rõ ràng, vì sao tông chủ lại coi trọng mình như vậy.

Đơn giản là nhìn trúng mình sự tài hoa trong trận pháp của mình, sợ mình bị những tông môn khác đào đi, cho nên mới đối xử tốt với mình như vậy.

Thiên hạ nhốn nháo, ai cũng hướng về lợi ích.

Nhưng may mắn, chỉ mới bại lộ năm phần thực lực trận pháp của mình, mình vẫn chưa bại lộ năm phần còn lại, cũng có thể dùng để chuẩn bị cho tương lai sau này.

Trở về Chỉ Thủy Phong, trước tiên, Lục Tiêu Nhiên lập tức đóng lại Bát Quái Phong Thiên Trận.

Một đại trận thủ sơn của tông môn đã khiến hắn trở thành sự tồn tại chói mắt ở Thiên Ma Tông. Nếu là Bát Quái Phong Thiên Trận còn lộ ra nữa thì chưa biết sẽ gây nên bao nhiêu phiền phức nữa đâu.

Dù sao, Lục Tiêu Nhiên chỉ đóng cửa, chứ không phải rút bỏ, muốn mở ra, chỉ cần một ý niệm thì có thể mở ra bất cứ lúc nào.

Đợi tới khi hắn về lại trên núi, Vân Ly Ca vừa mới tu luyện xong đã lập tức tiến lên chào đón.

“Bái kiến sư tôn.”

Lục Tiêu Nhiên gật đầu, nhìn đồ đệ của mình, hơi vui mừng.

“Ngươi lại thăng cấp rồi?”

Vân Ly Ca cung kính trả lời:

“Hồi bẩm sư tôn, đệ tử vừa mới đột phá Linh cảnh tứ trọng.”

“Không tệ.”

Lục Tiêu Nhiên có thể cảm nhận được, tu vi trong cơ thể mình cũng tăng lên một chút, nhưng còn chưa đạt tới tình trạng lên cấp, trước mắt vẫn là Phá Vọng cảnh thất trọng.

Mấy đồ đệ này của hắn đều là nhân trung long phượng, tư chất Đại Đế, nên chỉ cần mình dẫn dắt bọn họ trưởng thành khiêm tốn, một ngày nào đó, mình chắc chắn sẽ trở thành Đại Đế.

Không biết tới lúc đó, tu vi của mình lại phải mạnh tới mức nào.

Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đồ đệ càng nhiều, phiền phức của Lục Tiêu Nhiên cũng sẽ càng nhiều.

Cho dù nhóm người Vân Ly Ca nghe theo mệnh lệnh của mình, nhịn lửa giận trong người xuống không vội đi báo thù, nhưng những tên thiên mệnh chi tử kia cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

Lục Tiêu Nhiên cũng không thể để bọn họ giết hết những bảo bối đồ đệ của mình được.

Cho nên, hắn đã sớm sắp xếp xong, nghĩ cách để giải quyết hết những kẻ bật hack mới được.

Nghĩ như vậy, Lục Tiêu Nhiên đành ném cho Vân Ly Ca một đống Nguyên Khí đan.

“Đây là năm nghìn viên Nguyên Khí đan, ngươi lấy đi giao cho sư muội của ngươi, còn có tiểu sư đệ của ngươi mà ta vừa mới thu nhận. Mấy viên này đủ cho ba người các ngươi dùng để phụ trợ việc tu luyện.”

“Sư tôn lại thu thêm một vị đồ đệ sao?”

Lục Tiêu Nhiên gật đầu.

“Đúng vậy, hắn tên là Phương Thiên Nguyên, là tiểu sư đệ của ngươi. Ta muốn bế quan để quy hoạch một vài chuyện, trong lúc này, ba người các người phải tu luyện thật tốt, không có gì thì đừng quấy rầy ta.”

“Vâng!”

Lục Tiêu Nhiên đi vào phòng của mình, ánh mắt Vân Ly Ca khẽ nhúc nhích, tâm tư linh hoạt.

“Không ngờ, chỉ trong vòng ngắn ngủi mấy tháng, ‘sư tôn lại nhận thêm một vị đệ tử. Đồ đệ Chỉ Thủy Phong từ một biến thành ba. Cứ theo cái đà này, địa vị của ta trong suy nghĩ của sư tôn tràn ngập nguy hiểm.”

“Không được, ta làm đại sư huynh của Chỉ Thủy Phong, sao có thể bị sư tôn lãng quên chứ? Ta muốn trở thành đồ nhi tốt nhất trong suy nghĩ của sư tôn.”

Nghĩ tới đây, Vân Ly Ca kiên định tinh thần mình, hít sâu một hơi, cất một bước lớn đi tới phòng của sư muội.

Hắn đã nghĩ kỹ, trong lúc bản thân hắn cố gắng tu luyện thì cũng phải giúp sư muội và sư đệ của mình tu luyện thật tốt, trở thành một đại sư huynh tiêu chuẩn.

Đến lúc đó, sư tôn nhìn thấy mình biết phân ưu cho hắn như vậy thì nhất định sẽ cảm động.

Sư tôn, cho dù thu bao nhiêu đồ đệ, Ly Ca cũng đều là áo bông nhỏ ấm nhất của ngươi.

Hắn nhanh chóng đi tới phòng của Cơ Vô Hà, gõ cửa một cái.

“Sư muội, ngươi ở đâu?”

Sau một lúc, Cơ Vô Hà lập tức mở cửa phòng, chắp tay nói: “Đại sư huynh, sao ngươi lại tới đây?”

Vân Ly Ca vốn đang chắp hai tay sau lưng, nhưng nhìn thấy Cơ Vô Hà lập tức đổi thành chắp tay một tay sau lung, đồng thời lấy ra mấy cái bình sứ chứa Nguyên Khí đan.

“Vô Hà, đây là Nguyên Khí đan mà ta phụng mệnh sư tôn giao cho ngươi để trợ giúp ngươi tu luyện.”

“Thì ra là thế, đa tạ đại sư huynh.”

Cơ Vô Hà nhận lấy đan dược, trong lòng không nhịn được mà chảy xuôi một dòng nước ấm.

Một nghìn năm trăm viên Nguyên Khí đan, sư tôn ra tay thật hào phóng, cũng thật tốt với nàng.

Đổi lại khi ở Tử Ninh vương phủ, cho dù nàng là con gái ruột của Tử Ninh Vương cũng vĩnh viễn không thể nào nhận được đối xử như vậy.

Sau khi đưa đan dược ra, Vân Ly Ca khôi phục lại dáng vẻ chắp hai tay sau lưng, tiếp theo nghiêm mặt lại nói:

“Sư muội, sư tôn vì chúng ta mà dốc hết tâm huyết của mình, mất ăn mất ngủ. Lão nhân gia hắn đã ban cho chúng ta đại ơn đại đức lớn như vậy, chúng ta không thể báo đáp cái gì, chỉ có thể cố gắng tu luyện mới có thể báo đáp lão nhân gia hắn.”

Cơ Vô Hà cũng nghiêm mặt, vô cùng nghiêm túc nói: “Đại sư huynh nói rất đúng.”

Vân Ly Ca gât đầu, chợt mở miệng lần nữa:

“Ngươi tu luyện Chân Hoàng Cửu Biến cũng đã lâu rồi? Sư tôn lại cho ngươi nhiều đan dược như vậy. Công pháp Đế giai, hơn nữa sư tôn đã cung cấp số lượng lớn Nguyên Khí đan. Bây giờ, tu vi của ngươi đã đạt tới cảnh giới gì rồi?”

Gương mặt Cơ Vô Hà không nhịn được mà toát ra một chút xấu hổ.

“Đại sư huynh, thật ra thì cũng không giấu diếm ngươi, độ khó của công pháp đế giai, thật sự là quá cao. Tuy rằng ta không dám buông lỏng chút nào, nhưng từ bước vào tông môn, cho đến bây giờ, chỉ có tốc độ một tháng đầu là tương đối nhanh. Sau này, mặc dù tốc độ tu luyện vẫn vượt xa thời điểm ở vương phủ, nhưng tốc độ không tiến xa bằng tháng thứ nhất, khi mới vừa tiếp xúc với Chân Hoàng Cửu Biến.”

Vân Ly Ca thở dài thật sâu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK