Mục lục
Chiến Thần Thánh Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Tôi nói rồi, ông ngăn không được tôi.” Đường Tuấn nói khẽ.  

Nói xong, anh nhẹ nhàng đẩy Hoa Tiểu Nam và Hàn Bảo Long ra, đi về phía lão Hồng.  

“Cậu dám đối mặt chí tôn, không sợ chết sao?”  

“Một thế hệ thiên nhân chết như vậy.”  

Trong đám người, có vài người cười khẩy nói.  

“Tự tìm cái chết.” Chí tôn Chu nổi giận, ông ta đường đường là chí tôn, thế mà bị người khác coi thường.  

Ông ta tâm niệm vừa động, pháp lực dồi dào bên trong cơ thể đã chuẩn bị điều động. Nhưng ngay khoảnh khắc này, một luồng sức mạnh bỗng nhiên từ trên trời giáng xuống, trong nháy mắt trấn áp lại pháp lực và tinh thần của ông ta, khiến cho ông ta ngay cả suy nghĩ cũng không nhúc nhích được.  

Lúc này Đường Tuấn đi đến trước mặt lão Hồng, bàn tay vung lên, sau đó rơi xuống. Tốc độ rất nhanh, bàn tay gần như hóa thành tàn ảnh.  

Trong lúc nhất thời, âm thanh đùng đùng đùng âm thanh kéo dài không ngừng ở trên sân thượng.  

Cuối cùng, đầu của lão Hồng đánh nổ tung, máu tươi hòa với não bắn tung tóe ở trên mặt chí tôn Chu. Mà chí tôn Chu vẫn không có làm ra bất kỳ phản ứng nào.  

Đường Tuấn phất tay, mặc dù trên tay của anh không có dính vào bất kỳ vật gì. Anh nhìn chí tôn Chu, nói: “Tôi nói, ông ngăn không được tôi.”  

“Cho dù tôi ở ngay trước mặt ông, đánh chết ông ta, ông thì có thể làm gì?”  

Đối phó một tu sĩ không tới cảnh giới Nguyên Anh đỉnh cao, với anh mà nói lại cực kỳ đơn giản. Vừa rồi bia vạn giới toát ra một chút khí tức, đã nhẹ nhàng trấn áp chí tôn Chu.  

Đường Tuấn tâm niệm vừa động, khí tức của bia vạn giới thu về, chí tôn Chu bỗng nhiên thở dốc nặng nề, giống như người rơi xuống nước sắp chết chìm, được người ta cứu lên từ trong biển vậy.  

Trong ánh mắt chí tôn Chu tràn đầy hoảng sợ. Vừa rồi ông ta thật sự cảm nhận được khí tức tử vong, toàn thân không cách nào động đậy, nếu như khi đó Đường Tuấn ra tay, ông ta chắc chắn thập tử vô sinh.  

“Khí tức kia quá kinh khủng, chắc chắn là cường giả top 10 Tiên Bảng! Chẳng lẽ cậu ta tìm vị cao thủ top 10 Tiên Bảng nào làm chỗ dựa vững chắc?” Chí tôn Chu lòng còn sợ hãi. Suy nghĩ này xuất hiện, thì không cách nào đè xuống.  

“Chắc chắn là phải, nếu không cậu ta không dám lớn lối như thế, một cái tát của bố mày đã có thể đánh chết cậu ta!”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK