Một tháng sau, Phạm Lãng ra viện; ba năm sau, Tô Dục rốt cục theo đuổi được Thẩm Mộng Tịch; năm năm sau, Thẩm Tử Hạ khi du lịch gặp được một cô gái sáng sủa rồi kết hôn; mười năm sau, Hạ Hương tự sát trong nhà tù; mười lăm năm sau, Nguyên Xương chết bất đắc kỳ tử trong tù, tử trạng vặn vẹo.
Vài chục năm sau, Diệp Chi Châu giữ chặt tay Sầm Nguyệt Bạch, giúp anh chỉnh tóc, mỉm cười, “Đi thôi, em lập tức sẽ đi cùng anh.”
“Tiểu Châu.” Sầm Nguyệt Bạch ôm lấy tay của cậu, nói ngắt quãng, “Chúng ta là nhân duyên mấy kiếp ……. Kiếp sau …… cũng phải …… chờ anh ……”
“Được.” Cậu nằm bên cạnh người yêu, kéo tay anh qua khoát lên trên hông mình, “Chúng ta sẽ vẫn luôn cùng nhau.”
Hai người đồng thời nhắm mắt lại, thái dương dần dần chìm vào chân trời, màn đêm buông xuống.
【Chào mừng tới đại lục Ảo Mộng, xin thiếp lập nhân vật.】
Bóng tối bị một đạo ánh sáng ấm áp xua tan, Diệp Chi Châu mê mang mở mắt ra, phát hiện mình đang đứng trên một thạch đài hình tròn hoa lệ, thân trên trống trơn, thân dưới chỉ mặc một cái quần cộc, cách đó không xa là một con sông mỹ lệ, xa hơn nữa là một loạt nhà gỗ nhỏ xinh đẹp, xoay người nhìn phía sau, từng mảng cây cối xuất hiện, chạy dọc tới cuối tầm mắt. Ngay lúc cậu đánh giá chung quanh thì bóng tối đã triệt để rời xa, lúc này là trời xanh mây trắng chim hót hương hoa, một cảnh tượng vô cùng vui sướng.
Cậu đang định xuống đài đi tới dãy nhà gỗ bên kia xem thử, lại bị một tia vô hình quanh thạch đài chặn lại.
“Xảy ra chuyện gì thế? Thông Thiên?”
Trước mắt đột nhiên hiện ra một bảng điều khiển nhân vật, một ký hiệu đại biểu cho bưu kiện ở trong góc nhấp nháy, sau đó tự động văng ra, một ba lô đặc biệt dành cho game online xuất hiện trước mắt, bên trong là một cái gương nhỏ cầm tay có đôi cánh màu hồng nhạt.
“……” Thật sự không thể nghĩ ra đây là phong cách của Thông Thiên.
Cái gương nhỏ bắt đầu sáng lên, vẫn là cầu vồng bảy màu.
……. Quả nhiên là Thông Thiên rồi.
Cậu nhấn vào một ô vuông, trong tay hơi trầm xuống, một cái gương nhỏ đã xuất hiện.
“Thông Thiên?”
Cánh của cái gương nhỏ giật giật, màn ảnh hiện ra, bắt đầu hiện tư liệu ào ào.
Vẫn là cách thức quen thuộc, vẫn là hương vị quen thuộc. Cậu thả tâm, xoay người ngồi xếp bằng trên thạch đài, im lặng sờ sờ cái mông lành lạnh, mở tư liệu bắt đầu đọc.
Truyện được edit và post duy nhất tại: https://shiye91.wordpress.com/.
Nhân vật chính ở thế giới này tên là Quân Thục Tĩnh, chân bị tàn tật, quanh năm ngồi ở trong nhà. Cô có một người cha có tiền mở một chuỗi nhà hàng, nhưng cha cô quá bận, không thể trông nom cô. Càng xui xẻo hơn chính là cô còn có một mẹ kế không muốn thấy con của vợ cả, cùng với một em trai vô dụng và một cô em gái quá mức ưu tú khôn khéo.
Cô rất uất ức, rất bất mãn, rất muốn học nấu ăn, trở thành một đầu bếp ưu tú kế thừa nhà hàng của cha mình, nhưng đáng tiếc là không được, mẹ kế lấy lí do tình trạng thân thể của cô không cho phép cô vào nhà bếp.
Khi cô hai mươi tuổi, công ty Lương Phong cho ra mắt một game online 3D mô phỏng độ chân thật tới 80%, không quản ở hiện thực anh như thế nào, chỉ cần là người có suy nghĩ khỏe mạnh đủ 18 tuổi là có thể trải nghiệm được cuộc sống vui vẻ trong game mà ở hiện thực có lẽ sẽ không bao giờ có được.
Quân Thục Tĩnh chân bị tàn tật thấy vậy động tâm, cô nhanh chóng đặt hàng một bộ, bắt đầu hành trình trong game. Mẹ kế thấy cô không ồn ào muốn vào nhà bếp nữa, trong lòng hết sức hài lòng, liền hoàn toàn không để ý cô trầm mê vào game.
Trong game nhân vật chính không tàn tật, không tự ti, còn có cơ hội học nấu ăn. Người khác sau khi vào game đều đi đánh quái thăng cấp, chỉ có cô là lập tức đi tìm kỹ năng sinh hoạt bái sư học nấu ăn, sau đó bắt đầu vùi đầu khổ luyện. Trong tay cô có một quyển sách dạy nấu ngự thiện của người mẹ đã qua đời của cô để lại, cha cùng mẹ kế hoàn toàn không biết chuyện này, giấu bí mật này hơn mười năm, rốt cục cô cũng có thể quang minh chính đại lấy ra học tập.
Học nấu ăn trong game cũng không dễ dàng hơn so với thực tế bao nhiêu, nhưng cô cắn răng nhịn xuống, sau khi làm ra món đầu tiên, cô trở thành người đầu tiên thức tỉnh trù nghệ trong game, đạt được phần thưởng phong phú của hệ thống game. Hơn nữa cô kinh ngạc phát hiện, chỉ cần dựa theo phương pháp làm đồ ăn trong sách, thành phẩm đều mang theo đủ loại hiệu quả nghịch thiên!
Có gì nghiêm trọng hơn là thăng cấp chậm chứ, cô có thể ngồi ở nhà kiếm tiền rồi!
Thực đơn trong tay, ta có thiên hạ.
Cô nhanh chóng chiếm được vị trí đầu tiên trong bảng danh sách tài phú trong game, hung hăng dẫm nát những kẻ tinh anh xuất thân từ đại gia tộc chạy vào trong game trải nghiệm cuộc sống dưới chân. Game này có độ chân thật là 80%, thế giới rộng lớn bên trong này đại biểu cho thị trường khổng lồ vô cùng mê người, nhóm tinh anh rất tò mò đối với việc nhân vật chính bỗng nhiên nổi tiếng nhanh chóng chiếm trước thị trường, sôi nổi bắt đầu điều tra cô.
Nhân vật chính hoàn toàn không hề biết chuyện này, cô mở quán ăn vặt mở tiệm cơm mở nhà hàng, khi buôn bán có lời lại bắt đầu mua nhà mua đất mua công hội thuê công nhân, một đường phát triển thuận buồm xuôi gió, còn thuận tiện dùng một bữa cơm bắt được nam chủ thứ nhất là cao thủ đệ nhất bảng luyện cấp Dạ Đường.
Có người cảm thấy hứng thú sinh ra hảo cảm với nhân vật chính, tự nhiên cũng có người vô cùng bất mãn với nhân vật chính, trong số đó người khó chịu nhất là tiểu thư Phù gia Phù Hà vốn xuất thân từ thế gia mỹ thực. Cô cũng vừa tiến vào game liền học tập trù nghệ, hơn nữa cô còn có trụ cột trù nghệ cùng gia tộc giúp đỡ, nhưng lại không bằng nhân vật chính, mà ngay cả khi dùng cùng một bí phương nhưng đồ ăn làm ra lại không tốt bằng nhân vật chính! Thậm chí hiệu quả tăng thêm này nọ cho tới bây giờ vẫn chưa từng thấy qua.
Cô bất mãn, cô thất bại, sau khi đối tượng thầm mến là thiếu gia Thích Hưng của thế gia hương liệu cũng chú ý tới nhân vật chính, cô bắt đầu ghen tị, sau đó có ý xấu, muốn bẫy nhân vật chính một phen. Nhưng trong game trừ bỏ giết người cho hả giận lại dễ dàng bại lộ ra, rất khó để thực hiện thủ đoạn hại người khác, hơn nữa sản phẩm trong game cũng sẽ không xuất hiện chất lượng vấn đề …….. Cho nên cuối cùng, cô đi làm khuê mật với nhân vật chính.
Bởi vì Quân Thục Tĩnh tàn tật nên trong hiện thực hoàn toàn không có bạn bè, bởi vậy đối với đồng bạn quen được trong game đều trả giá 120% chân tâm, cũng không có quá nhiều phòng bị. Khoảng một tháng sau, công thức của cô bị người tiết lộ ra ngoài, cô vô cùng khiếp sợ, cũng vô cùng khổ sở, bởi vì cô phát hiện người tiết lộ chính là bạn tốt cô mới vừa quen – Phù Hà.
Thích Hưng lúc này đã quen thuộc với nhân vật chính, sau khi biết việc này hắn vừa giận vừa sợ, nổi giận đùng đùng chạy tới dạy dỗ Phù Hà rồi xa lánh cô, chính thức trở thành nam chủ thứ hai của nhân vật chính. Phù Hà rất khổ sở, nói là mình oan uổng, nhưng không ai tin cô cả, sau đó lòng ủy khuất cùng ghen tị đồng thời phát tác, cô tìm người giết nhân vật chính về cấp 0. Nhưng mà cô đã quên bên cạnh nhân vật chính còn có một cao thủ đứng đầu là Dạ Đường, vì thế khi phát hiện nhân vật chính bị giết hắn chạy tới giết Phù Hà khiến cô phải bỏ game.
Tiết lộ công thức là một chuyện lớn, lớn đến độ những tinh anh của đại gia tộc sau khi tra không được tư liệu của nhân vật chính, đối với nhân vật chính lại càng thêm tò mò. Hơn nữa bọn họ phát hiện những người khác dựa theo công thức kia khi làm ra thành phẩm tất cả đều không có tăng thêm hiệu quả gì cả!
Nhóm tinh anh kích động, nhóm tinh anh bị nhân vật chính hấp dẫn, nhóm tinh anh xếp hàng theo nam chủ, sôi nổi quỳ gối dưới trù nghệ của nhân vật chính.
Diệp Chi Châu cạn lời, chỉ chơi game thôi mà có thể chơi thành như vậy, nhóm nam chủ ở thế giới này đều là thiểu năng trí tuệ sao?
Sự thật chứng minh, nhóm nam chủ không những không thiểu năng trí tuệ, ngược lại, trong hiện thực bọn họ đều rất lợi hại. Nam chủ thứ nhất Dạ Đường, tên thật là Đường Dạ, là đại thiếu gia của Đường gia, làm giàu từ việc buôn bán thiết bị tập thể thao, là người thừa kế tương lai của Đường gia; nam chủ thứ hai Thích Hưng, là điều hương sư có thiên phú nhất của thế gia hương liệu Thích gia, cũng là người thừa kế được nội bộ quyết định; nam chủ thứ ba Sử Triết, là thiếu gia của thế gia y dược, có bằng thạc sĩ y học, về sau cái chân tàn tật của nhân vật chính là được hắn chữa khỏi; nam chủ thứ tư Dư Giang Ba, trong nhà kinh doanh châu bảo, có tiền đến mức hận không thể mỗi ngày đốt tiền đi chơi; nam chủ thứ năm Hạ Niên, trong nhà kinh doanh sản phẩm điện tử, là gia tộc mới phất lên, phát triển vô cùng mạnh và nhanh; nam chủ thứ sáu Tôn Phàm Thần, trong nhà kinh doanh bất động sản, một năm 365 ngày cũng có thể thay đổi chỗ ở sang từng ngôi nhà khác nhau, vô cùng khốc huyễn; nam chủ thứ bảy Bảo Nhạn An, trong nhà kinh doanh quần áo …… Ừm, quần áo nửa đời sau của nhân vật chính đều bị hắn nhận thầu.
Bảy vị nam chủ, đồng thời coi trọng một cô gái chỉ quen trong game …… Cậu không hiểu nhóm nam chủ này lắm.
Có bảy vị nam chủ trợ giúp, nữ chủ ở trong game phát triển càng thêm thuận lợi, vị trí số 1 bảng xếp hạng tài phú không ai có thể lay chuyển được.
Nửa năm sau, game mở ra dịch vụ đổi kim tệ sang tiền trong hiện thực, nhân vật chính lập tức từ một người chơi tài phú giả thuyết biến thành một đại phú bà trong hiện thực. Cô không thỏa mãn khi chỉ hô phong hoán vũ được trong game, nhưng nhớ tới trong hiện thực mình bị tàn tật cùng nhóm nam chủ ưu tú, cô trăm mối cảm xúc ngổn ngang, rốt cục trong một đêm trăng thanh gió mát, cô quyết tâm bán hết tất cả kim tệ trong game, cầm cả đống tiền mặt bắt đầu phát triển trong hiện thực, định chuẩn bị cho mình thật tốt rồi mới đi tìm kiếm nhóm nam chủ!
Sau đó nhóm nam chủ lo lắng, lại bắt đầu điên cuồng điều tra cô. Nhưng công ty Lương Phong giữ bí mật tư liệu khách hàng quá tốt, lần này điều tra bọn họ vẫn không thu hoạch được gì. Mà lúc này trong hiện thực nhân vật chính đã cầm rất nhiều tiền trộm trốn ra khỏi nhà, một bên tìm kiếm bệnh viện trị liệu hai chân, một bên lặng lẽ mở quán ăn vặt mở quán cơm mở nhà hàng, mua nhà ở mua đất mua cửa hàng thuê công nhân.
Cô nhanh chóng phục chế mỹ thực đã rất thành công trong game, thế gia mỹ thực Phù gia là người đầu tiên chú ý tới sự phát triển rất mạnh của nhà hàng này, trộm phái người đi thử đồ ăn, người đi vừa vặn chính là Phù Hà! Chỉ ăn thử một miếng, cô liền nhận ra đây là tay nghề của nhân vật chính, nhất thời thù mới hận cũ nảy lên trong lòng, bắt đầu dùng đủ loại chèn ép hại nhân vật chính.
Hiện thực khác với chơi game, sự nghiệp của nhân vật chính bị Phù Hà chèn ép nhanh chóng chết non, lúc này mẹ kế của nhân vật chính phát hiện nhân vật chính trộm rời khỏi nhà đi ra ngoài mở nhà hàng, sau khi kinh ngạc rồi chạy tới chỗ cha của nhân vật chính cáo trạng một phen! Vì thế chuyện giấu diếm sách nấu ăn của mẹ ruột lưu lại bị bại lộ, chuyện kiếm được rất nhiều tiền trong game cũng bại lộ, cô bị bắt trở về nhà, máy chơi game cũng bị tịch thu, cuộc sống trở nên khổ sở.
Cũng may cha của nhân vật chính không tính là tuyệt tình, biết cô muốn trị chân, liền liên hệ cho cô một bệnh viện đưa cô vào. Ở nơi đó, nhân vật chính gặp được nam chủ thứ ba Sử Triết trong hiện thực, hai người nhanh chóng quen biết nhau.
Khi biết được nhân vật chính có cuộc sống bi thảm, Sử Triết rất tức giận, hắn không tiếc đại giới trị hết chân cho nhân vật chính, sau đó thông báo đã tìm được nhân vật chính cho sáu vị nam chủ khác, mấy người liên thủ lại, trợ giúp nhân vật chính thoát khỏi trói buộc gia đình, lần nữa phát triển sự nghiệp. Vì thế nhân vật chính lại bắt đầu xuôi gió xuôi nước khí phách phấn chấn trở lại, Phù Hà phát hiện được thì kinh hãi, lại muốn hại cô, nhưng bị nhóm nam chủ giúp đỡ nhân vật chính phản ngược trở về, cuối cùng còn liên lụy đến toàn bộ gia tộc, cuối cùng dần dần xuống dốc.
Thấy nhân vật chính phát triển rất tốt, người nhà của cô lại tìm tới cửa, muốn vơ vét món lợi từ trên người cô, nhưng nhân vật chính lúc này đã tuyệt vọng với người nhà, liền trực tiếp đuổi bọn họ đi. Em gái khác mẹ của cô có ý đồ quyến rũ nam chủ, nhưng không có kết quả, còn bị nhân vật chính hung hăng nhục nhã một trận.
Đến đây, toàn bộ người xấu đều đã bị đánh bại, nhân vật chính gặt hái được tình yêu sự nghiệp tốt đẹp, đạt được nhân sinh đại viên mãn.
Diệp Chi Châu dừng lướt màn ảnh, sau khi cạn lời lần thứ hai thì đánh giá hoàn cảnh chung quanh, hỏi dò, “Cho nên bây giờ tao đang ở trong game?”
Màn ảnh vẫn dừng ở kịch bản, không đáp lại cậu, ngược lại giữa không trung xuất hiện một dòng chữ to bán trong suốt màu sắc rực rỡ, 【Chào mừng đến đại lục Ảo Mộng, xin thiết lập nhân vật.】Ở thế giới của cậu game lập thể đã phổ biến, nhưng cậu chưa bao giờ chơi cả, lúc này có chút mới lạ. Click chọn khuôn mặt trống rỗng của nhân vật nhìn thử, cậu miễn cưỡng áp chế lòng hiếu kỳ, gõ gõ Thông Thiên hỏi, “Thân thể tao sử dụng ở thế giới này có thân phận gì?”
[Phù Hi Minh, anh trai Phù Hà, người thừa kế Phù gia.]
Quả nhiên lại là nhân vật pháo hôi qua đường.
Chữ viết màu sắc rực rỡ giữa không trung có biến hóa, xuất hiện nhắc nhở mới, 【 Nếu trong vòng ba mươi phút chưa thiết lập nhân vật sẽ bị cưỡng chế logout, xin người chơi thiếp lập nhân vật.】 Cậu híp mắt nhìn chữ viết màu sắc rực rỡ trên không một hồi, lại nhìn tư liệu hệ thống một hồi, khóe miệng cong lên, lộ ra nụ cười hứng thú, hỏi, “Game này có thể tạo tướng mạo ngẫu nhiên đúng không?”
【Người chơi có thể tự động thiết lập theo sở thích.】
Rất tốt! Cậu nhanh chóng đứng lên, dựa theo nhắc nhở của game bắt đầu sáng tạo nhân vật, rất nhanh, một thanh niên anh tuấn tên là Diệp Chi Châu xuất hiện ở trước mắt, nhắc nhở của game xuất hiện lần nữa, 【Hình tượng nhân vật đặt ra hoàn thành, có muốn sử dụng không?】 Cậu nhanh chóng chọn có, sau đó chọn chủng tộc cùng thuộc tính căn bản rồi tiến vào game —— tay nghề của nhân vật chính khiến người ta ăn một lần liền khó quên, cậu không thể chờ đợi muốn đi nếm thử một chút. Còn có, trong thế giới game tinh thần lực sẽ mất đi, không biết người yêu có năng lực nhận ra mình không nữa? Cũng không biết đời này người yêu sẽ có thân phận gì ……. Nên cậu nhất định phải chơi cái game này a.