Mục lục
Chiến Thần Thánh Y
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đạo Thể, thật sự là vô địch!” Một cái suy nghĩ cùng xuất hiện trong đầu bọn họ.  

Ánh mắt Tôn Vận Kỳ u ám tựa như có thể nhỏ ra nước, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Đường Tuấn.  

Vẻ mặt của hòa thượng Phó Hưng và Khúc Tường Vi cũng không tốt lành gì, ai có thể ngờ tới, ba người bọn họ liên thủ mà thậm chí ngay cả ba quyền của Đường Tuấn cũng không cản nổi.  

Advertisement

“Ha ha ha!” Tôn Vận Kỳ bỗng cất tiếng cười to, ông ta chỉ vào Đường Tuấn nói: “Thì ra ba quyền vừa rồi đã vượt qua cực hạn mà cơ thể cậu có thể chịu đựng nổi.”  

Hòa thượng Phó Hưng và Khúc Tường Vi nhìn lại, trên mặt lập tức hiện lên vẻ vui mừng.  

Chỉ thấy trong mái tóc đen của Đường Tuấn lại xuất hiện một nhúm tóc bạc!  

Vốn chỉ là mấy sợi mà thôi, nhưng bây giờ đã nhiều hơn một nhúm, như thể đang chứng minh rằng anh đã không thể chịu nổi gánh nặng nữa!  

“Không sai.” Đường Tuấn cũng không phủ nhận, đối mặt với ba đòn vừa rồi, anh chỉ có thể sử dụng sức mạnh của Đạo Thể.  

“Liên thủ lại, giết cậu ta.” Tôn Gia Minh bỗng nhiên gào lên.  

Tiếng nói vừa dứt, trên mặt mỗi người trong ba đội phía liền hiện lên vẻ nóng lòng muốn thử, cứ như muốn liều mạng đánh một trận.  

Nhưng Đường Tuấn lại lắc đầu một cái, nói: “Ha ha. Đúng là ba quyền vừa rồi vượt khỏi khả năng chịu đựng của tôi. Nhưng mà trừ ba người bọn họ ra, thì trong mấy người có ai đáng để tôi ra quyền à?”  

Tôn Gia Minh cúi đầu.  

Đám hòa thượng của Chùa Bái Đính cũng cúi đầu.  

Mặt của Cơ Thục Quyên có chút mất tự nhiên.  

Đúng vậy. Ba người mạnh nhất của phe cô ta đều bị Đường Tuấn đánh bị thương nặng rồi, còn có ai có thể ngăn được anh đây? Còn ai có tư cách để anh ra quyền sao?  

Ngô Hoàng Phi nghe mà hăng máu, lẩm bẩm nói: “Đây mới thực sự là vô địch này.”  

Tôn Gia Minh không cam lòng, còn muốn nói gì thì lại bị Tôn Vận Kỳ quát bảo ngưng lại: “Con muốn tinh nhuệ nhà họ Tôn chúng ta bị thiệt hại ở chỗ này sao?”  

Tôn Gia Minh sửng sốt.  

Có mặt đều là tinh nhuệ nhà họ Tôn, gia chủ Tôn Vận Kỳ, hai Tông Sư là anh cả và anh hai, lại có thêm anh ta – trụ cột tương lai của nhà họ Tôn.  

Mà Chùa Bái Đính cũng giống như vậy. Hòa thượng Phù Hưng là người đứng đầu viện giới luật Chùa Bái Đính, bàn về sức mạnh thì có thể xếp vào vị trí thứ ba. Chớ đừng nói chi lần này những học trò trẻ tuổi của Chùa Bái Đính mà ông ta dẫn theo tới, mỗi một người đều là hạt giống Tông Sư trong tương lai!  

Mà Phái Thần Châm thì lại có vị thiếu môn chủ Cơ Thục Quyên này.  

Nếu những người này đều bị thương nặng ở đây thì nhà họ Tôn, Chùa Bái Đính, Phái Thần Châm tuyệt đối sẽ bị tổn thất nặng nề, đặc biệt là nhà họ Tôn, rất có thể sẽ xuất hiện tình trạng thiếu hụt nhân lực, không có người kế vị, để người khác thừa cơ mà vào!  

Những người khác hiển nhiên cũng nhận ra điều này, nhất thời tất cả âm thanh đột nhiên dừng lại. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK