Quả nhiên lúc trước thú nhân thông hôn với Long tộc lại ở lại không đi cũng không chỉ có mỗi nguyên nhân là được ăn ngon uống tốt. Aiz, chỉ hi vọng cái gen Long tộc mỏng manh của mình này đừng tình cảm mãnh liệt mênh mông như vậy. Bằng không một nhà ba người nếu tới long hương ở thì sẽ không có được nhiều nhẹ nhàng thích ý như vậy nữa. Đinh Tiếu có quá nhiều người và sự vật để luyến tiếc buông tha. (Bí: có nghĩa là ĐT không muốn em bé sinh ra là rồng, vì như vậy cả nhà ẻm sẽ phải tới Long hương ở luôn)
Trở lại dịch quán, Khôn đi theo Quảng săn thú. Đinh Tiếu ôm cổ Bạch Đoàn Nhi, ngồi xổm ở ngạch cửa.
"Đoàn nhi à, ngươi nói tương lai nếu thật sự sinh một em bé long, không phải sẽ bị tách ra khỏi ba và cha sao? Cũng không thể để bảo bảo ném ở nơi này còn hai bọn ta ra ngoài tiêu dao được, aiz, thật là càng nghĩ càng lo."
Bạch Đoàn Nhi có linh tính thì cũng không thể nghe hiểu nội dung phức tạp như vậy được, nhưng nó biết tâm tình của chủ nhân nhà mình đang không tốt, vì thế vươn đầu lưỡi liếm liếm vài cài lên tay Tiếu Tiếu. Tuy nó cũng rất muốn liếm mặt, nhưng bị hắc hổ lão đại xách đi ra ngoài đánh qua rất nhiều lần, cái ký ức này nó vẫn phải có.
Vuốt vuốt đỉnh đầu Bạch Đoàn Nhi, Đinh Tiếu thở dài: "Nếu là một con tiểu dực hổ thì quá hoàn hảo." Nghĩ tới bộ dáng Bạch Đoàn Nhi khi còn chưa mở mắt, lại nghĩ tới ánh mắt đầu tiên khi Bạch Đoàn Nhi mở mắt ra là nhìn thấy mình cùng với bộ dáng nhỏ như con mèo con lúc trước của nó, thật là đáng yêu không chịu được. Nhưng mà....từ trong bụng của mình sinh ra một tiểu lão hổ??!! Đột nhiên cậu liền nổi lên một thân da gà. Vẫn là.... bán thú nhân tốt một hơn một chút, cũng không biết hai nam nhân có thể sinh ra giống cái hay không 囧 囧.
Đại Vu tới gặp là việc mà Đinh Tiếu cơ bản đã đoán trước được.
"Ở chỗ này đã quen chưa? Có muốn xin một chỗ dựng một tòa nhà hay không?"
Đại Vu uống một ngụm trà mật ong hoa cúc Đinh Tiếu pha, nheo lại đôi mắt hưởng thụ tư vị mỹ diệu trong chốc lát này, sau đó đi thẳng vào vấn đề.
Đinh Tiếu sờ sờ mũi: "Điều này có vẻ không tốt lắm? Hai chúng ta cũng không định ở lại long hương, dựng nhà thì lãng phí nhiều tài nguyên." Xem ra mặc dù Long tộc đã có giai cấp thống trị tuyệt đối như vương này, loại hình thức phân phối vẫn là không có gì thay đổi. Đây phải nói là một hiện tượng tốt, con dân sinh hoạt giàu có đãi ngộ không kém, cũng sẽ không tạo nên ý nghĩ tạo phản.
"Ngươi nghĩ như vậy cũng có lý, chờ ngươi có thai, liền đến ở trong nhà ta đi, nhà ta chỉ có một mình ta ở, hai phu phu các ngươi tới ở cũng vẫn rộng rãi. Còn có tiểu gia hỏa này nữa, nhìn đúng là đáng yêu hơn ác giao nhiều." Nói xong, Đại Vu vươn tay sờ sờ đỉnh đầu Bạch Đoàn Nhi, thật là cảm xúc lông xù xù sờ mới tốt!
Nhìn "con trai" báo tuyết nhà minh hoàn toàn không có bộ dáng phản kháng gì, Đinh Tiếu phun tào trong lòng, lúc trước Quảng và Tung bọn họ tuy rằng cũng sờ, nhưng biểu tình không có sung sướng như vậy! Chẳng lẽ Bạch Đoàn Nhi nhà mình vẫn là một con báo háo sắc? Nhìn thấy soái ca mới như vậy??!!
"Đại Vu, ngài nói...... Nếu là ta...... khụ, con của ta không phải là long mà là bán thú nhân hoặc là tiểu dực hổ, Long Vương có thể....rất tức giận hay không?" Tuy trên lý thuyết đứa nhỏ này không có một sợi lông nào có liên quan tới Long Vương, nhưng người ta tự nhận là huyết mạch Long tộc cường đại cao cấp, sẽ tức giận cũng là điều đương nhiên đi?
Đại Vu cười: "Bán thú nhân mà nói là thực bình thường. Nếu là tiểu dực hổ thì...... hẳn là sẽ đi. Chính xác mà nói là sẽ thất vọng. Thái độ của mọi người đối với ngươi cũng sẽ càng lãnh đạm, sẽ cho rằng ngươi là một Long tộc thực yếu nhược, càng có người sẽ suy đoán ngươi năm nó lưu lạc ở bên ngoài, nhất định là bị phát hiện huyết thống quá yếu nên mới bị vứt bỏ, nhưng Khôn nhà các ngươi sẽ được coi thành nhân vật rất lợi hại."
Đinh Tiếu đầy đầu hắc tuyến. Còn tốt, nếu chỉ là không được yêu quý thì cũng không có gì lớn, tóm lại giống như cũng không có gì lo lắng về sau.
"Ta vẫn là đi coi thử cho Vương, vạn nhất có thể điều trị tốt thì sao, nhưng mà....xem mạch cho Vương như thế nào đây?"
Đại Vu lập tức lộ ra một bộ biểu tình cao thâm khó dò: "Đưa cho ta một ít cái hoa uống ngon này, ta liền nói cho ngươi."
Giờ phút này, hình tượng của Đại Vu hoàn toàn tan vỡ, Đinh Tiếu rít gào trong lòng: Không cần chỗ nào cũng thu hối lộ có được không!!!!
Bình mật ong hoa cúc này của Đinh Tiếu là vừa rồi ở chợ Hạ dùng tương thịt nướng đổi với người thôn Thanh Phong, chỉ có hai bình, hiện tại tặng một bình cho Đại Vu, dư lại một bình cậu đột nhiên nghĩ tới, có nên dùng cái này đổi lấy một vài thứ tốt từ Long tộc mang về, hơn nữa cậu cũng thật đúng là có việc nhờ Đại Vu.
"Đại Vu, long duệ quả kia....người tộc Thiên Ngư có dùng được không?" Một bên đưa cái bình một bên hỏi, Đinh Tiếu sẽ không quên Nạp Nhất, những bán thú nhân khác sinh con có chút kinh tủng, nhưng tộc Thiên Ngư thì hoàn toàn không.
Đại Vu nhìn về phía Đinh Tiếu: "Vì sao lại hỏi cái này?"
Đinh Tiếu đúng sự thật trả lời: "Bởi vì ta có hai người bạn tốt là người tộc Thiên Ngư, bọn họ giống như người Long tộc chúng ta, đều là tóc đen mắt đen, nhưng mà hai người bọn họ đều không có con cái, cho nên nếu có long duệ quả, có phải cũng có thể làm cho bọn họ mang thai hay không?"
Đại Vu thở dài: "Bọn họ nếu kết thành bạn lữ với người tộc Thiên Ngư sẽ rất khó thụ thai, cho dù ăn long duệ quả cũng sẽ lâu hơn ngươi một chút. Trên thực tế tộc Thiên Ngư không có giống đực, bản thân những bán Long tộc này huyết thống không phải rất mạnh, bạn lữ bọn họ vẫn tương đối là thuần huyết Long tộc, nếu không dựa vào long duệ quả, bọn họ thật sự có khả năng vĩnh viễn không thể có con cái."
Hả? Bán Long tộc? Lại là một danh từ mới!
"Bán Long tộc là ý gì?"
Đại Vu sờ sờ lân văn trên tai: "Dựa theo cách nói của bộ tộc thú nhân khác, bán Long tộc chính là giống đực không thể hóa thành hình rồng, kỳ thực tộc Thiên Ngư cũng từng là một mạch của Long tộc, chỉ là từ rất lâu về trước Long tộc đều dùng phương thức sinh tồn và sinh sản của gia tộc, không giống như bây giờ đều toàn bộ nghe theo lệnh của Vương. Cho nên khi di chuyển, có một vài gia tộc không muốn rời khỏi cực hải, nhưng sau đó cực hải lại càng ngày càng lạnh, căn bản không thích hợp để cư trú, những người lưu lại đó cũng liền dọn tới hải vực khác. Chỉ là không biết có phải do bọn họ cư trú ở cực hải quá lâu hay không, nên bị đông lạnh hỏng mất. Dần dần tỷ lệ sinh ra những giống đực chân chính của Long tộc của những gia tộc đó càng ngày càng thấp, cuối cùng dần dần biến mất hoàn toàn, mới biến thành tộc Thiên Ngư về sau. Cho nên huyết thống của tộc Thiên Ngư tương đối thuần giống cái...chính là bán thú nhân, rất khó vì bán Long tộc sinh dục hậu đại."
Thì ra tổ tiên tộc Thiên Ngư tự mình không muốn đi theo đại bộ đội ở lai sao? Nạp Nhất và Nạp Bối thật là đáng thương.
"Hai người bạn kia của ta có thể có được long duệ quả không?"
Đại Vu trầm ngâm một lát, cuối cùng lắc đầu: "Tuy rằng cái cây kia mỗi năm đều mọc ra trái cây mới, không ăn cũng sẽ bị hỏng, nhưng tùy tiện ban cho người khác vẫn là không thể nào. Nhưng chuyện này ta sẽ thương lượng với Vương một chút, dù sao hai người bạn kia của ngươi cũng co như là hậu đại Long tộc huyết thống tương đối thuần."
Bị hỏng!! Đám người phá hoại đồ vật các ngươi a a a a a!!!
Để giúp ngươi anh em có hậu đại không dễ dàng, Đinh Tiếu căn cứ tinh thần cứu tử phù thương Đinh lại một lần nữa đi tới hậu viện vương điện, dựa theo phương thức Đại Vu truyền thụ bắt mạch cho Vương, phát hiện thật đúng là không có chuyện gì. Ngươi nói hắn là bị phong hàn cảm mạo, thật đúng là có chút dấu hiệu ho khan, nhưng mạch đập như này căn bản không có bệnh tật gì có được không. Nếu là ngứa cổ, uống chút canh nấm tuyết không phải là được rồi sao. Còn tật xấu không thể hóa hình này...thật là nghĩ tới nát óc cũng không nghĩ ra được. Từ mạch tượng của Long Vương tuyệt đối là thân thể vô cùng khỏe mạnh ăn uống gì cũng ngon.
Long Vương thấy Tiếu Tiếu cau mày nửa ngày không thấy nói gì, trong ánh mắt tràn đầy biểu tình ưu sầu, đột nhiên trong lòng run một cái, chẳng lẽ mình thật sự nhiễm bệnh? Không phải chứ?!
"Có chuyện nói thẳng là được, bổn vương không ngại."
Đinh Tiếu lúc này mới phục hồi lại tinh thần: "Căn cứ vào mạch tượng, ngài thật sự không có bệnh gì, chỉ là ngài vì sao lại không thể hóa hình nhỉ?"
Long Vương thật muốn lườm cậu một cái, không bệnh còn thâm trầm như vậy làm gì! Vì thế hắn không được tự nhiên mà khụ một tiếng: "Điều này cũng là chỗ mà bổn vương nghi hoặc."
Đinh Tiếu bị một tiếng ho khan này chấn đau màng nhĩ. Xoa xoa lỗ tai, lúc này mới tiếp tục hỏi: "Vậy ngài vì sao đột nhiên lại không thể hóa hình ạ?"
Long Vương nhìn nhìn Đại Vu, lại xấu hổ mà khụ một tiếng. "Mặc, ngươi trước đi ra ngoài. Ta cùng đứa nhỏ này đơn độc trò chuyện."
Đại Vu liếc nhìn vương một cái, sắc mặt hơi hơi có chút thay đổi, sau đó lui ra ngoài, khiến cho mồ hôi trên trán Đinh Tiếu đều phải nhỏ xuống, tình huống này là gì? Để mình ở lại một mình là làm sao đây!!!
"Vương, cái này......"
Long Vương cẩn thận nghe xong động tĩnh bên ngoài, sau khi xác định trong viện không còn ai nữa, lúc này mới nói: "Kỳ thật nếu có thể tìm được người kế thừa Đại Vu đời kế tiếp, ta là có thể hóa hình."
Đinh Tiếu hoàn toàn không hiểu: "Ách...... Ý gì?"
Long Vương thở dài: "Chỉ có người thừa kế Đại Vu xuất hiện, Mặc...... Cũng chính là Đại Vu, y là có thể thành thân."
Đinh Tiếu có một loại xúc động muốn ngã xuống: "Ý tứ của ngài là...... Ngài muốn cùng Đại Vu thành thân?"
Long Vương dùng sức gật gật cái đầu rồng của hắn.
Đinh Tiếu đỡ trán: "Vậy có liên quan gì tới việc ngài không thể hóa hình?"
"Nếu ta không có bệnh, Mặc sẽ không mỗi ngày đều dành ra thời gian nhìn mặt ta. Nhưng mà thân thể ra rất tốt, ngoại trừ nói không thể hóa hình, không có bệnh khác có thể tìm." Nếu hiện tại Long Vương đang ở hình người, Đinh Tiếu nhất định sẽ nhìn thấy một vị hán tử cao lớn anh tuấn mặt mũi đỏ bừng, đáng tiếc cậu không có cái cơ hội kia.
Đương nhiên, nếu có thể nhìn tới, Tiếu Tiếu có khả năng sẽ nghĩ tới vẻ mặt đen xì của hắn!
"Điều này....ta thật sự bất lực, nhưng mà Đại Vu...có cái ký hiệu gì sao?" Dựa theo tình huống này nhìn xem, Đại Vu không có khả năng là thừa kế, nói cách khác nhất định sẽ có đặc thù gì đó người khác không có đi? Nếu Đại Vu tự mình lựa chọn đồ đệ, cũng sẽ không có việc phiền toái như này.
Long Vương trả lời: "Lân Văn sau tai chính là người thừa kế Đại Vu, nhưng Long tộc đã hơn 20 năm chưa từng có trẻ em mới được sinh ra."
Đinh Tiếu đột nhiên cảm thấy bản thân có một loại bị mắc mưu: "Vậy...... cổ vũ tộc nhân sinh đẻ nhiều đi." Kế hoạch hoá gia đình gì đó tuyệt đối không có khả năng trở thành tộc quy của nơi này nhỉ.
Long Vương nói: "Kỳ thật bán thú nhân trong tộc có thể tự nhiên sinh dục đã càng ngày càng ít. Mà Đại Vu sẽ chỉ là đứa nhỏ do bán thú nhân sinh hạ, muốn tìm được người thừa kế đời kế tiếp không phải là việc dễ dàng. Ta thực chờ mong đứa con của ngươi và dực hổ."
Ta à không! Ngươi không cần đem loại kỳ vọng kỳ kỳ quái quái này đặt lên trên người con trai ta được không! Nó ngay cả phôi thai cũng còn chưa có đâu!!
"Điều này...ta sợ ngài sẽ thất vọng, vẫn là đừng chờ đợi trong lòng làm gì." Nói tới đây, cậu chợt nghĩ ra: "Đúng rồi, sau khi ăn xong long duệ quả, có thể có mấy ấu tể?"
Long Vương trả lời: "Vậy phải xem bản lĩnh của người cha, cũng không câu nệ mấy đứa."
Sao lời này lại mất tự nhiên đến vậy.
"Ta có hai người bạn tộc Thiên Ngư, bọn họ đều là tóc đen mắt đen, nhưng là sau khi thành thân với người trong tộc vẫn luôn không mang thai, có thể ban cho bọn họ mỗi người một trái long duệ quả hay không? Có lẽ bọn họ cũng sẽ sinh ra người thừa kế Đại Vu chăng?"
Tha thứ cho ta người anh em, tốt xấu hai người các ngươi cũng có huyết thống Long tộc tương đối thuần, so với một tộc nhân Long tộc gà mờ không biết pha loãng bao nhiêu lần như ta chắc chắn mạnh hơn nhiều, nếu không, chỉ sợ trái cây cũng không lấy được đâu.
Dựa theo cách nói của Đại Vu, lấy huyết thống của bọn họ có lẽ cả đời cũng sẽ không có con! Điều này đối với một kẻ ngoại lai như mình mà nói không coi là gì, nhưng đối với bọn họ mà nói nhất định rất thất vọng rất khổ sở.
Một cái mặt rồng tự nhiên rất khó khiến người nhìn ra biểu tình gì, nhưng câu trả lời Long Vương đưa ra khiến Đinh Tiếu rất vừa lòng: "Nếu là như vậy, bọn họ có khả năng có thể sinh ra người thừa kế Đại Vu, nhưng bọn họ cũng phải ở long hương an thai, như vậy đối với mọi người đều có chỗ lợi."
Khóe miệng Đinh Tiếu run rẩy, vì cưới vợ ngài thật là tận hết sức nha!
"Chúng ta mỗi năm đều sẽ gặp mặt hai lần, nếu ngài đồng ý, khi ta và Khôn rời đi sẽ mang theo hai trái long duệ quả, những việc cần chú ý sẽ nói cho bọn họ."
Long Vương đương nhiên không sợ bọn họ sẽ lật lọng, nơi ở của Long tộc là nơi mà bất luận thú nhân nào cũng không có biện pháp để tới, nếu có người dám ở bên ngoài sinh ra hậu đại Long tộc mà không sợ bị người bộ tộc khác "đối xử đặc biệt", hắn cũng sẽ không quá mức để ý. Đương nhiên người thừa kế Đại Vu là phải nghiêm khắc giám thị, bằng không không cưới được vợ đâu!
"Ta sẽ an bài Đại Vu chuẩn bị cho các ngươi, nhưng không nên quá vọng tưởng đưa cho bán thú nhân không có huyết thống Long tộc dùng, chẳng những không có tác dụng mà còn khiến lão hóa nhanh tận đến khi tử vong."
Đinh Tiếu bĩu môi: "Ngài yên tâm. Ta tuyệt đối sẽ không làm như vậy!" Tuy ba cũng rất muốn có một ấu tể của chính mình, nhưng nếu thật sự lấy thân phận bán thú nhân sinh hạ hài tử, mặc kệ là cha hay là hài tử đều nhất định cả đời sẽ không yên. Thân phận của mình còn chưa rõ, có thể giả bộ là tộc nhân tộc Thiên Ngư bị thất lạc, người khác không thể lấy cớ này để dùng được.