“Tiểu thư…”
Việc phát triển thành như thế này, khiến Linh Nhi giật mình. Bình thường tiểu thư sẽ không nói chuyện với nàng như vậy, hơn nữa nàng cũng không làm chuyện gì đáng lo ngại, tiểu thư vì sao tự nhiên lại nổi giận, nàng cảm thấy thập phần không phục. “Nô tì làm sai cái gì?”
“Gan ngươi quả thật rất lớn.” Triệu Khả Nhiên tựa tiếu phi tiếu nhìn về phía Linh Nhi. “Ta còn chưa nói gì, như vậy ngươi đã không phục, người không biết còn tưởng ngươi mới là tiểu thư a?”
Ánh mắt Triệu Khả Nhiên trong suốt mà lãnh liệt, tựa hồ nhìn thấu tất cả. Thấy ánh mắt đó của Triệu Khả Nhiên, Linh Nhi không khỏi cảm thấy chột dạ trong lòng.
“Nô tì không dám.”
“Vậy ngươi hãy nói xem ngươi sai ở chỗ nào?” Triệu Khả Nhiên nhẹ nhàng nói: “Nếu không nói được, như vậy chứng minh ngươi còn không ý thức được sai lầm của bản thân. Vậy ngươi không cần ở bên cạnh hầu hạ ta nữa, thân là nha hoàn cũng không biết mình phạm lỗi gì, nếu ngươi ra ngoài làm loạn, không phải là làm phiền hà tiểu thư ta sao?”
“Nô tì không nên tự tiện đáp lời, rối loạn quy củ, xin tiểu thư tha thứ cho nô tì lần này.” Linh Nhi quỳ trên mặt đất, cúi đầu xuống, cẩn thận trả lời, bởi vì nàng biết, chỉ cần bản thân ngoan ngoãn nhận sai, tiểu thư sẽ không phạt nặng nàng, dù sao tâm của tiểu thư vẫn rất mềm yếu.
Nếu là Triệu Khả Nhiên trước đây chính xác sẽ dễ dàng tha thứ cho Linh Nhi, nhưng sau khi trọng sinh, Triệu Khả Nhiên cũng không còn mềm lòng giống như đời trước, cho nên sự tình diễn ra nằm ngoài dự đoán của Linh Nhi.
“Tốt lắm, ngươi đã biết mình phạm lỗi gì, vậy đánh 10 bản tử, trừ 3 tháng tiền lương.” Nghe Linh Nhi trả lời xong, Triệu Khả Nhiên phân xử khiến nàng cảm thấy kinh ngạc.
“Tiểu thư, phạt như vậy có phải quá nặng hay không?” Ở một bên Lung Nhi không nhịn được vì Linh Nhi cầu tình.
“Đừng nói nữa.” Triệu Khả Nhiên phất tay. “Không được cầu tình giúp nàng, không có quy củ, đã làm sai thì phải phạt.”
“Tiểu thư, nô tì không phục.” Linh Nhi đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt chứa đầy nước mắt, bộ dáng như chịu ủy khuất rất lớn.
“Nga, vậy ngươi nói xem ngươi không phục cái gì?” Triệu Khả Nhiên nghiêng người dựa vào giường, lười nhác hỏi.
“Tiểu thư, nô tì bất quá chỉ thay Nguyệt cô trả lời người mà thôi, người phạt nặng như vậy, nô tì không phục.” Linh Nhi nói năng hùng hồn đầy lý lẽ.
“Phải không?”
Triệu Khả Nhiên khẽ mở đôi môi đỏ mọng, mỉm cười. “Từ lúc ta nói chuyện đến bây giờ, ngươi tựa hồ không có một câu nào là chịu khuất phục. Thời điểm ta hỏi Nguyệt cô, ngươi tranh trả lời trước, đó là cái sai thứ nhất. Ở Xuân Huy viên, Nguyệt cô là quản sự, ngươi chỉ là nhất đẳng nha hoàn mà thôi, thời điểm ta đang hỏi Nguyệt cô, ngươi không có quyền trả lời. Còn nữa, ngươi có thể nói ra lỗi của bản thân, vậy chứng minh ngươi cũng biết mình làm sai, biết sai vẫn tiếp tục phạm phải, đây là cái sai thứ 2. Ta phạt ngươi, ngươi cũng không chịu lĩnh phạt, vi phạm mệnh lệnh của ta, đây là cái sai thứ 3.”
Nói xong, Triệu Khả Nhiên nhìn về phía Linh Nhi. “Ngươi còn điều gì muốn nói sao? Nếu ngươi vẫn không phục, ta sẽ nói với mẫu thân, ta không chiều chuộng được nha hoàn như ngươi, để nàng mang ngươi ra ngoài bán.”
Nghe xong lời Triệu Khả Nhiên nói, Linh Nhi buông đầu xuống, ôn thuần nói: “Nô tì lĩnh phạt.”
Linh Nhi tuy rằng trong lòng không phục, nhưng cũng không dám chống đối Triệu Khả Nhiên. Dù sao Triệu Khả Nhiên là chủ tử, nàng là nô tài, nếu Triệu Khả Nhiên thật sự mang bán nàng ra ngoài, đời nàng thật sự xong rồi. Hơn nữa, Nhị tiểu thư đã đáp ứng nàng, chỉ cần nàng giám thị Đại tiểu thư cho tốt, chỗ tốt sẽ không thiếu. Cho nên, cho dù không phục, cũng không thể biểu lộ ra ngoài.
Dù Linh Nhi cúi đầu, Triệu Khả Nhiên vẫn nghe ra được sự không phục trong lời nói của nàng ta, nhưng nàng làm bộ như không biết. Dù sao, bây giờ chưa phải là thời điểm trừ bỏ Linh Nhi.
Nghĩ vậy, trong mắt Triệu Khả Nhiên ánh lên một tia ám quang, nhanh đến nỗi làm người ta không bắt kịp.
“Tốt lắm, ngươi đi xuống lĩnh phạt đi!”