Mục lục
Đích Trưởng Nữ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Lung nhi xuất giá, trong lòng Triệu Khả Nhiên buồn bã, dù sao Lung nhi vẫn bồi bạn bên cạnh nàng đã nhiều năm, trong khoảng thời gian ngắn rời đi, nàng thật sự chưa thích ứng. Nhưng mà, trong lòng của nàng vui mừng thì nhiều hơn. Cho dù nói thế nào cùng tốt, Lung nhi vẫn luôn bên cạnh nàng, rốt cuộc hiện tại tìm được hạnh phúc thuộc về mình. Nàng tuyệt đối không lo lắng Hòa Thiểu Áo sẽ bạc đãi Lung nhi. Địa vị của mình để ở nơi đâu, Lung nhi xuất giá với danh nghĩa là nghĩa muội của mình. Sau khi gả đi, tuyệt đối sẽ không có người dám bạc đãi nàng. Còn nữa, Hòa Thiểu Áo thích Lung nhi, cuộc sống hai người nhất định sẽ trôi qua hòa hòa mỹ mỹ.

Mà mọi người khi biết đãi ngộ của Lung nhi, trong lòng lại hâm mộ lại ghen tỵ. Nhất bọn nha hoàn, rõ ràng mọi người chỉ là nha hoàn mà thôi, nhưng cố tình Lung nhi lại tốt số như vậy, cũng bởi vì được vương phi coi trọng, cư nhiên có thể gả cho một người tốt như vậy, từ đó về sau trải qua cuộc sống hơn người. Điều này khiến cho nha hoàn trong vương phủ làm việc càng thêm ra sức, chính là hi vọng nếu như may mắn được chủ tử coi trọng, có thể tốt số giống như Lung nhi.

Chỉ là, đối với chuyện này, mấy nha hoàn thân cận nhất với Triệu Khả Nhiên, lại không có cảm giác gì. Bởi vì lúc trước, Triệu Khả Nhiên cũng đã hỏi các nàng, nếu họ nguyện ý, cũng sẽ an bài cho họ. Nhưng họ và Lung nhi không giống nhau, họ cũng không muốn gả đi, cho nên bọn họ cự tuyệt. Triệu Khả Nhiên biết, tính cách mấy người các nàng và Lung nhi khác biệt rất lớn, cho nên nên cũng không miễn cưỡng các nàng.

Trong vương phủ khôi phục yên tĩnh, Y Lâm và Thải Y, còn có người nhà của các nàng, hiện tại toàn bộ bị bắt vào đại lao Hình bộ, chỉ chờ hỏi rõ ràng tất cả mọi chuyện có thể lưu đày. Nhưng Triệu Khả Nhiên có một chút lo lắng, đó chính là chuyện gặp tập kích lúc trước, vẫn chưa tìm ra người đứng sau màn.

Mặc dù ít đi Lung nhi, nhưng cuộc sống Triệu Khả Nhiên vẫn như thường ngày, mặc dù mang thai, nhưng một vài sự vụ trong phủ, nàng vẫn muốn quản lý.

Sau khi dùng thiện, Triệu Khả Nhiên liền tiến vào thư phòng của hai người, bắt đầu xem sổ sách. Trong khoảng thời gian này xảy ra quá nhiều chuyện, đầu tiên là nàng gặp tập kích, sau đó là đại thọ của tổ phụ, sau lại là chuyện của Trần ma ma, ngay sau đó Lung nhi xuất giá. Cũng bởi vì như vậy, khoảng thời gian này sổ sách chất chồng không ít, hiện tại khó có được thời gian, nàng vội vã đến thư phòng.

Trong thư phòng, Triệu Khả Nhiên để Thi Hương cùng xem sổ sách. Tính tình Thi Hương trầm ổn, hơn nữa đã từng học qua, cho nên Triệu Khả Nhiên để cho nàng giúp đỡ cùng nhau nhìn. Trước đó, mình không có thời gian, nàng đã giúp một tay xem, nhưng vẫn còn rất nhiều thứ còn chưa xem qua. Mà Họa Hương thì hầu hạ bên cạnh.

Đang lúc Triệu Khả Nhiên và Thi Hương đều chăm chú xem sổ sách, Cầm Hương từ bên ngoài đi vào, nhưng không nói lời nào, chỉ lẳng lặng đứng ở một bên, tuy nhiên lại thỉnh thoảng nhìn Triệu Khả Nhiên, hình như là có lời gì muốn nói. Nhưng mà không nói ra miệng.

Nếu như lần một lần hai, Triệu Khả Nhiên có lẽ sẽ không phát hiện, nhưng nhiều lần, cho dù nàng muốn bỏ qua cũng không có biện pháp, nàng buông sổ sách trong tay xuống, trực tiếp mở miệng hỏi, “Cầm Hương, ngươi muốn nói cái gì, vậy thì nói thẳng đi, không nên ở đây ấp a ấp úng.”

“Vương phi, nô tỳ, nô tỳ có chuyện muốn bẩm báo.” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Cầm Hương trực tiếp lên tiếng. Lúc bắt đầu, thật sự nàng không muốn nói, dù sao gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, nàng cũng không muốn quấy rầy đến vương phi. Nhưng nếu không nói, đến lúc đó xảy ra vấn đề gì, nàng cũng không thể gánh trách nhiệm, cho nên nàng một mực do dự.

“Có chuyện gì xảy ra?” Triệu Khả Nhiên trực tiếp mở miệng hỏi, “Nếu không, ngươi sẽ không rối rắm như vậy, mà đã sớm nói ra.”

“Vương phi, phủ Thái sư truyền đến tin tức, nói là Thái sư quyết định muốn tha thứ cho Triệu Oánh.” Cầm Hương trực tiếp mở miệng nói.

Ân oán giữa Triệu Khả Nhiên và Triệu Oánh nàng rất rõ ràng. Nhất là Triệu Oánh cuối cùng rơi vào kết cục như thế. Cho nên không cần hỏi, cũng biết nàng oán hận vương phi sâu đậm. Lúc trước nàng ở trong từ đường, có thể không cần để ý đến nàng, nhưng sau lại, nàng vẫn có cơ hội trở lại, hiện tại Thái sư còn muốn tha thứ nàng.

Cầm Hương thật sợ xảy ra chuyện, cho nên muốn bẩm báo cho Triệu Khả Nhiên biết.

“Cái gì?” Quả nhiên, nghe Cầm Hương nói, Triệu Khả Nhiên thất kinh, “Thời gian Triệu Oánh trở lại phủ Thái sư không phải rất dài, thế nào bây giờ có thể được phụ thân tha thứ chứ?” <dien>1<dan>1<le>1<quy>1<don>

Chuyện này trong lòng Triệu Khả Nhiên tràn đầy nghi ngờ. Trước đó Triệu Oánh bị đưa đến từ đường, bởi vì nàng hại Lưu di nương sinh non, phụ thân mất đi hài tử. Theo lý mà nói, cho dù phụ thân không phải hận thấu xương với Triệu Oánh, thì cũng không muốn nhìn thấy mới đúng! Trước đó Trương di nương bệnh nặng, cho nên để Triệu Oánh trở lại, điểm này nàng có thể lý giải. Nhưng bây giờ phụ thân lại tha thứ cho Triệu Oánh, sao lại có thể như thế? Chẳng lẽ ông thật có thể quên mất nỗi đau mất con sao?

“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ngươi cẩn thận nói rõ ràng cho bổn vương phi.” Triệu Khả Nhiên cau mày, mở miệng hỏi, “Triệu Oánh thật sự có bản lĩnh lớn như vậy, có thể trong thời gian ngắn lấy được lòng của phụ thân.”

“Là thật.” Cầm Hương gật đầu một cái, “Nguyên nhân hình như là bởi vì chuyện của Phong thiếu gia.”

“Cái gì, bởi vì Phong nhi chuyện tình?" Triệu Khả Nhiên cảm thấy nghi ngờ, “Có ý gì?”

“Không sai.” Thấy Triệu Khả Nhiên tỏ vẻ không hiểu, Cầm Hương mở miệng giải thích, “Lúc trước trong thọ yến ở phủ Trấn Bắc hầu, lập Phong thiếu gia làm Thế tử, mặc dù Thái sư muốn ngăn cản, tuy nhiên không có cách nào. Sau lại, thánh chỉ hoàng thượng cũng đến, Thái sư rất rõ ràng, ông không còn biện pháp thay đổi càn khôn, ý chí rất sa sút. Vừa lúc đó Triệu Oánh thể hiện sự ôn nhu săn sóc của nàng, thỉnh thoảng quan tâm Thái sư. Trong lòng Thái sư rất cảm động, cho nên chuẩn bị đưa tên của Triệu Oánh trở lại tộc phổ.”

“Triệu Oánh, thủ đoạn trước kia của nàng cũng không lợi hại như vậy!” Triệu Khả Nhiên không nhịn được nhíu mày.

Chuyện của Triệu Oánh, Triệu Khả Nhiên nghĩ như thế nào cũng cảm thấy kỳ quái. Lúc trước, Triệu Oánh tuyệt đối không có tâm cơ như vậy. Nếu có, nàng cũng sẽ không luân lạc đến nỗi bị đưa đến từ đường. Sau khi Triệu Oánh trở lại Thái sư phủ, vẫn luôn im lặng không ai biết. Tại sao đột nhiên có thể được phụ thân tin tưởng lần nữa, thậm chí khiến phụ thân quên đi mỗi đau mất con, để cho nàng trở lại làm tam tiểu thư?

“Cầm Hương, ngươi có biết gần đây Triệu Oánh có cái gì khác thường không?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi.

“Triệu Oánh cũng không có làm gì quá lớn.” Cầm Hương mở miệng đáp, “Chỉ là, gần đây số lần nàng xuất phủ có chút thường xuyên, cũng không biết rốt cuộc nàng đi tìm ai. Bởi vì lúc trước, nàng trở lại phủ Thái sư vẫn luôn an phận thủ thường, cho nên nô tỳ nhất thời sơ sót. Xin vương phi thứ tội.”

“Chuyện này không liên quan đến ngươi.” Mi tâm Triệu Khả Nhiên nhẹ chau lại, “Ai cũng không biết Triệu Oánh lại có thể nhân lúc không ai hay biết làm nhiều việc như vậy. Nếu không phải trước kia bổn vương phi thật sự quá khinh thường Triệu Oánh, thì chính là lúc Triệu Oánh đi đến từ đường nơi gọi là tu hành, tâm tính trở nên lợi hại hơn.”

“Vậy vương phi, bây giờ chúng ta phải làm như thế nào?” Cầm Hương mở miệng hỏi thăm, “Thái sư chỉ là muốn ghi tên nàng vào tộc phổ mà thôi, nhưng vẫn chưa có làm, chúng ta có cần phá hỏng hay không?”

“Cái này không vội.” Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười, “Cho dù chúng ta không ngăn cản, cũng sẽ có người ngăn cản. Đừng quên, chúng ta còn có một quân cờ trong phủ Thái sư!”

“Vương phi, người nói là…”

“Lưu di nương!” Triệu Khả Nhiên cười căn dặn, “Cầm Hương, ngươi truyền thư cho Lưu di nương, nói rõ việc này với nàng, tin tưởng nàng cũng biết nên làm cái gì. Lưu di nương chắc cũng không hi vọng phụ thân tha thứ cho Triệu Oánh! Dù sao ban đầu hài tử của nàng nhất định không giữ được, nhưng cuối cùng người đưa hài tử này một đoạn đường là Triệu Oánh! Còn nữa, năm đó nàng đem toàn bộ trách nhiệm đẩy tới trên người Triệu Oánh, nàng cũng sẽ sợ bị trả thù!”

“Vâng, vương phi.” Triệu Khả Nhiên căn dặn xong, Cầm Hương rời khỏi phòng.

Nhưng bị Cầm Hương cắt ngang, trong lòng Triệu Khả Nhiên cũng không bình tĩnh, ngay cả lúc xem sổ sách, cũng không có cách nào tĩnh tâm lại.

Mãi cho đến khi Tư Đồ Húc trở về, Triệu Khả Nhiên vẫn không hiểu rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Sau khi Tư Đồ Húc lâm triều trở về, dĩ nhiên trước tiên đi tìm Triệu Khả Nhiên. Nhưng khi hắn trở về phòng, lại thấy Triệu Khả Nhiên ngồi ngẩn người, căn bản không có chú ý tới hắn.

Cầm Hương các nàng thấy Tư Đồ Húc, vội vàng muốn hành lễ, nhưng bị Tư Đồ Húc ngăn lại, hắn phất phất tay, ý bảo họ lui ra.

Tất cả người đều rời khỏi phòng, Tư Đồ Húc đi tới sau lưng Triệu Khả Nhiên, trực tiếp kéo nàng vào trong ngực.

Thình lình xảy ra động tĩnh khiến Triệu Khả Nhiên sợ hết hồn, nàng lấy lại tinh thần vừa nhìn, thì ra là Tư Đồ Húc, nàng trách cứ nhìn Tư Đồ Húc một cái, “Húc, chàng giở trò quỷ gì! Dọa ta giật mình.”

“Những lời này ta nên hỏi nàng mới đúng chứ!” Tư Đồ Húc buồn cười lắc đầu, “Trượng phu của nàng đã về nhà rồi, nàng vẫn còn không biết. Vi phu thật sự là quá đau lòng.”

“Thì ra đã trễ thế này.” Nghe Tư Đồ Húc nói, Triệu Khả Nhiên bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn ra bên ngoài một chút, “Ta không biết đã đến giờ này.”

“Rốt cuộc nàng đang suy nghĩ chuyện gì!” Tư Đồ Húc mở miệng hỏi, “Ta thấy nàng nghĩ rất nhập thần. Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không? Nếu có chuyện gì, vậy thì nói ra đi! Ta là trượng phu của nàng, nên vì nàng bài ưu giải nạn.”

Nghe Tư Đồ Húc nói, Triệu Khả Nhiên cười lắc đầu, “Ta ở trong vương phủ có thể có chuyện gì. Thật ra thì liên quan đến phủ Thái sư, ta nghĩ, ta vẫn nên tìm thời gian trở về phủ Thái sư một chuyến. Nếu không, sợ rằng thật sự sẽ xảy ra chuyện.” <dien>1<dan>1<le>1<quy>1<don>

“Phủ Thái sư xảy ra chuyện gì rồi sao?” Tư Đồ Húc tò mò hỏi, “Ta còn tưởng rằng nàng phiền não chuyện khác! Hiện tại Triệu Khả Phong đã là Thế tử rồi, mặc dù vẫn chưa dời đến phủ Trấn Bắc Hầu, chỉ là, tất cả đều không thể thay đổi. Nàng còn có cái gì lo lắng.”

“Không phải chuyện Phong nhi.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu một cái, “Thật ra là chuyện của Triệu Oánh, chuyện của nàng chắc chàng cũng biết, lúc trước nàng muốn hãm hại ta, nhưng trộm gà không được còn mất nắm gạo, bị xử lý đưa đến từ đường. Nhưng sau đó lại trở về rồi.”

“Thì ra là bởi vì chuyện này! Thật ra thì nàng không nói, ta cũng có chuyện muốn nói với nàng.” Tư Đồ Húc mở miệng nói, “Chính là chuyện Trần ma ma bỏ thuốc vào thuốc bổ của nàng, thì ra là không chỉ có họ bày ra mà thôi. Còn có Triệu Oánh cũng có tham dự trong đó.”

“Cái gì?” Nghe tin tức này, Triệu Khả Nhiên thật sự thất kinh, “Chảng nói Triệu Oánh cũng tham dự trong đó, nàng đến rốt cuộc đã làm cái gì chuyện?"

“Trần ma ma và Y Lâm chẳng qua chỉ là nô tỳ trong vương phủ mà thôi, mặc dù nhiều năm trước Trần ma ma vẫn luôn quản lý sự vụ hậu viện trong vương phủ, nhưng rốt cuộc còn có Lâm Đức kềm chế, hơn nữa sau đó nàng còn tước đoạt quyền lực của bà, bà ta căn bản cũng không có biện pháp có thể lấy được hồng hoa.” Tư Đồ Húc mở miệng giải thích, “Ta đã phái người âm thầm điều tra, Trần ma ma và Y Lâm căn bản không có mua hồng hoa. Như vậy rốt cuộc hồng hoa là từ đâu tới?”

“Chàng nói là, hồng hoa là Triệu Oánh cho.” Triệu Khả Nhiên suy nghĩ một chút, mở miệng nói, “Xem ra Triệu Oánh thật sự rất hận ta! Cư nhiên ngay cả khi ta đã thành thân, cũng muốn thiết kế ta.”

“Y Lâm đã cung khai toàn bộ, thật ra thì mới đầu, họ cũng không nghĩ muốn dùng hồng hoa hại nàng, chỉ là sau đó có người bí mật đề nghị cho họ, chỉ là họ cũng không biết rốt cuộc là người nào.” Tư Đồ Húc mở miệng nói, “Nhưng, trải qua truy xét của ta, người cho bọn họ hồng hoa chính là Triệu Oánh.”

“Xem ra Triệu Oánh muốn báo thù rồi.” Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười lạnh, “Lúc nghe nói nàng trở lại, ta căn bản cũng không để ý, nếu nàng trở về phủ Thái sư ngoan ngoãn sống qua ngày, ta sẽ không để ý. Dù sao ta và nàng cũng không có thâm cừu đại hận gì. Nhưng nàng vẫn muốn hại ta, vậy ta thì không thể ngồi chờ chết như vậy.”

“Vậy nàng định làm gì đây?” Tư Đồ Húc mở miệng hỏi, “Muốn ta âm thầm giải quyết nàng sao?”

“Không cần.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu một cái, “Thật ra thì, ta cảm thấy sau lưng Triệu Oánh còn có người mới đúng. Tính tình Triệu Oánh ta rất rõ ràng, nàng căn bản cũng không phải loại người tính toán tỉ mỉ, nếu không, nàng cũng sẽ không rơi vào kết cục như vậy. Cũng không biết người sau lưng nàng rốt cuộc là người nào.”

“Nàng khẳng định như vậy?” Tư Đồ Húc buồn cười nhìn nàng, “Nói không chừng, bởi vì nàng ở trong miếu dạo chơi một thời gian hơi dài, cho nên nghĩ thông rất nhiều chuyện! Không phải nói, con người nếu trải qua biến cố lớn, sẽ thay đổi sao?”

“Không biết.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu, “Triệu Oánh là hạng người gì, ta rất rõ ràng. Nếu nàng thật sự có thay đổi lớn, thì khi nàng bị Triệu Khả Nhân hãm hại, đã nên thay đổi, mà sẽ không đợi đến chuyện sau này. Triệu Oánh chính là như vậy, tâm tư quá lớn, nhưng không đủ năng lực, gặp phải chuyện cũng chỉ biết đánh lung tung, tuy nhiên có lúc sẽ có một chút khôn vặt, nhưng không làm được đại sự.”

“Yên tâm đi, vật nhỏ, ta sẽ tìm người tra rõ chuyện này.” Tư Đồ Húc mở miệng cười nói, “Nàng cũng không cần suy nghĩ nhiều quá, cho dù xảy ra chuyện gì, ta sẽ hảo hảo bảo vệ nàng.”

“Được rồi, không nói chuyện này, đến lúc đó, ta tìm một cơ hội trở về phủ Thái sư một chuyến, tìm hiểu ngọn ngành.” Triệu Khả Nhiên gật đầu, đột nhiên mở miệng hỏi, “Mấy ngày nữa chính là ngày tế thiên, thế nào, phụ hoàng vẫn chưa tìm được người thích hợp sao?”

“Hôm nay lúc lâm triều, cũng đã quyết định.” Tư Đồ Húc mở miệng nói, “Phụ hoàng đã hạ chỉ, lần tế thiên này sẽ do Thái tử đại biểu cho hắn.”

“Việc trong dự liệu.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Cho dù như thế nào, Thái tử là người thừa kế danh chính ngôn thuận, để hắn đi rất thích hợp, mặc dù chuyện lúc trước, danh tiếng Thái tử không tốt lắm, nhưng phụ hoàng cũng chưa từng nói muốn phế Thái tử, cho nên chỉ có hắn mới là người thích hợp nhất.”

“Chỉ là bây giờ tâm tình Tư Đồ Thiên cũng không có tốt như vậy.” Tư Đồ Húc nhếch miệng giảo hoạt cười, “Vừa rồi trên đại điện, nghe được tin này, sắc của hắn rất đen.”

“Cái này không kỳ quái.” Triệu Khả Nhiên mở miệng nói, “Vốn dĩ dựa theo việc làm của thái tử, hắn có cơ hội đi được. Nhưng bây giờ hi vọng lại rơi vào khoảng không, cũng khó trách tâm tình của hắn không tốt. Nhưng mà, Húc, lần tế thiên này, có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn hay không? Trước kia vẫn luôn là phụ hoàng đi, nhưng năm nay lại phái một vị hoàng tử đi, ta lo lắng trong này có chuyện gì xảy ra hay không.”

“Vật nhỏ, nàng không cần suy nghĩ nhiều quá.” Tư Đồ Húc cười trấn an nói, “Cho dù xảy ra chuyện gì, cũng không liên quan đến chúng ta. Nàng nha, an tâm dưỡng thai là được.” <dien>1<dan>1<le>1<quy>1<don>

“Ta biết rồi.” Triệu Khả Nhiên gật đầu, nhưng tâm tình vẫn chưa bình phục.

Cũng không biết tại sao, gần đây trong kinh thành cũng rất bình tĩnh, mặc dù có xảy ra một ít chuyện, cũng không phải đại sự gì. Chỉ là nàng luôn có cảm giác có một trận mưa gió kéo đến, nhất là chuyện tế thiên lần này. Chuyện này, còn dẫn đến tranh đấu giữa Thái tử và Hàn vương, mặc dù không nghiêm trọng, tuy nhiên lại mang theo một cảm giác bất tường.

“Cốc cốc cốc…” Vừa lúc đó, truyền đến một trận tiếng gõ cửa.

“Vào đi.” Tư Đồ Húc nhẹ nhàng buông Triệu Khả Nhiên, nhìn ra cửa mở miệng lên tiếng.

Không lâu lắm, Thi Hương đi vào, trên tay còn cầm một phong thư, cung kính đưa cho Tư Đồ Húc, “Vương gia, Điện chủ vừa phái người đưa tới một phong thư, còn truyền lời nhắn, chuyện vương gia nhờ hắn tra đã có manh mối.”

“Ngươi lui xuống trước đi!”

Tư Đồ Húc nhận lấy tin, lập tức nhìn, nhưng, vừa nhìn thấy nội dung bức thư, hắn không nhịn được chau mày, thậm chí càng xem hắn, sắc mặt của hắn liền thay đổi càng âm trầm. Sau khi nhìn xong rồi, hắn quăng thư trên đất, còn dùng lực vỗ bàn một cái, “Nàng ta thật sự dám!”

“Thế nào?” Thấy bộ dạng của Tư Đồ Húc, Triệu Khả Nhiên có chút lo lắng, vội vàng hỏi, “Húc, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”

“Không có việc gì.” Tư Đồ Húc cũng biết hành động của mình hù dọa Triệu Khả Nhiên, vội vàng trấn an nói, “Vật nhỏ, nàng không cần lo lắng, không phải xảy ra chuyện, chỉ là trước kia, chuyện nàng bị tập kích đã có manh mối.”

“Cái gì, có thật không?” Triệu Khả Nhiên vội vàng mở miệng hỏi, “Đã biết là ai chưa? Chàng mau nói cho ta biết!”

“Lâm Tú Tú.” Tư Đồ Húc lạnh lùng nói ra cái tên này, “Thì ra tất cả đều do Lâm Tú Tú làm. Nàng vẫn âm thầm vận dụng năng lực của Vân vương phủ, cho nên lâu như vậy cũng không tra được.”

“Là nàng?” Triệu Khả Nhiên cảm thấy đáp án này dường như ngoài dự đoán, nhưng lại giống như hợp lý, “Thì ra tất cả là do nàng làm. Vốn dĩ ta còn tưởng rằng trước khi nàng thành thân, ta đã ngăn chặn phiền phức của nàng, nên tối thiểu có thể ngăn nàng một thời gian, không ngờ nàng vẫn ra tay”

“Lâm Tú Tú, ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nàng.” Tư Đồ Húc cũng không bao giờ quên được sắc mặt tái nhợt của Triệu Khả Nhiên ngày hôm đó, còn có chuyện ngày đó, nếu khi đó không có người hỗ trợ, nói không chừng vật nhỏ đã xảy ra chuyện.

“Húc, tất cả mọi chuyện đều là nàng an bài sao?” Trong mắt Triệu Khả Nhiên tràn đầy sương lạnh, nàng có thể không so đo Lâm Tú Tú muốn hại nàng, nhưng nàng tuyệt đối không cho phép bất luận kẻ nào tính toán đến hài tử của nàng.

“Không, trừ nàng, còn có một người.” Đáy mắt Tư Đồ Húc thoáng qua một tia ám quang.

“Người nào?”

“Vật nhỏ, không phải lúc nãy nàng nói sau lưng Triệu Oánh còn có người sao?” Tư Đồ Húc mở miệng đáp. “Xem ra người này đã nổi lên mặt nước rồi.”

“Lâm Tú Tú.” Trong đầu Triệu Khả Nhiên lóe lên ý tưởng, “Là Lâm Tú tú ở sau lưng nàng bày mưu tính kế, phải không?”

“Đúng là như vậy.” Tư Đồ Húc mở miệng nói, “Dưới sự trùng hợp, hai người các nàng quen biết nhau, hơn nữa họ đều có chung một kẻ địch, cho nên hai người bọn họ rất nhanh ăn nhịp với nhau.”

“Không ngờ kẻ địch của ta thật sự nhiều!” Triệu Khả Nhiên tự giễu cười một tiếng, “Cư nhiên đã liên hiệp muốn đối phó ta.”

“Vật nhỏ, nàng yên tâm đi. Ta sẽ không bỏ qua cho các nàng.” Tư Đồ Húc mở miệng nói ra giọng rất kiên định, “Cho dù là ai, chỉ cần muốn thương tổn nàng, đều là kẻ địch của ta, mà ta đối với kẻ địch tuyệt đối sẽ không nhân từ.”

“Húc, ta không sợ.” Triệu Khả Nhiên mở miệng nói, “Nếu lúc trước không biết rốt cuộc là người nào làm, có lẽ ta có thể lo lắng! Nhưng khi biết kẻ địch rốt cuộc là ai, ta tuyệt đối sẽ không lùi bước.”

“Được, ta tin tưởng nàng.” Tư Đồ Húc gật đầu. Ban đầu, trong lòng của hắn cũng rất rõ ràng, vật nhỏ tuyệt đối không phải là tiểu nữ nhân núp ở sau lưng hắn, mà là nữ tử có thể sóng vai đi cùng hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK