Tôi nhìn bản thân ở trong gương không khỏi rùng mình một cái, môi mình đỏ đến thâm đen, kẻ mắt màu đen lại giống như sắp rỉ ra máu, hơn nữa còn ở trong một căn phòng có ánh đèn mờ ảo, làm tôi cảm giác như mình đang ở phim trường quay phim kinh dị, nơi nơi đều là bầu không khí kinh dị.
Tôi cầm chặt lấy vạt áo khiến các đốt ngón tay trắng bệch đi, còn trái tim trong lồng ngực đập càng lúc càng loạn xạ.
" Đại sư, làm như vậy thật sự không có sao chứ?" Sao mà tôi cảm thấy bất an quá.
Lỗ đại sư đang chuẩn bị làm lễ, không quay đầu lại đáp:
"Cô yên tâm, lấy tiền của người phải thay người diệt trừ tai hoạ, qua khỏi đêm nay bên cạnh cô tuyệt đối không còn thứ không sạch sẽ."
Nói xong, anh ta cũng chuẩn bị xong mọi thứ, tôi đi qua đó nhìn thấy trên bàn ngoại trừ nến đỏ, rượu giao bôi còn có một cỗ quan tài có kích cỡ bằng bàn tay, bên trong là một con bù nhìn trên người nó bị dán lên một mẩu giấy trắng có ghi tên Thiên Ngạo.
Sau khi xếp tôi đến chỗ cần đứng, Lỗ đại sư bắt đầu niệm chú, làm pháp sự, anh ta lui sang một bên:
" Nhất bái thiên địa."
Trong một giây tiếp theo, Noãn Tâm ôm một con gà trống màu đỏ thẫm tiến vào, đứng ở vị trí tân lang, cậu ấy quay đầu nháy mắt với tôi, vậy mà tôi lại thấy hình bóng tên ác quỷ trên người cậu ấy, điều đó làm tôi sợ mà lui về sau một bước.
" Hiểu Hiểu, cậu làm gì vậy? Mau bái đi!!! Cảnh sát ở bệnh viện đang tìm chúng ta đó, làm nhanh cho xong còn về chứ."
Là giọng của Noãn Tâm, tôi nhanh chóng chống đè trái tim đang muốn nhảy ra khỏi cổ họng của mình rồi liền cúi người.
" Nhị bái cao đường!"
" Phu thê đối bái!"
Cuối cùng buổi lễ cũng kết thúc tôi đang định cởi bỏ hỷ phục khó coi này xuống thì Lỗ đại sư cầm tang phục đi đến:
" Mặc ở bên ngoài!"
" Không phải đã làm xong lễ rồi hả? Cái này để làm gì chứ?"
" Làm gì có việc nào đơn giản như vậy, tối hôm nay cô phải canh linh cữu thay thế của anh ta, vào sáng sớm ngày mai khi con gà trống này gáy lên cũng là lúc anh ta đi đầu thay."
Lỗ đại sư nói xong chỉ vào con gà trống mà Noãn Tâm vừa ôm.
Có lẽ là do tôi nghĩ mọi chuyện quá đơn giản, nhưng có thể tiễn tên ác quỷ kia đi thì có ở lại một đêm cũng đáng chứ nhỉ?
Tôi nhận lấy tang phục mặc bên ngoài hỷ phục, không có chỉ vậy, anh ta còn bắt tôi quỳ một đêm trước cỗ quan tài nhỏ.
Noãn Tâm liên tục nhận điện thoại từ bệnh viện và cảnh sát, nghe giọng điệu này thì người bên kia muốn tìm là tôi, nhưng bây giờ tôi không thể rời đi, chỉ đành để cậu ấy về trước. Truyện Đô Thị
Lỗ đại sư thắp cho tôi một ngọn đèn dầu hoa cải đặt ở trên bàn, sau đó tắt toàn bộ đèn còn lại.
" Đừng để ngọn đèn dàu trước mặt bị tắt, nếu không quỷ hồn sẽ đến gần cô."
" Sao chứ, ngài không phải nói là đuổi anh ta đi mà?"
" Hôm nay là ngày vui của người ta, cũng phải để người ta đến thăm vợ, nhưng cô cứ yên tâm không xảy ra chuyện gì đâu, vào ngày mai con gà gáy lên là tốt rồi."
Nói xong Lỗ đại sư đóng cửa rồi rời đi.
Nói cũng có đạo lý, người ta nói vượt qua nguy hiểm sẽ gặp được may mắn, còn tôi chỉ muốn bảo vệ mạng của mình thôi mà sao cũng khó khăn quá.
Tôi quỳ trên đất, nhìn chằm chằm vào ngọn đèn dầu, vất vả lắm mới thức đến 12 giờ đêm, đầu gối đã bị tê dại, tôi đang chuẩn bị đổi tư thế thì nào ngờ được, một trận gió lạnh thổi qua bên tai.
Anh ta đã đến, cả người tôi căng thẳng lên không dám nhúc nhích chút nào.
Tiếng giày da lộp cộp trong căn phòng kín, cơ thể cao lớn đi ngang qua người tôi đến trước mặt con gà trống đỏ thẫm kia. Ngón tay vừa nhấc lên thì đầu của con gà trống liền rớt xuống, cái đầu gà dính đầy máu lăn đến bên cạnh chân của tôi.
Toang rồi! Ngày mai con gà này phải gáy thì anh ta mới đi đầu thai, mà giờ con gà bị giết chết rồi.
" Tôi biết cô đang nghĩ cái gì. Chỉ là...cô cho rằng có thể đuổi tôi đi bằng chút pháp thuật giả thần giả quỷ này sao?"
Danh Sách Chương: