• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Điện hạ trưởng cô nương của Bạch gia đã một mình đi cứu nhị cô nương của Bạch gia từ tay thổ phỉ, cứu người xong thì về thẳng nhiếp chính vương phủ ngay trong đêm.

*Rầm

Khi nghe thuộc hạ nói Bạch Hi Vân ở nhiếp chính vương phủ thì Đường Thanh Hoa liền nổi giận, đập mạnh xuống bàn. Gương mặt hiện rõ sự tức giận, " Thế mà muội ấy lại tránh mặt ta qua lại với tên Đường Mạc Long đó. Kì lạ thật, trước khi Bạch gia tổ chức yến tiệc thì muội ấy như hình với bóng bên cạnh ta mà bỗng chốc muội ấy lại trở thành như vậy, cố ý tránh mặt rồi còn không quan tâm đến ta. Không lẽ muội ấy dùng lạt mềm buộc chặt với ta sao, đúng vậy muội ấy không thể nào thích tên Đường Mạc Long đó được, nếu thích thì phải là ta mới đúng". Đường Thanh Hoa tự mình lừa mình không chấp nhận sự thật rằng Bạch Hi Vân đang cố tránh né hắn, " À đúng rồi, sắp tới là ngày hội đi săn mà phụ hoàng tổ chức, văn võ bá quan trọng triều đều được dẫn con cái đi theo để học tập, bây giờ ta viết thiệp mời cho muội ấy, khi nhận được thư mời của ta chắc chắn Hi Vân sẽ đồng ý". Ý nghĩ vừa thoáng qua thì Đường Thanh Hoa liền cầm bút lên viết thiệp mời cho Bạch Hi Vân.

- Lăng Vũ gửi cái này đến Bạch gia cho trưởng cô nương nhà nhà họ.

- Thuộc hạ tuân mệnh.



*Ở Bạch phủ.

- Lão gia, lão phu nhân tỉnh rồi.

Tiếng la hét của Ngọc Lan đã kinh động đến tất cả những người trong Bạch phủ, tất cả mọi người đều chạy đến giang phòng của lão phu nhân. Lão phu nhân yếu ớt đang uống thuốc do Bạch Hi Vân viết trước khi đi cứu Bạch Hi Lâm.

- Mẫu thân, người thế nào rồi, có ổn không.

" Thế mà con bé lại có thể giải được độc thật, vậy mà khi ấy ta còn trách mắng con bé. Ta thật sự là một người cha vô lương tâm mà, vì nhất thời tức giận mà… Ayza sau này đối mặt với con bé kiểu gì đây, con bé chắc hẳn rất giận ta". Bạch Hàn ngao ngán lắc đầu, nhìn vào khoảng không.

- Ta không sao rồi, nhưng Hi Vân và Hi Lâm đâu.

- Dạ mẫu thân, Hi Vân và Hi Lâm đang có việc bận nên không thể đến đây được.



Nhìn bên ngoài Kiều di nương có vẻ đang rất điềm tĩnh, nhưng thật ra bên trong nội tâm đang rất lo lắng cho Bạch Hi Vân và Bạch Hi Lâm. Vì bây giờ chưa có bất kì tin tức gì kể từ khi Bạch Hi Vân đi cứu Bạch Hi Lâm. " Không biết tình hình bên Hi Vân thế nào rồi, dù sao con bé cũng là phận nữ nhi lại một thân một mình đi cứu Hi Lâm, không biết ở đó có xảy ra bất trắc gì không mà giờ này còn chưa thấy có chút tin tức gì".

- Không sao nếu hai đứa nó bận thì cứ lo trước đi, ta mệt rồi các con ra ngoài trước đi.

- Vâng, mẹ nghỉ ngơi đi.

*Nhiếp chính vương phủ.

- Hi Vân, chuyện này ngày càng phức tạp rồi. Dường như thế lực đó nhằm tới Bạch gia các cô đấy.

- Ừm, cái mật thất đó có rất nhiều cạm bẫy vì thế bọn ta cũng không dám manh động đợi bàn bạc kế hoạch.

Bạch Hi Vân gật đầu, vì đúng như cô nghĩ thế lực thần bí đó đang nhắm vào Bạch gia. Đột nhiên không khí đang căng thẳng thì Đường Mạc Long ngơ ngác nắm vạt áo Bạch Hi Vân rồi hỏi nhỏ:

- Có chuyện gì thế Hi Vân.

- Lúc ta đi cứu Hi Lâm trên núi Châu Sam bắt gặp được một khách điếm kỳ lạ, còn có một kí hiệu này giống như kí hiệu trên tay kẻ hắc y nhân năm đó sát hại mẫu thân ta.

Vừa nói Bạch Hi Vân vừa lấy tờ giấy mà Mộng Hàn vẽ ra, vừa nhìn thấy kí hiệu thì sắc mặt Đường Mạc Long lập tức liền thay đổi.

- Lại là bọn họ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK