• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong một phòng trà nhỏ đang có hai người đàn ông tây trang thẳng tắp ngồi đối diện nhau cùng nhau bàn bạc công chuyện.

- Lâm tiên sinh, chuyện trước đây tôi không muốn nhắc lại, nhưng hiện tại cô Đường lại là cô Thẩm, tiên sinh nói xem tiếp sau có phải hai nhà họ liên hôn, thì ngài sẽ bị đẩy ra ngoài cuộc không.

- Bàng tiên sinh quá lời, tôi và cô Đường đúng là xem mắt rồi mới quen biết, nhưng tôi tuyệt đối không phải là người con mắt lưng tròng. Cô ấy là một người thẳng thắn, thậm chí tôi đánh giá rất cao năng lực của cô ấy. Cho dù may mắn hay không may mắn tôi tuyệt đối không phải là người phá đám đại cuộc. Chuyện của tôi như nào đương nhiên tôi rõ hơn ai hết.

Sau đó Lâm Kiều đứng dậy dời đi trong giây lát, mà người đàn ông kia cũng tức giận cầm lấy chiếc điện thoại bấm vào một dãy số.

- Thanh tổng, họ Lâm kia không hề biết điều, lời nói của tôi không thể đả động được đến hắn.

Mà phía bên kia, người phụ nữ với bàn tay nắm chặt, bậm môi nghiến răng kêu lên những tiếng ken két, đến là đau đầu và lạnh lẽo.

Cô ta tên là Thanh Lung. Một Giám đốc bộ phận của Đường Tác, nhiều năm làm việc tại công ty đủ cho cô ta hiểu được các mối liên hệ của nhà họ Đường trong thành phố. Trước đây khi anh trai của Đường Diệp còn sống, cô ta cũng không ít lần muốn dùng mỹ nhân kế trèo lên giường của ông, nhưng tình cảm ông giành cho vợ khiến không ít người nể phục, điều đó khiến cho cô ta ngậm đắng nuốt cay thời gian dài. Cho đến khi Đường Tác đổi chủ, Đường Diệp trở thành người đứng đầu mới lại càng làm cho khát vọng trở thành nữ chủ nhân nơi này. Cô luôn tìm cách để có thể tạo ra cơ hội gặp gỡ, tình cờ, uống nước, nói chuyện, thậm chí không ngần ngại chi ra số tiền thật lớn để có thể mời anh cùng bạn bè cùng nhau ngồi đánh bài ở câu lạc bộ.



Chỉ là những điều này làm sao qua nổi mắt Đường Diệp anh, ban đầu anh muốn thăm dò cô ấy, nhưng lại phát hiện ra một một điều vô cùng thú vị, cô ta dường như có một mối liên hệ mật thiết nào đấy với những người trong vụ tai nạn kia. Bởi vậy tạm thời giữ lại chờ khi có thêm manh mối để diệt trừ tận gốc. Trừ khi người không làm trời mới không biết, còn không ắt để lại chứng cớ.

Thanh Lung vốn cho rằng mình là người thông minh, cô đã dùng tiền thao túng Từ Hải, lại nội bộ dùng thân mình bán cho tên háo sắc tại phòng cảnh sát để hắn hủy tất cả những chứng cứ liên quan đến cô, điều này cô luôn cho rằng không còn lại bất kì chứng cứ nào có thể chứng minh cô liên quan đến điều ấy.

Huống hồ nhiều năm làm việc ở nơi này Thanh Lung đương nhiên hiểu được tình hình nơi này, kể cả sự mập mờ của hai chú cháu họ Đường, nhưng đến hiện tại, cô ta cho dù mất tích một năm cũng không gây ảnh hưởng, hiện tại quay lại lại trở thành đối tượng Đường Diệp công khai muốn danh chính ngôn thuận cưới về làm bà Đường.

Nếu đã như vậy cô càng phải đẩy nhanh tiến độ của mình để có thể thành công leo được lên giường của người đàn ông hoàng kim kia vậy.

Cô cố ý cho người đàn ông họ Bàng kia đến tìm Lâm Kiều, nhưng hắn lại không hề muốn hợp tác.

Vốn dĩ nghĩ rằng trước đây khi Đường Diệp xuất hiện, Thẩm Tuệ từng cùng Lâm Kiều có đôi lần gặp mặt lại không nghĩ được hóa ra giữa hai người họ lại chẳng hề có chút tình cảm nào.

Nhưng chính bản thân cô ta lại không biết rằng biết được tin Đường Tuệ trở về Lâm Kiều vui hơn ai hết.

Cho dù có chứa đựng cả mười phần vui vẻ anh cũng không thể nói rằng anh đang ngóng chờ cô. Lâm Kiều anh vốn từ trước đến giờ đối với Thẩm Tuệ kia vô cùng tán thưởng, cũng đã là giúp đỡ nhiều lần nhưng tuyệt đối không vì thế mà phản bội cô. Anh tin tuyệt đối cô có lý do của mình để làm bất kì điều gì đã sảy ra.

Một Lâm Kiều đã không thể làm nên trò trống gì, vậy cô ta đành tự tạo thêm vài chuyện vui nhỏ cho cô gái kia vậy.

Chẳng phải trước đây cô ta cũng đã giàn sếp được một vụ tai nạn rồi sao, giờ thêm một lần nữa đương nhiên cô ta cũng không ngần ngại. Có trách cũng chỉ có thể trách Từ Hải sợ chết, sau khi bị tra hỏi một hồi đều chỉ nói được có người cung cấp thông tin cho hắn ta, ngoài ra cũng không dám cung cấp thêm điều gì hết.

Trước khi liên lạc với Từ Hải, cô ta đã sớm điều tra được chuyện anh ta vốn là sinh sống cùng đám du côn, học hành ít, thường xuyên chạy trốn cánh sát là nhiều, thêm vào đó là thói quen ăn uống lêu lổng khiến bản thân hắn đã nghèo lại không có tiền để tiêu pha. Cô ta tìm cách gửi cho hắn biết thông tin Thẩm Tuệ đang được nuôi trong nhung lụa, thậm chí còng tiết lộ cho hắn ta những lịch trình của Thẩm Tuệ.



Nhưng cho dù là Từ Hải hay Diệp Sinh cũng chỉ là quân cờ bị chính Thanh Lung lợi dụng.

Trong lúc Thanh Lung đang từng bước lên kế hoạch của mình cũng là lúc Thẩm Tuệ đang ngồi nhàn hạ trước màn hình máy tính kiểm tra lại những email mình bỏ lỡ trong thời gian vừa qua. Bất chợt cô mỉm miệng cười bởi email mà Đường Diệp gửi cho cô.

Hóa ra anh không cố số điện thoại liền dùng email để liên lạc.

Cuối cùng vẫn là không nhịn được bấm dãy số kia gọi điện cho anh.

- A lô.

- Là em.

- Cuối cùng em cũng chịu liên lạc lại, nói cho tôi nghe đi, kế hoạch đã được em lên sẵn từ hơn một năm trước về thân thế của mình rồi.

- Đúng vậy, đáng lẽ nên cảm ơn anh vì nếu không có anh tiết lộ chút chuyện của mẹ em cũng sẽ không tìm hiểu được sự thật nhanh như vậy.

- Anh lại không biết rằng em có trình độ điều tra nhanh như vậy.

- Thông minh là do di truyền.



- Không nói nữa, bao giờ em mới chịu quay trở về biệt thự.

- Đừng hỏi em câu đấy nữa, em đã trả lời rồi. Không nói chuyện này nữa. Lần này trở về em muốn anh tra lại vụ tai nạn của cha mẹ Đường.

- Em đặt ra nghi ngờ ai.

- Trước đây e từng nghi ngờ cậu họ của mẹ, nhưng sau một năm quan sát em phát hiện ra chỉ có Diệp Sinh là liên quan đến chuyện này, hoặc là có thể do cậu giấu giếm quá tốt, nhưng hiện tại em lại không có chút manh mối nào chỉ về hướng cậu ấy.

- Ừ, thật ra tôi cũng có nghi ngờ một người, nhưng không biết gì về người ấy hết, em từng làm việc ở Đường Tác vài năm có thể nói cho tôi một chút về Thanh Lung không?

- Thanh Lung, tất cả những gì em nhớ được về chị ấy là một người phụ nữ tham vọng, tất cả những việc chị ý làm đều có tính cầu toàn cao. Nhưng thái độ của chị ấy với em đều không được tốt lắm, nên không gọi là thân thiết. À còn nữa. Chị ra luôn dùng nước hoa Dior Hypnotic Poison. Một mùi nước hoa đặc và lưu hương thật lâu trong không khí.

Rồi chợt nhớ ra điều gì đó Thẩm Tuệ thật nhanh cướp lời của Đường Diệp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK