Thanh Hiên trong Vô Dục Điện lại tiêu dao tự tại ngồi ăn thịt uống rượu, Hàn Vũ Thiên vừa đẩy cửa bước vào thì Thanh Hiên lập tức xuất hiện trước mắt quỳ một chân gọi một tiếng sư tôn.
"Làm người tra khảo phạm nhân thế nào?"
Hàn Vũ Thiên ngồi xuống bàn ăn lấy một quả táo cắn nói, Thanh Hiên nhún vai thở dài nói:
"Sư tôn, tuy ngài phong đệ tử là Vô Dục Vương, nhưng lại để ta tra khảo tội nhân, thật chán chết đi được, Vô Dục Kiếm vì xiên vào tim bọn trúng lại sắp hóa thành màu đen rồi.
"
Thanh Hiên lấy ra Vô Dục Kiếm đặt ở trước mặt sư tôn, thanh kiếm nhìn như cây kim lớn này ban đầu là bạch sắc thuần khiết, trải qua nhiều lần tra tấn phạm nhân và địch thủ đã hóa thành màu đen.
"Dấu hiệu của sắp đột phá đấy, Vô Dục Kiếm càng hút nhiều dục vọng càng cường đại, những kẻ càng có tâm địa thâm độc thì Vô Dục Kiếm lại càng nhanh phát triển, bước này ngươi đã làm rất tốt.
"
Hàn Vũ Thiên sờ lên Vô Dục Kiếm lại hài lòng gật đầu, so với Trương Tuân Vinh thì bước đi của Thanh Hiên có dễ hơn vài phần.
Thanh Hiên tò mò ngồi đối diện nói:
"Sư tôn, vậy mà một bước Thánh Tông ta có thể đột phá rồi phải không?"
Hàn Vũ Thiên lắc đầu nói:
"Trước khi ngươi đột phá cần phải học thức tiếp theo của Vô Dục Công Pháp.
"
Hàn Vũ Thiên cong ngón búng ra một đạo kim quang chui vào trong mi tâm của Thanh Hiên.
Trong đầu hắn truyền tới hình ảnh người tiền nhiệm sở hữu Vô Dục Công Pháp, chỉ dùng những sợi chỉ để xiết chặt tim của đối phương, còn có thể dùng sợi chỉ điều khiển đó như một con rối.
"Ngươi thành thạo nó rồi thì tới tìm ta.
"
Hàn Vũ Thiên lo ổn thỏa hai đồ đệ của mình, lại tiếp gọi Hỷ, Nộ, Ai, Ố đến, hắn này lại đưa ra hai lựa chọn cho bọn họ.
"Vẫn còn muốn làm vật thế mạng cho bản cung chủ, hay là tự do tự tại làm một tu sĩ như những trưởng lão Vạn Niên Cung?"
Hỷ mỉm cười cúi đầu nói:
"Là chủ nhân đã cứu sống thuộc hạ, ban cho thuộc hạ một cuộc đời mới, trở thành hộ vệ của người có gì không tốt? Chết cũng đã chết một lần rồi, còn phải sợ chết lần thứ hai sao?"
Ba người khác cũng quỳ một chân trên đất đồng thanh nói:
"Nguyện vì chủ nhân có chết cũng không hối tiếc.
"
Hàn Vũ Thiên phất tay bốn đoàn hào quang lam, huyết, tử, hắc lơ lửng trước mặt Hỷ Nộ Ai Ố.
"Đây là sức mạnh của các ngươi bị ta phong ấn, nếu đã không chọn lui bước thì hãy tự mình phá vỡ nó.
"
Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng nét mặt vẫn như cũ thản nhiên không đổi, thuộc hạ kiếp này của hắn cũng được xem là trung thành, nhưng dần dần khi đến một vị diện cao hơn mọi thứ sẽ thay đổi, chủ và tớ sẽ lại tranh đấu vì sức mạnh.
Cảnh tượng này hắn đã thấy và trải qua không biết bao nhiêu lần, tự tay giết đi đồ tử đồ tôn, giết đi thuộc hạ thân cận theo mình vạn năm cũng không ít, đây không phải là Hàn Vũ Thiên tuyệt tình, mà là lòng người thay đổi thời thế chuyển dời không còn như trước.
Lúc cần giữ sẽ giữ, lúc cần giết sẽ giết, chỉ cần là gây ra điều bất lợi cho Hàn Vũ Thiên thì cứ thẳng tay mà hạ, không cần nhân nhượng mà chuốc họa về sau.
Hỷ bắt lam quang không hề do dự mà bóp nát, sức mạnh trong cơ thể lần nữa cuộn trào như sóng dữ, đột phá thành Thánh Tông trực tiếp thăng tiến trung vị cảnh.
Đây là Hàn Vũ Thiên trong lúc phong ấn cũng đã bồi dưỡng không ít vào đó, vừa hay trung vị Thánh Tông cũng là cực hạn mà thân thể Hỷ có thể chịu được.
Lôi vân kéo đến lại mang theo sấm rền không dứt giữa thiên địa, lôi kiếp này lại có một chút khác thường pha trộn giữa lôi kiếp thông thường và tử lôi.
Ba hai đạo lôi kiếp rất nhanh giáng xuống người của Hỷ, khói bụi nghi ngút lại không thấy động tĩnh gì ở trong.
— QUẢNG CÁO —
Một đôi mắt màu lam phát sáng kèm theo đó là tiếng cười vui mừng phấn khởi quen thuộc của Hỷ, tiếng cười khàn khàn trầm thấp lại mang cho người ta cảm giác vui sướng đến lạ.
Khói bụi bị một bổng của Hỷ quật xuống đã đánh tản, bộ dáng cao trăm trượng vác trên vai một thanh lăng nha bổng, mặt quỷ da xanh với nụ cười luôn nở trên môi làm lộ ra hàm răng sắc bén, đây là chân thể của Hỷ.
"Ha ha ha ha ha ha ha, sức mạnh trần trề thật làm cho ta không thể ngừng cười.
"
Hỷ liên tục dùng tay trái vỗ ngực cười lên từng tiếng hưng phấn.
Nộ là người tiếp theo bước lên bóp nát huyết quang, cơ thể truyền tới sức mạnh lại làm cho hắn càng thêm phẫn nộ.
Lôi kiếp lại giáng xuống ba mươi hạo đạo giống như Hỷ, Nộ đón nhận lôi kiếp lại phẫn nộ cùng cực song kiếm chém ra cùng phân thắng bại với thiên đạo.
"Ngu ngốc.
"
Hàn Vũ Thiên cau mày cong ngón búng ra một cái vòng kim cang trói Nộ lại, nếu Nộ liên tục chống lại lôi kiếp thì thiên đạo sẽ càng giáng xuống mạnh mẽ hơn.
Cuối cùng Nộ đã độ kiếp thành công trở thành bộ dáng một con quỷ giận dữ với làn do đỏ máu.
Ai và Ố cùng lúc bóp nát hào quang trước mắt mình, độ kiếp, Ai là quỷ mặt khóc tay cầm trường thương với nước da màu tím, Ố là mặt quỷ hận cầm lấy trường đao với nước da đen tuyền.
"Các ngươi lui về đi.
"
Hàn Vũ Thiên thấy bốn người đã đột phá thành công cũng không có lập tức cho nhiệm vụ, mà để bọn họ trở về củng cố tu vi.
Hàn Vũ Thiên phất tay Phong Hỏa Luân theo ống tay áo chui ra ngoài, hắn phi thân đứng trên Phong Hỏa Luân hướng tới phía bắc của ma tộc mà đi đến.
Chuyện cần giải quyết cuối cùng vẫn là ma tộc phía bên kia, ba vị ma đế xuất hiện lúc trước tuy nói là không gây ra phiền phức gì, nhưng trong thời gian ngắn đã gần đột phá thành đại viên mãn, khiến Hàn Vũ Thiên rất tò mò rằng bọn chúng lấy đâu ra tài nguyên để tiêu thụ.
Phong Hoa Luân tuy chỉ là do hàng mô phỏng, nhưng dưới sự thúc đẩy của Hàn Vũ Thiên thì nó có thể đi ngàn dặm trong một canh giờ.
Bắc Ma Thành hiện tại đã tràn đầy ma vật chi chít ước tính khoản một ức, Hàn Vũ Thiên bay trên không trung làm cho bọn chúng chú ý muốn lao lên chém giết nhân tộc.
"Cung chủ Vạn Niên, ngươi đến lãnh địa bọn ta là tìm thứ gì?"
Tủy Dực đột nhiên xuất hiện trước mặt Hàn Vũ Thiên, hắn thản nhiên nói:
"Tìm Ma Thần của các ngươi.
"
Tủy Dực cười nói:
"Nếu là chuyện này thì Vạn Niên cung chủ đây không cần tìm nữa, hoàng đã rời khỏi đây từ rất lâu rồi.
"
Hàn Vũ Thiên như đã hiểu ra Lam Huyền đã rời Nam Cương trở về Thiên rồi, hắn cũng cười nói:
"Ta tự mình tìm, nếu thực sự không có thì tự ta sẽ rời đi.
"
Tủy Dực muốn ngăn cản nhưng lại bị một cổ sức mạnh vô hình áp chế, ngay cả ngón tay cũng không thể động được, Hàn Vũ Thiên lướt ngang qua Tủy Dực tiến vào tầng 99 của Ma Cung.
Hắn dò xét một lúc cũng không còn thấy khí tức của Lam Huyền lưu lại đây, nhưng thay vào đó lại cảm nhận được phía bên dưới ma cung có một thông đạo không gian cực kì mạnh mẽ.
Hàn Vũ Thiên bước tới tầng hầm dẫn xuống lòng đất bên dưới ma cung thì bị ma tộc trưởng lão ngăn lại, hắn chỉ phất tay đã dễ dàng đánh bay tất cả ra ngoài.
Bản thân ngang nhiên bước xuống bậc thang không hề e ngại chính mình đang đứng ở lãnh địa ma tộc.
Bên trong đây lại rộng lớn lại chứa hơn mấy trăm vạn ma tộc, Hàn Vũ Thiên cau mày nhìn về phía cánh cổng không gian kia, hắn biết chính thứ đó đã đưa ma tộc đến đây.
"Các ngươi vốn dĩ muốn nuốt trọn một vùng tiểu lục địa này, xem ra không cần nhân nhượng.
"
Hàn Vũ Thiên tự lẫm bẩm rồi lấy Cửu Hàn Kiếm ra chém tới một đạo kiếm quang, nhưng một cái cốt long đầu xuất hiện ngăn lại kiếm quang.
— QUẢNG CÁO —
Một ma tộc toàn thân mặc giáp cốt, cơ thể cường tráng, mặt mũi trông giống nhân tộc, nhưng lại trắng bệch như người chết.
Đây là Cốt Long Ma Viêm, một ma vương dưới trướng Lam Huyền, hắn không có quyền lực như ba vị ma đế, nhưng được cái tu vi cao hơn ba vị ma đế, bởi vì Cốt Long Ma Viêm không có trùng sinh theo ma thần như ma đế, kẻ trước mắt chỉ là phân thân đã có tu vi Chuẩn Tổ.
"Kẻ đến là ai, dám ngang nhiên tấn công ma giới?"
Cốt Long Ma Viêm ngước mắt nhìn Hàn Vũ Thiên phía xa, hắn cũng không có khách khí nói:
"Kẻ sẽ giết ngươi.
"
Cốt Long Ma Viêm cười nhạt bàn tay nâng lên, mặt đất rung chuyển đâm lên từng cây xương sắc nhọn.
Long cốt từ mặt đâm lên cũng đã giết đi không ít ma tộc, Hàn Vũ Thiên phất tay bão tuyết thổi tới đông cứng cốt long.
Cốt Long Ma Viêm lại không có vẻ gì là kinh ngạc chỉ nở ra một nụ cười chế giễu, bàn tay bóp lại phía sau Hàn Vũ Thiên đâm ra bốn cây bạch cốt.
Còn chưa chạm đến lưng đã bị băng phong không thể di chuyển tiếp, Hàn Vũ Thiên tay nâng lên ngưng tụ hàn long.
Cốt Long Ma Viêm dậm chân xuống đất tạo ra một vùng long cốt ma mị, lấy hắn làm trung tâm từng khối bạch cốt nối lại thành một con cốt long.
"Cốt Long.
"
Cốt Long Ma Viêm điều khiển đầu cốt long vừa ngưng tụ tấn công Hàn Vũ Thiên, hắn cũng không đứng yên chờ chết mà điều khiển hàn long đánh tới.
Hai đầu cự long va chạm tạo ra băng khí và ma khí khuếch tán khắp nơi, cũng làm cho phía trên Ma Cung rung lắc dữ dội bởi chấn động này.
"Long Cốt Ám Ma Trảo.
"
Phía dưới chân Hàn Vũ Thiên trồi lên một cái cốt trảo sắc bén nắm chặt hắn lại, Cốt Long Ma Viêm gác một chân trên tảng đá rồi đặt tay lên đầu gối cười nói:
"Kẻ bị giết là ngươi.
"
Long trảo chộp lại Hàn Vũ Thiên hóa thành từng mảnh băng vụn rơi trên mặt đất, một thanh kiếm lạnh lẽo xoẹt ngang ngực của Cốt Long Ma Viêm, để lại trên ngực một vết cắt ngang khá sâu.
Nhưng Ma Viên không có vẻ gì là đau đớn, hắn chỉ dùng tay vuốt ngang thì miệng vết thương đã khép lại, Hàn Vũ Thiên cũng không có kinh ngạc, bởi những kẻ chuyên dùng bạch cốt, thường thì tấn công không cao, phòng thủ thì lại tương đối tốt.
"Một kiếm không tệ, cung chủ Vạn Niên mà ba vị ma đế từng đề cập tới, hẳn là ngươi rồi.
"
Cốt Long Ma Viêm nhìn vết máu trên tay mà không khỏi cảm khái, nếu là người khác ở trên đại lục này thì không ai có thể làm hắn bị thương, trừ khi là vị cung chủ Vạn Niên Cung trong lời kể của ma đế, có thể làm cho ma thần phải ăn thua thiệt không ít.
Hàn Vũ Thiên mỉm cười nói:
"Được một bộ xương khô biết tới, đúng là vinh dự của bản cung chủ.
"
Cốt Long Ma Viêm không có phẫn nộ với lời châm biếm đó mà nói:
"Ta đây muốn xem thử, kẻ làm cho hoàng ăn thua thiệt lại có bao nhiêu lợi hại, gầm lên đi Cốt Long.
"
Không khí xung quanh trở nên âm u quái lạ, từ trong mặt đất hiện ra hố đen như dẫn đến cửu u địa ngục, lại trồi ra một đầu cốt mười phần hung tàn.
Nhìn nó như là một con rồng châu âu, hai cái cốt dực giang rộng đụng lên mặt đất làm cho đất đá rơi xuống không ngừng.
Nó gầm lên một tiếng hung bạo thể hiện uy quyền của long tộc, Băng Cực Tuyết Vực nổi lên bão tuyết cũng có một đầu Hàn Long Nguyên Thánh xuất hiện.
Hai đầu cự long vừa gặp đã gào lên từng tiếng long âm chói tai như thể hiện uy quyền của bản thân.
Ma tộc xung quanh thi nhau chạy trốn không dám ở lại đây, trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, nếu muốn giữ mạng thì bọn họ phải chạy càng xa càng tốt.
— QUẢNG CÁO —
"Khí tức không tệ, nhưng đánh nhau thế nào?"
Cốt Long Ma Viêm điều khiển cốt long lao đến, Hàn Vũ Thiên vung tay Hàn Long Nguyên Thánh phi thân tới quấn lấy thân thể của cốt long.
Ngay khi chuẩn bị gậm vào cổ của cốt long thì nó kịp dùng vuốt nhấn đầu hàn long xuống đất, cả hai nhất thời kiềm chế lẫn nhau không thể cử động.
Hàn Vũ Thiên bay lên tạo ra băng liên ngàn cánh xoay tròn giữa không trung.
"Băng Liên Phi Tuyết.
"
Băng liên lần này phóng ra lại cường đại hơn lúc thử thách hai vị yêu tộc, Hàn Vũ Thiên đã phóng thích mười phần uy lực của nó.
Cốt Long Ma Viêm hai tay đập xuống mặt đất tạo ra cốt trảo hướng lên tấn công, băng liên và cốt trảo va chạm lại oanh tạt ra một hố lớn phía trên.
Hai bên tu vi không cân xứng nhưng Hàn Vũ Thiên là tu sĩ đã tu thành sáu tầng chí cảnh, thiên đạo ban phúc cùng với tu vi đại viên mãn Thánh Tông, thực lực có thể nói là gần chạm đến Chuẩn Tổ, còn Cốt Long Ma Viêm tu vi Chuẩn Tổ lại chỉ là một đạo phân thân, dùng ra thực lực chưa đến bảy thành.
"Rất có cốt khí, xem thử ma vương ta xé xác ngươi.
"
Cốt Long Ma Viêm toàn thân bốc lên ma khí, từng miếng xương cốt ngưng tụ lại thành kiếm, cốt kiếm mang theo hắc ám chém ra tràn đầy kinh diễm.
Hàn Vũ Thiên lật tay trái Thiên Dương Liệt Hỏa Kiếm xuất hiện, một kiếm chém tới ngăn cản cốt kiếm của Ma Viêm.
Cốt kiếm nhìn như cứng cáp lại đón lấy hỏa kiếm thì yếu thế đi rất nhiều, ngọn lửa của Dương Thiên vừa khắc chế cốt kiếm và ma khí của Ma Viêm.
"Còn có loại binh khí này?"
Cốt Long Ma Viêm có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh, hắn nâng cốt trảo trực tiếp nắm lấy cổ tay của Hàn Vũ Thiên, mặc kệ Thiên Dương đang thiêu đốt bàn tay của hắn.
Một cây xương từ dưới đất đâm lên cắt đứt cổ tay của Hàn Vũ Thiên, bàn tay xoay vài vòng ở không trung rồi mới cắm mũi kiếm trên đất.
Bàn tay bị đứt vẫn còn đang nắm chuôi kiếm, Hàn Vũ Thiên tay phải chém ra kiếm quang đánh bay Cốt Long Ma Viêm.
Hắn đưa tay trái bị đứt về phía bàn tay đã tách rời kia, từng sợi hắc ám lao ra nhanh chóng nối bàn tay lại như cũ.
"Còn tu luyện cả hắc ám?"
Cốt Long Ma Viêm cuối cùng đã có một chút bất an trong lòng, băng hỏa cùng lúc tồn tại đã là quỷ dị hiếm thấy, giờ đây lại còn hắc ám chi lực vốn bị hỏa diễm kia khắc chế.
"Ma Trảo.
"
Hàn Vũ Thiên thu về Cửu Hàn Kiếm phất tay tạo ra hàng vạn ma trảo bay khắp trời.
Theo ngón tay hạ xuống hàng vạn ma trảo lao xuống tấn công Cốt Long Ma Viêm, hắn ta liên tục ngăn cản ma trảo lại không thể hoàn toàn tiêu diệt được chúng, bởi vì phá xong cái này thì cái khác lại được ngưng tụ ra.
Hàng loạt động tác của Cốt Long Ma Viêm cũng không kịp so với tốc độ tái tạo ma trảo của Hàn Vũ Thiên.
"Cốt Nhộng Long Hình.
"
Mặt đất trồi lên bạch cốt bao bọc Cốt Long Ma Viêm thành một cái kén, cái kén đó lại trông như một đầu cốt long cuộn mình.
Ma trảo vây công cũng không thể gây tổn hại gì đến cái kén, Hàn Vũ Thiên híp mắt lại xua tan toàn bộ ma trảo.
"Nhất Linh Thiên Hỏa.
"
Thiên Dương Liệt Hỏa Kiếm chém ra bạch hỏa xuyên thủng kén, trực tiếp xuyên qua ngực của Cốt Long Ma Viêm.
.
Danh Sách Chương: