• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Dung Âm đã cảm nhận được thứ gì gọi là khoái cảm trong lòng mình rồi,cô cắn thật chặt môi. Những tiếng rên rỉ phát ra từ miệng của cô đã khiến cô hơi sững sốt.

Tại sao cô lại phát ra những âm thanh kỳ lạ đến như vậy?

Vũ Hoàng Long bắt đầu xoay người, anh đặt nhẹ cô nằm xuống giường.

Dung Âm nhìn anh với đôi mắt ngập tràn căng thẳng, trái tim cô không ngừng đập mạnh lên. Cô biết hôm nay mình sẽ chính thức thuộc về người đàn ông này. Khoảnh khắc cả hai, bốn mắt nhìn nhau đều khiến cả hai ngưng tất cả động tác lại.

Bàn tay anh đang để trong hoa viên bí mật của cô bỗng rút ra. Một cơn khó chịu khiến cho đôi môi của cô phải bật ra tiếng thở dốc.

Vũ Hoàng Long nhìn biểu hiện của cô,anh liền biết cô đang rất khó chịu,anh không chừng chờ trực tiếp cúi xuống chiếm chọn đôi của cô, bàn tay anh lại tiếp tục không ngừng tàn phá cơ thể của cô.

"Em đã sẵn sàng chưa? Hôm nay nữa thôi,em sẽ thuộc về anh! " Nụ hôn của anh mang theo sự tham lam, đói khát tự tận bên trong dần dần đi xuống dưới.

Dung Âm giờ đây chỉ biết nhắm mắt lại, khẽ nghiên đầu qua bên kia cắn chặt chiếc gối. Gương mặt cô không ngừng đỏ lên. Trong phòng khá tối, chỉ có một vầng trăng đang chiếu lên hình bóng của hai người đang chồng lên nhau.

Bàn tay của anh càng lúc càng thêm mạnh mẹ. Anh chạm vào làng da mịn màng của cô,trong lòng anh có chút không vui. Anh úp mặt vào một bên ngực của cô,nuốt trọn đỉnh hồng đang trực trào đứng thẳng đón chào anh.

"Ưm mm... Anh...! " Hô hấp căng thẳng khiến cô đưa tay nắm lấy tóc của anh.

Nhưng như vậy cũng không làm cho anh buông tha cô. Anh dùng kỉ thuật của mình làm cho cô không ngừng rên lớn lên. Ánh mắt của anh ngập tràn dục vọng khẽ ra lệnh.

"Anh cấm em không được nói chuyện nhiều với các đàn ông trong công ty nữa có biết không....? Anh không thích những người đó cứ nhìn chằm chằm vào người em như vậy! Đặc biệt là tên khốn kiếp Cao Đức Huy đó! " Nhớ đến bộ mặt dê sòm của ông ta cứ nhìn vào đôi chân dài của cô thì anh như phát điên lên đi được.

Dung Âm lạc lõng giữa tầng mây, cô không nghe rõ anh đang nói gì nữa. Cô không thể điều khiển cơ thể của mình được nữa. Nơi tư mật nóng bỏng của cô đã bị anh xâm chiếm khiến cô không ngừng phát ra âm thanh kỳ lạ.

Ngón tay của anh từ lâu đã xuyên vào bên trong, đầu ngón tay cảm nhận được,dường như anh chạm vào cái lớp màn ở bên trong sẽ khiến cô từ con gái trở thành một người phụ nữ của anh.

"Ưm mm.... A Long!!! " Dung Âm mở mắt ra nhìn anh với dáng vẻ hết sức là run rẩy.

Vũ Hoàng Long nhìn cô chưa đầy mấy giây, anh đã không kiềm chế trượt xuống giữa hai chân của cô.

Sự ngại ngùng đầy xấu hổ khiến cô phải khép chân mình lại.

Cô không biết anh đang định làm gì bước tiếp theo,nhưng nhìn vào ánh mắt tựa như quái thú của anh. Đôi chân cô bất giác run rẩy lên dữ dội.

Vũ Hoàng Long lại không buông tha, anh nhanh chóng tách hai chân cô ra. Mùi hương của cô thật sự rất khác với Sa Sa. Quả nhiên thứ trong trắng của một người con gái lại có phần thơm hơn so với những người đã từng trải. Với anh,Dung Âm là người con gái chưa trải qua chuyện này lần nào.Còn với Sa Sa,cô ta trước khi đến với anh đều đã trở thành phụ nữ của người khác.Anh không phải lần đầu tiên của cô ta.

Nhưng hôm nay, người con gái đang nằm dưới thân của anh,là một người con gái anh yêu sẽ trao cho anh một đêm định mệnh đầy quý giá này.

Vũ Hoàng Long nhìn nét mặt của cô càng lúc càng ửng đỏ. Anh không nhịn được liền cúi đầu xuống hôn lên hai cánh hoa đã thấm rất nhiều nước.

Dung Âm cảm nhận những có một dòng điện chạy xẹt qua người cô, sự kích thích bao trùm lấy hạ thân của cô. Cơ thể cô vô thức ưỡng người lên. Hai chân co lại, hai tay thì không ngừng siết chặt ga giường. Tiếng thở dốc dồn dập cộng thêm những tiếng rên rỉ yếu ớt của cô không ngừng vang lớn vang vội khắp căn phòng.

"Ưm mm... A…." Cái gì vậy? Cô thật sự không biết cảm giác của mình lúc này là gì? Nhưng nó lại khiến cô ngưa ngứa... Rất khó chịu, chưa được thỏa mãn.

Anh ở dưới biết cảm giác của cô. Anh phải công nhận một điều, cô quả thật là rất mẫn cảm. Không lẽ con gái vẫn còn trong trắng lại sở hữu nhiều thứ làm cho anh phát điên đến như vậy sao?

“Âm Nhi của anh thật là ngọt….!”

Anh phát điên lên mất... Một người con gái như vậy, tại sao anh lại bỏ qua cô một thời gian dài như thế?

Không được! Anh phải giam giữ cô ở bên cạnh anh, sẽ không một người nào được đến gần cô hết.

Cô là của anh.

Những lời trong lòng khiến anh càng lúc càng muốn chiếm hữu cô gái này làm của riêng mình thôi!

Dung Âm thở hỗn hễn nhìn anh.Vũ Hoàng Long cũng ngẩng đầu lên nhìn cô. Chịu không được,anh liền rướn người lên hôn chặt đôi môi của cô.

"Hôm nay em sẽ là của anh.... Cho dù bất cứ chuyện gì xảy ra,em mãi mãi thuộc về anh."

Dứt lời, anh cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của cô di chuyển xuống cầm lấy con mãnh thú từ lâu đã thức tỉnh rục rịch ở dưới.

Thứ đó to lớn nóng hổi đến nỗi cô vừa chạm vào thì liền giựt mình kinh hoàng. Cô mở mắt ra nhìn thẳng xuống, cả người cô run rẩy lên từng cơn. Cô không nghĩ thứ đó lại to lớn như một cây gậy lớn. Trước đó,cô đã từng có suy nghĩ đen tối. Cô nghĩ anh cao lớn như vậy, có khi nào thứ đó cũng có kích cở lớn để cân xứng với anh không? Nhưng quả thật nó không làm cho cô thất vọng, thậm chí nó còn to hơn những gì cô tưởng tượng.

Dung Âm sợ hãi rút tay về. Cô có chút xấu hổ.

Vũ Hoàng Long đã không còn kiềm chế được nữa. Khi trong đầu Dung Âm còn đang lơ lửng thì anh đã nhanh chóng kéo hai chân cô vòng qua hông của anh.

Con quái thú dũng mạnh ấy cứ liên tục chọc ghẹo nơi tư mật của cô đã chảy rất nhiều nước nhờn khiến cô không ngừng khó chịu, cảm giác ngưa ngứa làm cho cô không ngừng rên rỉ lên.

Vũ Hoàng Long mím môi cười mỉm. Nhìn vẻ mặt khó chịu của cô, anh nhịn không được phải cúi đầu xuống hôn khắp nơi trên gương mặt của cô.

"Em đúng là một con tiểu yêu tinh của anh đấy!" Cô gái này tại sao lại luôn làm bộ mặt như thể anh luôn là người ức hiếp cô vậy.

Thật đáng ghét đi được.

Dung Âm cảm thấy trong người mình đã bắt chuyển sang cảm giác nóng rực lên. Hai tay cô quàng qua cổ của anh, bụng cô co dật lên từng đợt. Cô yếu đuối nhìn anh.

"Cảm giác thật khó chịu".

Nghe cô nói xong, Vũ Hoàng Long bật lên nụ cười lớn, anh đưa tay xoa nắn một bên ngực của cô.

" Em sẽ nhanh hết khó chịu thôi và sự sung sướng sẽ lấp đầy cho em".

Hơi thở nóng rẫy của anh thả vào tai của cô từng chữ từng chữ một.

Trái tim Dung Âm lúc này chợt đập nhanh lên.

Vũ Hoàng Long bắt đầu nắm lấy hai tay của cô giam lên trên đỉnh đầu. Ánh mắt có phần cưng chiều nhìn cô khẽ nói.

"Lần đầu tiên có một chút hơi đau, em cố gắng chịu đựng nhé!”

Dung Âm căng thẳng nhìn anh. Lúc này cô đã cảm nhận phía dưới anh đã bắt đầu tấn công, người anh em của anh đã chen chút từng chút một đi vào cái lỗ nhỏ ấy.

"A..... " Dung Âm hét lớn. Hai mắt trợn to ra.

Trời ơi! Cô thật sự không ngờ nó lại đau đến như vậy, như thể đang có ai đó đang dùng một thứ gì đó xé thân xác của cô ra. Cô như muốn ngất xỉu ngay vào lúc này. Sự đau đớn bao trùm lấy cơ thể của cô. Nước mắt như tức tưởi mà rơi xuống rất nhiều.

Đây là lần đầu tiên cũng như là lần đầu cô cảm nhận được sự sống và cái chết nó rất gần nhau đến vậy.

Vũ Hoàng Long biết cô đang đau nên anh chưa vội đi vào tiếp tục, anh ở một bên khuyên nhủ cùng với những lời mật ngọt.

"Âm Nhi! Anh biết em rất đau, anh xin lỗi. Nhưng em hãy thả lỏng ra đi,một lát nữa em sẽ dần thích ứng ngay thôi! " Vừa nói anh lại vừa tiến vào bên trong hạ thân của cô.

Anh cảm nhận được mình đã chạm vào bức tường ngăn cách đó rồi.Một nơi sẽ khiến cô đau dữ dội hơn. Anh cúi đầu xuống cắn mút đôi môi của cô. Anh muốn nuốt hết sự đau đớn của cô vào trong bụng. Sau đó anh thẳng lưng, dùng sức mạnh khổng lồ của anh phá nát chiếc màn mỏng manh ấy.

"A..... " Dung Âm lại trừng hai mắt lên.

Đau quá....... Cô thật sự rất đau.

Tiếng hét của cô đã bị anh nuốt vào trong bụng hết nhưng vẫn làm cho anh cảm nhận được tiếng hét cô rất lớn.

Một dòng máu tươi chảy ra từ hạ thân của hai người, chảy từ từ xuống ga giường. Sự trong trắng của cô đã bị anh tàn phá chỉ sau vài giây.

Vũ Hoàng Long không nhúc nhích, không làm hành động gì tiếp theo. Anh muốn cho cô nghĩ ngơi một lát. Anh biết bây giờ cô đang đau đớn, đang cảm tuổi thân rất nhiều. Anh cần phải an ủi cô bé này.

"Âm Nhi! Không sao đâu, em sẽ cảm thấy thích ứng chuyện này nhanh thôi! "

Trong lòng anh vui sướng rất nhiều. Cuối cùng người con gái này đã thuộc về anh. Cuộc sống sau này của anh sẽ luôn có cô bên cạnh có cô đồng hành cùng với anh.

Vũ Hoàng Long hôn lên giọt nước ủy khuất của cô, cả người anh cũng run lên theo cô. Anh cũng nghĩ cô khá chặt chẽ, nhưng không ngờ lại chặt chẽ đến nỗi anh còn lầm tưởng anh đang ấn ái với một đứa trẻ nữa.

Cô thật sự là một viên ngọc quý mà anh cần phải nâng niu trong lòng.

Sau khi cơn đau quá đi, Dung Âm cảm giác được trong lòng mình có gì đó rất khoái lạc, rất dễ chịu.... Nhưng vẫn còn gì đó cô vẫn chưa được thỏa mãn cho lắm.

Vũ Hoàng Long cảm giác cơ thể cô bắt đầu co lại, người anh em của anh đang nằm ở trong hạ thân của cô bỗng bị hút mạnh. Lúc này anh chợt hiểu ra, cô gái này đã bắt đầu thích ứng với những cảm giác này rồi.

Khóe môi anh khẽ công lên.

"Và sau đây sự sung sướng sẽ lắp đầy cho em nhanh thôi! "

Con ngươi đen tối của anh hiện lên. Sau cùng một lần nữa anh tiến vào bên trong.

"Ưm mm.... A”.

Hô hấp Dung Âm có chút dồn dập, cô níu lấy đôi vai của anh. Đôi môi gợi cảm phát ra nhiều tiếng rên rĩ yêu kiều,dường như cô đang cố cổ vũ cho anh.

Ánh mắt mơ màng của cô mở ra nhìn vào người đàn ông trước mặt đang chiếm lấy thân thể của cô. Ý thức được anh chính là người đàn ông cô cần đến. Cô không ngại gì đưa tay ôm chặt lấy anh, bám anh không buông.

Giọng điệu nũng nịu có chút yêu cầu của cô vang lên.

"Sau này anh chỉ chạm một mình em thôi, không được chạm vào ai khác.... Nếu không, em sẽ không bao giờ tha thứ cho anh".Nếu như đã rõ,anh vẫn còn độc thân thì người đàn ông này cô sẽ cướp về.

Trong trái tim của Vũ Hoàng Long khi nghe cô nói xong, không khỏi nổi lên một sự đau đớn. Có lẽ việc anh ở bên người phụ nữ khác khiến cho cô sinh ra những cảm giác lo lắng như vậy.

Thân thể cao lớn của anh bỗng siếc chặt cô vào lòng. Anh khẽ hôn lên môi cô nhẹ nhàng đáp.

"Một mình em đã làm cho anh cảm thấy thỏa mãn hạnh phúc lắm rồi! Anh không thể cùng với ai được nữa..... Vì em đã cho anh cảm giác thế nào là được lên thiên đường".

Có lẽ anh sẽ không còn hứng thú với ai ngoài cô nữa. Những cảm giác ở bên cô, anh đều chưa từng cảm giác qua. Cô quả nhiên sinh ra để dành cho anh, là người mà anh muốn cưới, muốn yêu thương chăm sóc cho cô cả đời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK