Đây chính là tiểu tiết mà muốn sống không được mà muốn chết cũng không xong.
Noãn Tâm thu dọn đồ đạc thì cùng lúc đó có cuộc gọi điện thoại đến, sau khi cậu ấy nghe điện thoại xong, có chút nhảy dựng lên, cầm lấy áo khoác của tôi ném qua:
" Cậu mau mặc vào, đại sư đã trở về rồi!"
" Cái gì?"
" Là Lỗ đại sư thật đó, từ Ấn Độ về rồi, chúng ta nhanh chóng tìm ông ta đi, tớ còn phải hỏi ông ta là sao con trai tớ gần đây không động đậy."
Tôi còn chưa vuốt lại đầu tóc, bên kia cậu ấy đã ăn mặc chỉnh tề còn thúc giục tôi, tôi bất đắc dĩ đành phải đi theo ra cửa.
Nói thật là tôi sợ mấy đại sư kia lắm, nhưng tôi vẫn không khỏi ôm một tia hy vọng, hy vọng được ai đó cứu vớt.
Vẫn là chỗ tứ hiệp viện lúc trước, khi chúng tôi vào chỉ có một ông già để râu bát tự ngồi ở trước tiền đường, trên người mặc quần áo vải thô, cho dù không có đạo bào nhưng toàn thân vẫn toả ra mấy phần hương bị tiên phong đạo cốt.
Quỳ trước ông ấy là một người đàn ông hơi béo, người này không phải là ' Lỗ đại sư ' lúc trước làm cho tôi sao?
Noãn Tâm vừa nhìn thấy đại sư liền chạy vào ngay:
" Ông chính là Lỗ đại sư? Người nhà của ông lừa gạt tiền của chúng tôi, không có khoan kim cương thì đừng ôm nghề đồ sứ để sống, con trai của tôi bị anh ta làm mất rồi.
Cậu ấy vừa nói vừa đem con rối gỗ dùng nhốt Mậu Ngoan đưa đến trước mặt Lỗ đại sư.
Trong nháy mắt đó tôi thấy đáy mắt của đại sư hiện lên một tia khác thường, một giây sau đó tầm mắt của ông ấy bắn thẳng lên chỗ tôi.
Ánh mắt này của Lỗ đại sư rất là sắc bén, dường như có thể xuyên thủng qua tất cả, trong nháy mắt tôi liền thở phào nhẹ nhõm ở trong lòng,có lẽ tôi sắp được cứu rồi.
" Nghiệt tử, còn không mau đứng lên, đưa cô gái này vào trong phòng nghỉ ngơi?"
" Vâng vâng, con sẽ đi ngay."
Lỗ đại sư giả mạo lúc trước liền đứng dậy, lúc đứng dậy hai chân của anh ta đã mềm nhũn suýt nữa là quỳ trở xuống, xem ra thời gian bị bắt quỳ không hề ngắn.
" Làm gì vậy, việc chính của tôi còn chưa có nói, các người muốn đưa tôi đi đâu?"
" Cô gái, cô đi nghỉ ngơi trước đã, sư phụ tôi giao phó cho tôi phải đi nấu nước thánh cho cô."
" Nói hươu nói vượn!!" Lỗ đại sư giả vừa dứt lời, liền bị chọc vào đầu một cái:
" Thầy không nhớ đã dậy con nói năng bậy bạ, đợi lát nữa thầy sẽ xử lý con."
Sau khi nói xong,Lỗ đại sư quay đầu nói lời xin lỗi Noãn Tâm:
" Cô gái này đi nghỉ ngơi lát đi, tôi giúp cô này làm trước, sau đó sẽ giải thích hoài nghi của cô sau."
Noãn Tâm rời đi, sắc mặt của Lỗ đại sư nghiêm túc hơn ba phần, nhưng lần này tôi sẽ không dễ bị lừa như lần trước đâu.
" Lúc tôi không có ở đây, nghiệt đồ đã làm cô Chu bị sợ hãi, tôi thành thật xin lỗi, tôi rất muốn bù đắp cho sai lầm mà nó phạm phải, nhưng tình trạng này hơi nghiêm trọng."
" Ác quỷ kia biến tôi thành người của cõi âm rồi, ông nói thử xem, bây giờ nên làm gì?"
Nghe vậy, Lỗ đại sư thở dài, sau đó ngồi lên vị trí chủ, rồi ra hiệu bảo tôi ngồi xuống từ từ mà nghe ông ấy nói, đại sư này đủ phiền phức,tôi vội vã ngồi xuống.
" Muốn làm minh hôn cần phải người có pháp lực cực mạnh chủ trì, đồ nhi của tôi không biết điều này, chỉ dựa vào y như hồ lô hoạ, không nghĩ tới sẽ bị ác quỷ lợi dụng trận pháp, viết tên của cô Chu lên danh sách cõi âm."
" Đừng nói về những điều này nữa, hãy nói về điều gì đó có ích. Đại sư, ông có thể diệt trừ tên ác quỷ kia không? Giết anh ta là tôi có thể giải thoát đúng chứ?"
" Mọi việc không đơn giản như vậy, dựa theo khí tức quanh thân của cô, quấn lấy cô là một thanh đầu quỷ có oán khí cực kỳ nặng, hơn nữa bây giờ cô còn đang mang thai con của cậu ta, nên mối quan hệ giữa hai người có nói dứt cũng không thể dứt dễ dàng đâu."
Ngay cả việc tôi mang thai con của ác quỷ mà ông ta cũng biết, xem ra Lỗ đại sư này là thật rồi.
Tôi vội vàng đứng dậy rồi lại quỳ gối xuống trước mặt Lỗ đại sư:
" Đại sư, ông nhất định phải cứu tôi, tôi không chỉ mang thai quỷ mà còn trúng hàng đầu!"
" Cô gái, cô đừng kích động, từ từ mà nói."
Khó khăn lắm tôi mới bắt được một cọng rơm cứu mạng, nên làm sao tôi có thể không kích động, tôi kể toàn bộ những chuyện xảy ra gần đây một cách đều đều, Lỗ đại sư nghe xong thì yên lặng không nói.
" Đại sư, ông hãy nói đi, tôi nên làm sao bây giờ?"
" Cho tôi ngày sinh bát tự của cô?"
" Đúng 12 giờ trưa, ngày 14 tháng 7 năm 1987."
Tôi vừa nói xong thì cơ thể của đại sư lung lay một cái, ngón tay đang bấm đốt ngón tay cũng run lên, môi ông run rẩy phải mất cả buổi trời mới nói ra được một câu hoàn chỉnh.
"Cô sinh ra vào ngày âm, tháng âm, năm âm, cô vốn không nên được sinh ra trên đời này, vi phạm với luân thường, đời này nhất định phải đi lại giữa hai cõi âm dương và bị quỷ hồn ám vào."
Mặc dù tôi nghe không hiểu hết nhưng cảm giác được việc này rất nghiêm trọng:
"Đại sư, nhưng tôi sinh ra vào chính ngọ, tháng 7 mặt trời cũng lên cao, sao có thể dính âm mệnh?"
" Ngày 14 tháng 7 năm đó chính là ngày thiên cẩu thực nhật, chính là lúc chí âm."
* Thiên cẩu thực nhật: nghĩa đen là mặt trời bị chó của thiên giới ăn mất, nghĩa bóng là mặt trời bị che khuất.
*Chí âm: âm khí nặng nhất.
Nghe đại sư nói xong, cả người của tôi liền xụi lơ trên sàn:
" Đại sư, xin ông hãy cứu tôi, tôi sắp không chịu đựng được rồi!"
Trong lòng tôi quặn đau khiến hô hấp không thông, ngay cả dạ dày cũng cuồn cuộn lên, tôi không kìm được " phốc" một tiếng phun ra một ngụm máu tươi.
Trong thoáng chốc, toàn bộ sảnh lớn bị ngập chìm trong mùi máu hôi thối của cổ trùng. Lỗ đại sư nhanh chóng nâng tôi dậy, rồi dùng hai ngân châm cắm vào vị trí trái tim của tôi.
" Hàng đầu là vu thuật độc nhất Đông Nam Á, bần đạo bất lực, hai ngân châm này có thể kìm hãm lại sự ăn mòn của cổ độc đối với tim của cô, cô phải cẩn thận, chờ đến lúc ngân châm này chuyển sang màu đen thì với pháp lực của bần đạo cũng không thể áp chế."
Tôi cảm kích bắt lấy tay của đạo trưởng:
"Cảm ơn ông đại sư, vừa rồi ông có nói tôi là âm nhân, thân phận này có khác biệt chỗ nào không, ví dụ về phương diện đuổi quỷ?"
Tôi còn nhớ Lãnh Thiên Ngạo từng nói qua, anh ta nói tôi có sức mạnh nào đó, trực giác nói cho tôi biết nó có quan hệ với quỷ hồn.
" Âm nhân thường làm nhất chính là đi gặp người cõi âm, qua lại giữa cõi âm dương, trợ giúp người ở dương gian tìm người dưới âm phủ để hỏi chuyện, ngoài chuyện này ra thì, tương truyền vào 800 năm trước ở phái Mao Sơn chúng tôi có một âm nhân, được Diêm Vương trọng dụng nhậm chức quỷ sai ở âm phủ, trừng phạt những ác quỷ chạy trốn ở dương gian."
Người trên dương gian làm âm sai?
Chính xác, âm nhân có thể nhìn thấy quỷ hồn, nếu âm nhân có chút pháp thuật thì so với người khác sẽ có chút ưu thế hơn, thậm chí âm nhân có thể trực tiếp có thể tiến vào âm phủ địa giới?
Thấy tôi suy nghĩ gì đó nên Lỗ đại sư thở dài:
"Cô Chu không nên suy nghĩ nhiều, thiên phú học pháp thuật rất quan trọng, hơn nữa chỉ mỗi việc đi âm nhân cũng rất nguy hiểm rồi, huống chi là âm sai trong truyền thuyết."
Ờ, mà còn điều gì tồi tệ hơn tình huống hiện tại của tôi không?
Cầu xin người ta thì không bằng tự mình cứu mình, tôi quỳ rầm một tiếng xuống trước mặt đại sư, dập đầu xuống đất:
"Đại sư, cầu xin ông hãy nhận tôi làm đồ đệ, cầu xin ông hãy cứu tôi!"
Danh Sách Chương: