Mục lục
Tên Đầu Trọc Này Rất Nguy Hiểm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đệ đệ tốt của ta, ngươi bảo đại ca nhìn cái gì, hiện tại đại ca rất xấu hổ ngươi có biết không, ngươi còn ngưu bức hơn cả đại ca, một buổi tối liền dẫn Tử Yên trở về, nếu mẫu thân biết, còn không đánh chết ngươi sao.

Nữ tử hoa lâu ngươi chơi qua đường là được, thế mà còn mang về nhà, đại ca quả thực sắp bị ngươi tức chết.

Đệ đệ còn quá trẻ, không chịu được dụ hoặc.

- Gặp qua đại ca.

Tử Yên hơi hơi nghiêng thân, nhu thuận hô.

Dạ Tần một mặt vui mừng, cười nói:

- Ta cùng Tử Yên đã có vợ chồng chi thực, trước đó mặc dù Tử Yên tại hoa lâu, nhưng cũng không phải nữ hài tử tùy tiện, ta chính là nam nhân đầu tiên của Tử Yên đấy.

Mọi người:......

Tử Yên hận không thể vá miệng Dạ Tần lại, thật muốn tìm một cái lỗ để chui vào.

Diệp Ly và Nhan Mộ Nhi nghe xong liền khiếp sợ vạn phần, trực tiếp nhìn về phía Côn ca, phảng phất đang nói.

Ngươi xem đệ đệ ngươi kìa, làm sao không học một ít a, thật khiến người ta sinh khí mà!

Nguyên Chẩn và Phong Điền trực tiếp dựng thẳng ngón tay cái, Tần ca hiện tại mới thật sự là nhân vật ngưu bức, ngay trước mặt thê tử công chúa, mãnh liệt khen một nữ nhân khác.

Dạ Côn nghe xong sửng sốt một chút, còn có chuyện này? Vậy còn dễ nói.

Thế nhưng hiện tại vấn đề tới, công chúa ngồi đối diện nên xử lý như thế nào? Bảo nàng cầm thánh chỉ trở về?

Đó không phải là đang đánh mặt Thánh Nhân sao?

Không phải không dám đánh, mà là này sau khi đánh, uy vọng Dạ gia sẽ tuột dốc không phanh, mà hoàng thất làm người bị hại, đạt được đồng tình.

- Đại ca?

Dạ Tần thấy đại ca tựa hồ không cao hứng, lo lắng hỏi.

Dạ Côn đứng dậy cười nói:

- Đều quên giới thiệu cho ngươi một chút, vị này là công chúa Thái Kinh, Trưởng Tôn Nhị, nàng lần này tới...

Côn ca còn chưa nói hết lời, Dạ Tần trực tiếp kinh hô một tiếng, sau đó hướng phía đại ca chắp tay:

- Chúc mừng đại ca, chúc mừng đại ca, lại sắp cưới công chúa.

Mọi người:......

Trưởng Tôn Nhị hoàn toàn bình tĩnh, cũng không có bởi vì Dạ Tần mang theo một nữ nhân trở về, trong lòng có ý nghĩ khác, thậm chí một điểm gợn sóng cũng không có.

- Đại ca, tẩu tẩu không có ý kiến sao? Đây đã là người thứ ba rồi.

Dạ Tần hướng phía Dạ Côn thấp giọng hỏi, các tẩu tẩu thật rộng lượng, này đều không có ý kiến.

- Phu quân hiểu lầm.

Trưởng Tôn Nhị mang theo cười nhạt đứng dậy.

Dạ Tần giật giật Dạ Côn:

- Người ta gọi ngươi đấy.

Dạ Côn cũng không muốn nói.

Mà Nguyên Chẩn hô:

- Tần ca, công chúa là đang gọi ngươi.

- Gọi ta???

Dạ Tần trực tiếp ngây ngẩn cả người, nhìn đại ca một chút, lại nhìn Trưởng Tôn Nhị một chút, không hiểu ra sao.

- Phu quân, ta là đang gọi ngươi.

Trưởng Tôn Nhị nhẹ nói ra.

Tần ca bị dọa liên tiếp lui về phía sau, một mặt kinh hoảng, phảng phất nhìn thấy hồng hoang mãnh thú.

Dạ Côn nhìn đệ đệ khẽ thở dài một tiếng:

- Lần này công chúa tới, có mang theo thánh chỉ, tự ngươi xem một chút đi.

Dạ Tần tiếp nhận thánh chỉ trong tay đại ca, mở ra xem, kinh ngạc a.

Không nghĩ tới, công chúa từ xa chạy tới, chính là vì gả cho mình, đưa tới cửa... cũng xem như ngàn dặm đưa...

Dạ Tần không biết nên làm sao bây giờ, nếu như không có Tử Yên, có lẽ sẽ vui vẻ tiếp nhận, thế nhưng...

Chỉ thấy Dạ Tần nắm chặt tay nhỏ của Tử Yên, ánh mắt lộ ra vẻ kiên định, chuyện này khiến Tử Yên hết sức vui mừng, nhưng cũng ngàn vạn không nghĩ tới, công chúa thế mà cũng chạy tới loại địa phương nho nhỏ này, xem ra chuyện càng lúc càng thú vị rồi.

- Công chúa, ta...

Dạ Tần còn chưa nói hết lời, Dạ Côn liền kéo Dạ Tần ra ngoài cửa.

- Đại ca?

- Đệ đệ, mẫu thân bên kia đã đồng ý hôn sự của ngươi cùng công chúa, hôn sự này ngươi không thể lui, bằng không thì phụ mẫu khó giữ được thanh danh, nhục nhã hoàng thất, Thánh Nhân có thể tùy tiện đắc tội, mặc dù chúng ta không sợ, nhưng cuối cùng cũng phải rời khỏi Thái Kinh, đi đến một nơi xa lạ.

Dạ Côn kỳ thật nói tương đối nhẹ.

Toàn bộ Huyền Nguyệt đại lục đều rất chú trọng thanh danh cùng danh vọng, nếu như hôm nay kháng chỉ, làm nhục hoàng thất, cho dù rời khỏi Thái Kinh, chuyện này cũng sẽ truyền ra bên ngoài, đến lúc đó người một nhà đều sẽ bị người khác chỉ trỏ.

Vậy liền giết hết? Chuyện này sẽ chỉ khiến thanh danh càng ác liệt hơn, Thánh Nhân không động thủ, cũng là bởi vì điểm này, không có một cái lý do nào tốt.

Nghe đại ca nói, Dạ Tần trầm mặc.

- Đại ca biết ngươi thích Tử Yên, hơn nữa các ngươi đều đã như vậy rồi, đệ đệ ăn chút thiệt thòi, cưới cả hai là được, giống như đại ca vậy.

- Thế nhưng đại ca thua thiệt rất biệt khuất a.

- Có gì biệt khuất, đại ca ngươi còn không phải như vậy.

Hai huynh đệ song song thở dài, vì cha cùng mẫu thân, hài tử chúng ta phải hiểu, phải nghe lời.

- Vậy đại ca giúp ta đi nói, ta nói hình như có chút...

- Được, biết ngươi da mặt mỏng, đại ca nói.

Dạ Côn tức giận vỗ đầu Dạ Tần một cái, Dạ Tần ngu ngơ cười một tiếng:

- Tạ ơn đại ca.

Hai huynh đệ lại lần nữa đi vào đại sảnh, chợt phát hiện, công chúa thế mà đang trò chuyện với Tử Yên, thậm chí hai người còn mỉm cười.

Đây là tình huống gì?

Dạ Côn nhìn về phía thê tử, Diệp Ly và Nhan Mộ Nhi cũng không biết, đột nhiên cứ như vậy.

Nguyên Chẩn và Phong Điền thật hâm mộ Côn ca cùng Tần ca, có vài người liền thê tử đều không có, Côn ca cùng Tần ca lại có hai người.

Chỉ thấy Trưởng Tôn Nhị đứng dậy, hướng phía Dạ Tần nghiêng thân, lập tức cười duyên nói:

- Phu quân, Nhị Nhị vừa rồi tự làm chủ, muốn cho phu quân cưới Tử Yên muội muội.

Trưởng Tôn Nhị cũng không có cách, đây là phương thức giải quyết hữu hiệu nhất, nếu như chấp ý, chỉ sợ sẽ sinh ra mâu thuẫn với Dạ Tần, mình liền hoàn toàn không có cách nào, làm như vậy, còn có thể chiếm được hảo cảm của Dạ Tần.

Dạ Côn cùng Dạ Tần bị rung động đến, công chúa đều dễ nói chuyện như vậy sao?

Thậm chí chủ động tìm vợ cho nam nhân của mình, Côn ca ta làm sao không có đụng phải chuyện tốt như vậy?

Cho nên Dạ Côn nhìn về phía Diệp Ly và Nhan Mộ Nhi, hai người cho một đạo ánh mắt, ngươi dám đi tìm thử một chút.

- Phu quân, quả thật như thế.

Tử Yên lộ ra nét mặt tươi cười, cũng không có không vui.

Nguyên Chẩn và Phong Điền cảm giác, có phải mình xuất hiện ảo giác hay không, hiện tại nữ hài tử Thái Kinh đều là như thế này sao? Tranh trước sợ sau cùng một chỗ?

Côn ca như thế, ngay cả Tần ca cũng là như thế, thậm chí trong đó còn có một cô công chúa.

Công chúa Thái Kinh đều không ngại loại chuyện này sao?

Tại Thái Kinh, nữ hài là không lo không gả ra được, chỉ có nam hài mới lo lắng không lấy được thê tử, cho nên trên cơ bản đều là một chồng một vợ, đây cũng là truyền thống Thái Kinh, dĩ nhiên cũng có ngoại lệ, chỉ không nhiều mà thôi.

Dạ Tần vẫn chưa điều chỉnh xong, hôm qua một người đều không có, hôm nay liền nhảy ra hai người.

Loại tình huống này làm sao giống hệt đại ca vậy.

Hiện tại Dạ Côn không thể không cảm thán một thoáng, quả thật nhân sinh thêm chút xanh, sinh hoạt mới càng hoàn mỹ.

Đệ đệ chính là một ví dụ điển hình.

- Phu quân?

Trưởng Tôn Nhị nhẹ giọng kêu, trên mặt mỉm cười, mảy may không nhìn ra manh mối gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK