Suy nghĩ trằn trọc vài vòng, Thẩm Thận không tiếp tục trêu đùa tâm tư mình nữa, nhìn phía lão nhân gia: "Vì cái gì Thẩm Ôm có thể, con lại không thể?"
Thẩm Ôm cũng có bạn gái không có gia thế hiển hách, nhưng ngoài ý muốn lại khiến lão gia tử thích.
Thẩm lão gia tử vuốt vuốt chòm râu: "Kia không giống nhau, nó là cháu ngoại, lại nói, con gái nhà người ta là thực lòng thích nó, còn con xem lại mình đi, cô gái kia chủ động nói chia tay, con còn cùng ba con thỏa hiệp để theo cô ta về công ty giải trí, ta xem con là bị ma xui quỷ khiến rồi!"
Thẩm Thận nghe vậy nhướng mày: "Cái gì cháu ngoại cháu nội, không phải đều là cháu sao, ông nói lời này thật bất công."
Bà nội Thẩm cũng lại đây ngồi, ngữ khí mang theo điểm dung túng: "Ai...... con nếu là thật lòng thích cũng không có gì không tốt, con cái gì cũng không thiếu, chính là thiếu người trị được con, xem con còn kiêu ngạo được không."
Nói xong bà nhìn về phía lão gia tử: "Ông cả ngày như vậy, tôi còn tưởng rằng cô gái kia thật không tốt, Chu tẩu đều cùng tôi nói rồi, lớn lên xinh đẹp không nói, tính tình cũng rất tốt, như thế nào ông lại phản đối?"
Nghe bà nội Thẩm nói xong, thanh âm Thẩm lão gia tử không còn cao ngạo, rốt cuộc hòa hoãn lại: "Bà hỏi nó đi, người ta đem nó làm gì, bị chơi đến xoay vòng rồi."
Thẩm Thận trực tiếp đứng lên, từ trên bàn trà chọn một miếng trái cây đưa cho bà nội Thẩm, lại lấy cho mình một miếng nhét vào trong miệng: "Hiện tại công ty là của con, ông muốn trói con lại, cũng phải nhìn xem có bản lĩnh kia hay không đã."
Thẩm lão gia tử mặt trầm xuống, liền chỉ gậy đến anh: "Đã trễ thế này thì ở nơi này ngủ đi. Để Chu tẩu thu thập căn phòng trước kia cho con nghỉ ngơi!"
Thẩm Thận lấy áo khoác Chu tẩu đưa tới, không nhanh không chậm mà mặc vào: "Đây không phải sợ buổi tối ông cho người tới trói con sao, con lại không giống ông, lưu manh như vậy."
Thẩm lão gia tử bị nói lưu mạnh: "......"
Tần quản gia không đưa Thẩm Thận về mà anh tự mình lái, trước khi đi, Tần quản gia đi lên trước: "Thiếu gia, hôm nay phần điểm tâm kia Hứa tiểu thư đã nhận lấy"
Thẩm Thận nghe xong khóe miệng hơi hơi gợi lên, vừa muốn nói cái gì đó, Tần quản gia mới bồi thêm một câu: "Nhưng cô ấy còn nói thêm, không có lần sau, về sau sẽ không nhận nữa."
Thẩm Thận đang cười nghe câu này chợt cứng đờ, tiện đà hừ lạnh một tiếng: "Đã biết."
Tần quản gia gật gật đầu: "Nếu muốn, có thể để tôi cùng Chu tẩu đến giải hòa cho cô cậu."
Rốt cuộc quen nhau ba năm, tình nghĩa vẫn phải có. Thẩm Thận tự nhiên có chút bực bội, anh đường đường là Thẩm nhị thiếu, thật vất vả theo đuổi bạn gái, cư nhiên muốn nhờ đến người lớn tuổi tranh thủ tình cảm.
"...... Nói sau đi." Anh chưa nói đồng ý hay không, nhưng rốt cuộc vẫn là suy nghĩ một chút, thời khắc mấu chốt dùng một chút thủ đoạn cũng không phải không được.
Siêu xe chạy dọc theo đường quốc lộ đi xuống, Thẩm Thận mở cửa sổ xe, gió biển tràn vào, rét lạnh lại ẩm ướt, bực bội bị thổi tan rất nhiều, nhưng trong lòng vẫn còn cảm xúc khác thường nào đó đang quay cuồng.
Hiện tại anh không muốn gặp ai, chỉ nghĩ đến cô. Xe tiến vào trung tâm thành phố, rốt cuộc qua khúc cua, hướng phía bắc mà chạy.
Địa chỉ chỗ ở mới của Hứa Mạt, Thẩm Thận biết được, nhưng anh chưa bao giờ tới. Chờ đến khi anh có phản ứng, xe đã chạy đến đường vào nhà cô rồi. Anh dứt khoát tắt động cơ, cho xe chậm rãi lướt qua.
Gian phòng kia vừa vặn sáng lên đèn màu cam, bộ dạng mờ nhạt lại ấm áp, làm anh nhớ tới trước kia hai người cùng nhau trong phòng tắm vui đùa ầm ĩ. Chung cư anh hàng năm nhiệt độ ổn định, trong phòng tắm lại bỏ thêm lò sưởi, hai người liền ở dưới vòi hoa sen triền miên. Độ cung sống lưng của cô tuyệt đẹp, đôi vai thẳng tắp, xương cánh bướm phá lệ sắc sảo, ở giữa cái eo đột nhiên bị kiềm chế, đường cong nhu hòa, làn da trắng nõn, tất cả hội tụ trên người cô rất hòa hợp.
Cổ họng Thẩm Thận bỗng dưng nổi lên cơn khô nóng, dứt khoát xuống xe, tùy ý mà dựa ở bên ngước lên nhìn.
Gần đây Hứa Mạt rất bận giống như trở lại thời còn nhỏ chông đèn đọc kịch bản, nắm chặt hết thảy thời gian nhàn rỗi.
Cô tắm xong, xoa xoa tóc liền lê dép bước đi, chuẩn bị lên giường ngủ.
Đi đến bên cửa sổ, cô có thói quen nhìn ra bên ngoài, nhìn xa xăm liếc mắt chỗ này, liếc mắt chỗ kia một chút, cô bỗng sửng sốt.
Nơi lân cận đều là khu dân cư kiểu cũ, y theo thành phố quy hoạch, tạm thời còn chưa phá bỏ và di dời, tầng lầu cũng không cao.
Từ góc độ này cô có thể nhìn đến bóng dáng cao dài sừng sững kia, một chiếc xe thập phần sang trọng cùng chủ nhân của nó làm cho người ta cảm giác giống nhau, kiêu ngạo lại tỏa sáng.
Thẩm Thận trong lúc lơ đãng mà ngẩng đầu, động tác tay nhất thời cứng lại.
Hai người cách nhau khoảng cách không xa không gần bốn mắt nhìn nhau.
Cứ như đã ước định trước, hai người đều không có động tỉnh gì, đều là lẳng lặng mà đứng im như vậy.
Qua một lúc lâu, Hứa Mạt đảo mắt, chậm rãi đem bức màn cửa kéo lại.
Thẩm Thận phủi phủi khói bụi trong tay, nhìn chằm chằm cửa sổ kia, thẳng đến khi ánh đèn tắt ngúm, khoảng không lâm vào một mảnh tối đen.
Hứa Mạt không biết trong lòng mình là cảm giác gì, nhưng là chợt liếc mắt một cái nhìn đến Thẩm Thận ở dưới, tinh thần cô vẫn có chút hoảng.
Xốc ổ chăn lên, cô nhẹ nhàng mà ngồi xuống, cuối cùng cũng không có phản ứng gì quá lớn, giơ tay ấn tắt đèn. Nhưng mà di động vào giờ phút này lại rung lên "Ong ong", màn hình chớp tắt sáng đèn.
Hứa Mạt với qua di động ở đầu giường, mở màn hình là một dãy số quen thuộc.
Phát tới là một tin nhắn
"Tiểu Mạt, anh muốn theo đuổi em."
- -----------------
"Cậu mẹ nó liền đã nhắn tin nhắn này????" Tống Đình cảm giác một ngụm máu huyết đang xông lên cổ họng.
Thẩm Thận nhíu nhíu mày: "Không phải cậu nói muốn tôi cho cô ấy thấy tâm ý của tôi sao?"
Tuy rằng WeChat bị xóa, còn may số điện thoại không có bị cô kéo vào danh sách đen.
"Dù là vậy nhưng ý tôi cũng không phải như thế a". Tống Đình cảm thấy Thẩm Thận vẫn là an tĩnh một chút thì tốt hơn, độc thân mới thích hợp với cậu ta.
Nói một câu "Anh muốn theo đuổi em"
"Cậu muốn bày tỏ tâm ý thì nói nhiều một chút mấy lời yêu thương màu hồng, cái gì anh chỉ yêu một mình em, trong mắt chỉ có thể nhìn thấy em, không có cô gái nào không thích những lời nói ngọt ngào này cả......". Tống Đình đơn giản đem kinh nghiệm trước kia của chính mình ra thao thao bất tuyệt.
Thẩm Thận tức khắc đánh gãy lời nói của Tống Đình, cuối cùng còn tự mình khẳng định mà nói: "Tiểu Mạt sẽ không thích như vậy."
Tống Đình tấm tắc hai tiếng: "Kỳ thật hiện tại vẫn là kiểu càng quấy tương đối nổi tiếng, giống cậu vậy, nhìn qua liền biết thích trêu hoa ghẹo nguyệt, không có cảm giác an toàn gì, cậu xem Trần Thanh Huy đi, bạn cùng phòng trước kia của Tiểu Mạt điên cuồng theo đuổi cậu ta kìa."
Thẩm Thận nhướng mày: "Hửm? Còn có chuyện này?"
Tống Đình nói tiếp: "Cậu ấy sẽ giúp ngài, thả tôi đi được không, tôi thật sự dạy không nổi ngài."
Thẩm Thận đạp cậu ta một chân: "Tôi vốn dĩ cũng không nghĩ là sẽ dựa vào cậu."
Anh ngồi trở lại làm công ghế: "Đại hội thể thao chuẩn bị đến đâu rồi?"
"Năm nay chúng ta không chọn sân đấu trong nhà, mà chọn sân thi đấu ở ngoài trời, thuận lợi cho cậu thi triển khả năng theo đuổi, cậu phải biết rằng cậu do dự một phút thì cô ấy sẽ cách xa cậu một phân."
Thẩm Thận sờ sờ cằm, trưng ra bộ dáng suy nghĩ xa xăm.
Hứa Mạt được thông báo chuyện này trước ba ngày, theo thường lệ mỗi năm Nhất Ngàn đều sẽ tổ chức đại hội thể thao để tăng cường sự tập trung, cũng như thích hợp để rèn luyện cho các nghệ sĩ.
Nhân dịp này tiến hành quay chụp các clip ngắn, tung lên mạng, để thu hút các fan thêm cho các nghệ sĩ.
Ở hạng mục diễn viên mới Hứa Mạt cũng có chút danh tiếng, trong khóa huấn luyện không thể nghi ngờ là nhân khí của cô rất cao, lúc cô được tuyển chọn, các thực tập sinh cùng đợt cũng không có dị nghị gì, nhưng cũng có chút hâm mộ.
Rốt cuộc, năm nay địa điểm tổ chức là ở nước ngoài, là một đảo nhỏ ở nam Thái Bình Dương - đảo Fiji.
Càng miễn bàn lần này đồng hành còn có đàn anh, đàn chị rất có tiếng tăm. Ảnh đế Trình Mục Hành, ảnh hậu Ngàn Chi, ngoài ra còn có Hạ Vân Tỉnh là nhân vật có lưu lượng fan trong nước nằm trong top đầu. Cùng với tiểu bảo bối quốc dân Biên Lê chiếm đóng nửa bầu trời thần tượng, cũng hiển hách không kém.
Lúc trước Thẩm Thanh Thiệu sẽ không tham gia các loại hoạt động như thế này, nhưng mà không biết ai lộ ra thông tin lần này Thẩm tổng - Thẩm Thận cũng sẽ tham gia, trong khoảng thời gian ngắn toàn công ty đều muốn nổ tung vì tin tức này.
Hứa Mạt cũng có chút thông suốt về việc tham dự hoạt động thể thao, công ty muốn các nhân tố mới đang thực tập được ra mắt trong dịp này luôn.
Bởi vì tháng sau cô phải đóng phim, nên đoàn đội của cô đã đã sớm chuẩn bị tốt, người đại diện là Lý Nguyễn - nhân vật sấm rền gió cuốn trong ngành cũng rất mát tay trong việc dẫn dắt diễn viên mới, rất nhiều diễn viên có tiếng đều là Lý Nguyễn một tay tạo ra.
Lần này đến đây vốn dĩ có người đại diện cùng trợ lý đi theo, nhưng vì Lý Nguyễn có chút việc, hơn nữa lần đại hội thể thao này đối với bên ngoài thì phong bế tin tức ban đầu, Lý Nguyễn cũng chuẩn bị sắp xếp một vài việc cần chú ý về sau, nên mặc kệ để Hứa Mạt tự đi trước, thuận đường cho Hứa Mạt có chút thả lỏng, coi như là hưởng thụ kỳ nghỉ.
Nghệ sĩ cùng nhân viên công ty tách ra hai nhóm đi, khi đến nơi thì mọi người tụ họp ở sân bay để cùng về khách sạn.
Nhân viên, nghệ sĩ tụ lại khung cảnh ồn ào, nói chung cũng có chút ít đề tài bàn luận. Hứa Mạt cũng không nghĩ muốn chen vào nên an tĩnh đứng ở một bên.
Vẫn là sau đó có một đại tiền bối xem như thân thiết lại đây thăm hỏi cô: "Hiện tại cũng không có quay clip gì, mọi người đều cùng nhau nói chuyện phiếm, em cũng đến đây tham gia đi."
Hứa Mạt gật gật đầu, lại do dự một phen, cô hiện tại tùy ý dám đứng trước màn ảnh tự do phát huy, nhưng mà nhiều người xa lạ như vậy cô không quen biết người ta lại bắt cô qua bắt chuyện, cô cảm thấy có chút bối rối.
Nhờ có đại tiền bối dẫn dắt, nên Hứa Mạt cũng khách sáo nói được vài câu với mọi người.
Trong công ty có nhân viên cũng biết cô, tuy rằng không quá quen thân, nhưng cũng đều là tò mò mà đi lên nói chuyện, Hứa Mạt hỏi gì đáp nấy, đối với cô cũng xem như không quá nhàm chán.
Bởi vì Nhất Ngàn có số lượng nhân viên rất đông đảo, lại mang theo trang thiết bị quay chụp, không thể cắm trại trên biển, nên chọn khách sạn năm sao có khu vực bờ biển riêng.
Kỳ thật nơi này chính là chi nhánh khách sạn Hoa An Đình Thành ở hải ngoại của tập đoàn Thẩm thị.
Vào khách sạn, mọi người sôi nổi đăng ký check in nhận phòng.
Hứa Mạt không vội, liền chờ ở vị trí cuối cùng, nghĩ ít người lại rồi đi đăng ký phòng cũng không muộn.
Cô buồn chán mà ngồi chờ ở đại sảnh, bỗng chốc thấy mọi người đều đứng hình, tự động lùi ra hai phía tạo thành một con đường.
Một thân ảnh cao dài từ cửa xoay tròn đi vào tới, người tới khóe miệng cười như không cười với một đôi mắt đào hoa, thần thái sáng láng, thế nhưng so với ngày thường còn muốn hấp dẫn hơn vài phần, khí thế mang theo gió biển mà xuyên qua mọi người, đang được tổng giám đốc khách sạn cung kính dẫn đường.
Hứa Mạt đẩy rương hành lý, đem bóng dáng của anh biến mất khỏi tầm mắt mình, bước chân đi đến quầy tiếp tân phía trước.
Cô là người cuối cùng, tiếp tân dùng tiếng Trung sức sẹo thông báo cho cô, các loại phòng VIP đã có người, thay vào đó xin lỗi cô bằng cách miễn phí lấy cho cô phòng thổng thống.
Các nhân viên ở bên cạnh nghe thế đều cảm thán sao Hứa Mạt lại có vận khí tốt như vậy, có mấy người thậm chí nóng lòng muốn thử, tỏ vẻ muốn tới cùng cô hưởng thụ, cảm thụ một chút loại phòng đứng đầu của Hoa An Đình Thành.
Hứa Mạt trong lòng sinh nghi, cũng không biết có phải hay không trùng hợp, cô theo bản năng hướng tới phía Thẩm Thận.
Thẩm Thận đã được đưa vào thang máy đang chờ thang máy đóng cửa, vô tình hay cố ý cũng đang nhìn về hướng của cô.
Thấy cô xa xa cũng nhìn lại đây, anh chậm rãi gợi lên khóe miệng, nở nụ cười
Tác giả có lời muốn nói: Thẩm càng quấy: Như thế này mà bảo không biết theo đuổi con gái sao? Này không phải rất lãng mạn à?
Hành đầu to: Đúng đúng đúng ngài nói đúng =.=