Lúc đầu tất cả đều thuận lợi, nhưng đến lúc bàn bạc chọn diễn viên chính cho MV thì mọi người sinh ra bất đồng. Có người muốn mời diễn viên, có người lại thích tân nhân, lại có người nghĩ để một mình Âu Dương Chất diễn là hay nhất, mọi người cãi tới cãi lui, ầm ĩ đến mức đạo diễn Chương Trợ phải đứng ra giải quyết mới dần dần bình ổn lại, hắn dứt khoát không dùng kiến nghị của người nào cả, mà giao nhiệm vụ chọn người cho Âu Dương Chất. Xét thấy đại ảnh đế Âu Dương thỉnh thoảng không đáng tin cậy, đạo diễn Chương còn cố ý gọi người đến chỉ định một ít điều kiện cơ bản mà thí sinh nữ cần phải có, ví dụ như ngọt ngào, ví dụ như đáng yêu, ví dụ như phải là một người trẻ tuổi, có khí chất của người đọc sách, hình tượng tương đối chính trực.
Mà bây giờ, người được đại ảnh đế dẫn tới không có chút quan hệ gì với những điểm trên cả.
Đạo diễn Chương khoanh tay đứng trước bối cảnh tòa lâu đài nhỏ mộng ảo mới được dựng lên, mặt đen thui, nghiêng mắt cười nhạt, “Đại thiếu gia Âu Dương Chất, ngài là bị lãng tai hay mắt bị mù?”
“Xin hãy tin tưởng ánh mắt của tôi.” Âu Dương Chất nghiêm túc nhìn hắn, dừng lại một chút, bổ sung thêm, “Còn nữa, trong nhà tôi đứng thứ hai, đại thiếu gia là anh của tôi, anh phải gọi tôi là nhị thiếu thì mới đúng.”
Dân thường Chương Trợ bị khẩu khí đương nhiên của hào môn nhị đại thiếu gia chọc tức ói máu, hung hăng trừng hắn một cái rồi nhìn về phía Diệp Chi Châu, nín nửa ngày rốt cuộc không nói ra được lời cay độc nào, hừ lạnh một tiếng, thở phì phì chạy đi.
Diệp Chi Châu nhìn theo vị đạo diễn trẻ tuổi chạy ra xa, uống hết sữa đậu nành, khều khều Âu Dương Chất, “Cháu trai, cháu không sợ tôi phá nát MV của cháu sao?”
“Sợ chứ.” Âu Dương Chất thẳng thắn đến bất ngờ, trong giọng nói dần dần nhiễm một tia tang thương, “Nhưng cháu càng sợ chú hai sẽ đập nát túi tiền nhỏ của cháu hơn …. Thím hai.” Hắn xoay người, thâm tình cầm tay cậu, trầm trọng nói, “Vì fan của cháu, làm ơn hãy nỗ lực!”
“Tôi sẽ cố gắng.” Diệp Chi Châu rút tay ra, nhét ly sữa đậu nành vào trong tay Âu Dương Chất, cầm lấy tay hắn, giọng nói so với hắn càng trầm trọng hơn, “Dám gọi tôi là thím hai nữa, tôi liền đi méc chú hai cậu, nói cậu thèm nhỏ dãi mỹ sắc của tôi, thừa dịp quay MV chiếm tiện nghi của tôi.”
Âu Dương Chất vèo rút tay về cái vèo, giấu ở sau lưng. (╥.╥)
Mộ Thiên sắp xếp nhân viên cho Âu Dương Chất toàn là người ưu tú nhất, một giờ sau, Diệp Chi Châu một thân tóc rối quần áo ở nhà biến mất, thay vào đó là một Diệp Chi Châu như người mẫu tạp chí ảnh xuất hiện trước máy quay.
Tóc xoăn màu cà phê, sau khi trang điểm thì càng thêm tuấn mỹ tinh xảo, làn da rất tốt, khí chất ôn hòa thân thiện, nụ cười câu nhân, lại thêm áo len đan mỏng màu trắng mềm mại …. Thật con mẹ nó đẹp trai mà! Thật là đẹp trai quá! Làm sao có thể đẹp trai như vậy a a a!
Bốn phía mơ hồ truyền đến tiếng thét đè nén của phái nữ, Chương Trợ dùng sức tằng hắng một cái kìm chân các cô nàng đang muốn gây rối, khom lưng nhìn qua máy quay xem hiệu ứng Diệp Chi Châu đứng ở trước lâu đài nhỏ, sắc mặt đen thui mới hòa hoãn xuống một ít, đứng thẳng người lên, nghiêm mặt hỏi, “Cậu đã đọc kịch bản chưa?”
“Đọc rồi ạ.” Cậu cười trả lời, vô cùng nhu thuận.
Tiếng thét nho nhỏ lần thứ hai truyền đến.
Chương Trợ tức giận nhìn nhân viên công tác chung quanh, chờ bọn họ thành thật an tĩnh lại khoát khoát tay, nói thẳng, “Vậy quay thôi.” Không có giảng giải cặn kẽ, cũng không có quay thử, giống như người đứng bên trong sân không phải là một tân nhân, mà là một ảnh đế thân kinh bách chiến vậy.
Âu Dương Chất khẽ nhíu mày, trong lòng có chút không yên. Nhưng mà sự thật chứng minh, hắn lo lắng dư thừa.
Khi đạo diễn hô một tiếng “action”, Diệp Chi Châu nhanh chóng tiến vào trạng thái, cậu tưởng tượng máy quay thành Vân Kha, hướng về phía nó lộ ra một nụ cười ngọt ngào ỷ lại tự nhiên, đưa tay làm một động tác mời, sau đó chậm rãi dùng tinh thần lực vui vẻ thân mật vây lượn ở chung quanh, cậu xoay người lại, giống như đang kéo người yêu vào trong lòng, chạy về phía lâu đài đại biểu cho hạnh phúc.
“Cut!”
Máy quay dừng lại, mọi người bị Diệp Chi Châu làm cho say mê từ từ hoàn hồn, ôm mặt hét lên. A a a a, thân ái mau tới dắt tay em nè! Em đi với anh, ở đâu cũng theo anh hết á! Cưới em đi cưới em đi!
Chương Trợ cũng bị biểu hiện của cậu làm kinh diễm, có chút không được tự nhiên trong bầu không khí sôi động này, nhiều lần nhìn phân cảnh vừa quay xong, thấy thực sự không có lỗi nào, nín nghẹn hồi lâu, rầu rĩ mở miệng nói, “Qua, chuẩn bị cảnh tiếp theo.” Tân nhân này rốt cuộc là yêu nghiệt từ đâu tới, ánh mắt cũng quá hấp dẫn đi ….. Tìm không được lỗi nào cả, thật khó chịu.
Mọi người nhịn không được hoan hô, Âu Dương Chất thả tâm về trong bụng, khôi phục dáng vẻ cười híp mắt, sờ sờ cằm, lấy điện thoại ra mở cameras, nhắm ngay Diệp Chi Châu, chọn chức năng quay phim.
Lầu 34 Mộ Thiên, Hồ Tông Trạch thở hổn hển gọi Hà Chấn Hành đi lên, quăng tới một xấp tài liệu, chất vấn, “Đây là người mới tiềm năng của cậu đó hả? Vừa mới quay được bộ phim đầu tiên liền dám đào bẫy bạn diễn của mình, tâm tư thật ngoan độc.”
Hà Chấn Hành mơ hồ cầm văn kiện lên lật xem, sau đó dần dần trầm mặt, dứt khoát nhận sai, “Xin lỗi Hồ tổng, là tôi nhìn lầm.” Xem một con nhện độc thành một tiểu bạch thỏ cố gắng bớt lo.
“Tân nhân này trước bỏ qua đi.” Đối mặt với thủ hạ ái tướng, tức giận của Hồ Tông Trạch tới nhanh mà đi cũng nhanh, nhức đầu xoa xoa cái trán, thở dài, “Tạm thời đừng an bài công việc cho cô ta, mấy thứ này cũng đừng để cho cô ta biết, phía trên sẽ có những sắp xếp khác.”
“Phía trên?” Hà Chấn Hành kinh ngạc, do dự nói, “Là ….. tổng bộ bên kia?”
Hồ Tông Trạch bất đắc dĩ liếc hắn một cái, gật đầu, “Để tôi nói cho cậu biết, người mà tân nhân của cậu hãm hại, chính là người được quản lý Triệu dẫn đến tầng 35 kí hợp đồng làm trợ lý, là trợ lý đặc biệt, trực thuộc tổng bộ, cùng cấp bậc với Hướng đặc trợ, tự cậu suy nghĩ đi.”
Hà Chấn Hành hít một ngụm khí lạnh. Cùng cấp bậc với Hướng đặc trợ, đó không phải là cùng cấp với Phó tổng tài tổng bộ sao? Hắn, hắn còn tưởng rằng đối phương bị gọi lên là được người nào phía trên coi trọng, muốn bao nuôi thôi …..
“Tóm lại, cậu chú ý tân nhân kia nhiều một chút, đừng để cho cô ta càn rỡ nữa.” Hồ Tông Trạch nhịn không được cười lạnh một tiếng, trên mặt đầy trào phúng, “Mời thuỷ quân phủng chính mình, mượn tay người khác hắt nước bẩn, phim còn chưa tuyên truyền xong liền lấy được hợp đồng hạng A trên tay cậu, thủ đoạn của tiểu tân nhân này, thật không giống của một cô gái mới bước vào giới giải trí. Lão Hà à, coi chừng bị cô gái này lật thuyền đấy.”
Hà Chấn Hành theo lời của hắn suy nghĩ một chút, trong lòng run lên, phía sau lưng chảy ra mồ hôi lạnh.
Truyện được edit và post duy nhất tại: https://shiye91.wordpress.com/.
Trải qua cả ngày lên men, dư luận trên weibo rốt cục triệt để đảo ngược, mà theo Diêu Thành nhanh chóng được tẩy trắng, danh tiếng hoàn mỹ không tỳ vết của Trương Hân Nhiên bắt đầu dính vào một lớp bụi.
Sau khi nhóm fan lướt weibo của các diễn viên trong tổ kịch, phát hiện ra một hiện tượng thần kỳ, đó chính là mặc dù Trương Hân Nhiên cùng mọi người hỗ động nhiều lần trên weibo ra dáng có quan hệ tốt, nhưng trong các bức ảnh liên hoan mà người khác PO, toàn bộ đều không có mặt cô, một tấm cũng không có. Mà Diêu Thành lại ngược lại với cô, cậu đăng weibo không nhiều lắm, cùng với các diễn viên khác không có hỗ động gì, nhưng trong ảnh chụp của người khác, luôn có thể thấy được bóng dáng cậu, hiển nhiên cùng mọi người có quan hệ rất tốt. Thú vị nhất chính là, trong đống ảnh Đặng Quân PO hằng ngày từng xuất hiện qua một góc túi hoặc một góc áo của Trương Hân Nhiên, mà ở trên weibo, hai người lại có vẻ vô cùng xa cách.
Giấu đầu hở đuôi, nhất định là có quỷ, đây là ý nghĩ duy nhất sau khi nhóm fan so sánh từng chi tiết một.
Đề tài “Học bá đẹp nhất” vẫn đứng đầu như cũ, nhưng lúc này nhóm fan chỉ cảm thấy châm chọc. Quả nhiên là học bá, tâm cơ cũng rất sâu, nếu không phải tối hôm qua ghi chép chuyển khoản bị lộ ra, có lẽ hiện tại Diêu Thành đã bị bôi đen, triệt để rời xa vòng giải trí mất rồi.
Mặc dù trong lòng có đủ loại suy đoán, nhưng tiếc rằng Trương Hân Nhiên và Đặng Quân che giấu quá tốt, ngoại trừ những tấm hình kia lộ ra chút dấu vết, mọi người lại không thể tra ra được vết tích hai người từng có qua lại. Đáng sợ hơn là, lúc nhóm fan đào sâu tìm hiểu về Trương Hân Nhiên, vậy mà một tin xấu cũng không tìm ra được, ngay cả một tấm ảnh chụp hỏng cũng không có!
Loại tình huống này, hoặc là cô thực sự thiện lương hoàn mỹ từ nhỏ đến lớn, hoặc là có người đã sớm xóa sạch những việc cô từng trải qua, sau đó chỉ triển hiện một mặt hoàn mỹ nhất của cô ở trên mạng.
Kết hợp với tình huống Diêu Thành bị bôi đen, nhóm fan có khuynh hướng nghiêng về loại thứ hai.
Lần thứ hai mở weibo của Trương Hân Nhiên ra, nhóm fan xem xét từng cái một, chỉ cảm thấy những việc trước đây thoạt nhìn rất dốc lòng rất nỗ lực như “được đạo diễn thưởng thức”, “được người đại diện coi trọng”, “được diễn viên XX mời tham gia hoạt động XX”, “vinh hạnh nhận được danh hiệu XX” trong nháy mắt trở nên dối trá tư lợi. Từng được rất nhiều tán tụng là người có kỹ thuật biểu diễn ưu tú và có phong thái siêu sao ứng đối truyền thông trời sinh, cũng biến thành chứng cứ thuyết phục nhất rằng tâm tư của cô rất thâm trầm.
Trương Hân Nhiên mới 18 tuổi, lại duy trì tất cả mọi chuyện đều hoàn mỹ, tâm tư vô cùng sâu.
Ngay lúc bầu không khí của fan nữ chủ và fan của phim bắt đầu trở nên xấu hổ vi diệu, trang chủ Mộ Thiên đưa ra một thông báo, diễn viên Đặng Quân cùng nữ sĩ Lưu Xuân Tú thời gian trước có lời nói và việc làm không thoả đáng với nhân viên của Mộ Thiên là Diêu Thành tiên sinh, tạo thành ảnh hưởng cực kỳ xấu, lại nghiêm trọng tổn hại lợi ích của Diêu Thành tiên sinh, trải qua bàn bạc kỹ lưỡng, công ty quyết định ủy thác cho luật sư áp dụng phương sách pháp luật đối với hai người, hy vọng hai người khi nhìn thấy thông báo này có thể lập tức đình chỉ tất cả hành vi nói xấu bôi đen Diêu Thành tiên sinh, im lặng đợi giấy gọi của toà án.
Một hòn đá gợi lên ngàn tầng sóng!
Diêu Thành cư nhiên cũng ký hợp đồng với Mộ Thiên! Mà bây giờ Mộ Thiên lại vì cậu ra mặt! Vừa ra tay chính là lưu loát dùng đến tòa án, hoàn toàn bỏ qua chiến tranh nước miếng của dư luận, Mộ Thiên quá đẹp trai! Quá quyết đoán!
Nhóm fan đang uể oải liền phấn chấn, sau đó bọn họ lại mê mang. Mộ Thiên tố cáo Đặng Quân và mợ Diêu Thành, còn Trương Hân Nhiên thì sao? Cô ta thực sự vô tội sao?
Nhóm fan của cô thì vui vẻ, đều sôi nổi biểu thị cô nhất định là vô tội, bằng không thì trong danh sách bị cáo tại sao lại không có tên cô? Mà fan của phim lại biểu thị, trên người Trương Hân Nhiên khẳng định không sạch sẽ, trong danh sách bị cáo không có cô là bởi vì hai người đều là nghệ sĩ của Mộ Thiên, công ty cũng không thể để cho bọn họ đấu với nhau, hơn nữa sẽ khiến công ty nhà khác chế giễu, rất khó coi, cho nên nhất định là giải quyết nội bộ.
Cả đám người đang có tâm tình vi diệu nhất thời có chỗ phát tiết, fan hai phe bắt đầu oanh oanh liệt liệt chém giết nhau.
Sau khi Diệp Chi Châu kết thúc quay phim thì vô cùng buồn chán lướt weibo, một hồi nhìn fan so quyền cước với nhau, một hồi lại xem thông báo của Mộ Thiên, chống cằm thâm trầm nghĩ, không biết có nên tiếp tục lợi dụng thế lực của đùi vàng, đạp nữ chủ thêm một cước khiến cô triệt để biến mất khỏi giới giải trí không nữa ….
“Đang nghĩ gì thế?”
“Trương Hân Nhiên.”
Khí áp quanh người đột nhiên lạnh xuống, cậu hậu tri hậu giác hoàn hồn, dựa vào lưng ghế ngửa ra sau, chớp chớp mắt nhìn nam nhân đang rủ mắt nhìn cậu. Kia, cái kia …… sao đùi vàng lại đứng sau lưng cậu thế? Phía sau cậu không phải là Âu Dương ….
“Em đang tìm ai?”
“Âu Dương …. Á.”
“Tốt lắm.” Âu Dương Thuần giơ tay lên sờ chỗ sưng đỏ trên trán cậu đã được phấn che đi, giọng nói nghiêm túc lạnh lùng, ánh mắt đen tối bất minh, “Diêu Thành, tôi thật muốn giam em lại, chỉ để mình tôi thấy thôi.”
Lông tơ phía sau cổ Diệp Chi Châu trong nháy mắt dựng thẳng lên, trong lòng vang lên tiếng chuông cảnh báo mãnh liệt.
Ôm đùi sẽ có nguy hiểm, làm nhiệm vụ cần phải cẩn thận! Đường tắt gì đó, không đi được đâu!