Mục lục
Võ Tôn Đỉnh Cấp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 249

Trong đầu hắn hồi tưởng lại phương pháp sử dụng thần hồn chi lực của Nhất Nguyên võ tôn. Một mảnh thần hồn chi lực trong suốt phóng ra từ lòng bàn tay hắn, sau đó bao trùm lên thân trọng kiếm.

Cửu Thiên chậm rãi bước về phía trước, cách Lâm Phong mười bước, nhẹ nhàng chém ra một kiếm.

Thanh kiếm tưởng như vô lực tạo ra những dao động quỷ dị trong không khí. Thần hồn chi lực trên thân kiếm của Cửu Thiên lập tức biến mất. Hàn Liên, Sở Trực, Tĩnh Như và những người khác đều cảm thấy thần kinh rung chuyển, đại não như bị ai đó đánh mạnh một cái.

Ngay sau đó, Lâm Phong như nhìn thấy quỷ, hai mắt mở to, cơ thể không tài nào nhúc nhích được, muốn trốn cũng không trốn được.

Canh kình hình xoắn ốc trên người hắn ta đột nhiên vỡ tan, quần áo trên người Lâm Phong đồng thời bung ra.

Phụt, một ngụm máu tươi phun ra, Lâm Phong bị đánh ngã trên mặt đất, khiến mặt đất nứt ra một cái rãnh, cả người thiếu chút nữa bị chôn vùi xuống đất.

Cửu Thiên sửng sốt, thần hồn chi lực mạnh đến mức này sao.

Không phải chứ, canh khí của hắn cũng không mạnh đến thế, tại sao hiệu quả tấn công của thần hồn chi lực lại mạnh như vậy.

Một phần canh khí của hắn có thể hóa thành mười phần thần hồn chi lực. Dựa theo tỷ lệ này mà nói, canh khí của hắn hẳn phải mạnh hơn cả thần hồn chi lực!

Cửu Thiên cau mày, canh khí lưu chuyển trong cơ thể.

Mà với sự chuyển động của canh khí, sức mạnh của đất trời xung quanh điên cuồng tràn vào cơ thể hắn, bổ sung sức mạnh cho hắn.

Không bao lâu, canh khí hao tổn đã được bổ sung, Cửu Thiên thầm nghĩ, tốc độ hồi phục cũng khá nhanh.

Giờ thử lại canh khí xem hiệu quả thế nào.

Đám Hàn Liên há hốc mồm, hàm như sắp chạm đất, một kiếm, chỉ một kiếm mà đã đánh bay Lâm Phong bán bộ Ngoại Canh, đến cái áo cũng chẳng còn.

Sở Trực, Sở Chính, đại sư huynh đều trợn tròn mắt, đối diện là Tĩnh Như và những người khác cũng giống như vừa nhìn thấy quỷ.

Đặc biêt là Tĩnh Như, sắc mặt cô ta tái đi, cơ thể run rẩy không thôi.

Nhất Thanh sư tôn, Đạo Quang sư tôn thì khá hơn chút, nhưng mí mắt cũng bắt đầu giần giật.

Sức mạnh mà Cửu Thiên vừa sử dụng thực chất là thần hồn chi lực, một thần hồn chi lực hoàn chỉnh, thần hồn chi lực có thể được sử dụng như canh kình.

“Ông trời có mắt!”

Nhất Thanh sư tôn hít sâu một hơi, phun ra bốn chữ.

Đạo Quang sư tôn kích động đến không nói nên lời, chỉ biết mắng thầm trong lòng: “Mình vậy mà lại suýt chút nữa g iết chết Cửu Thiên, nếu sư tôn còn sống, biết mình mém chút nữa lỡ tay đánh chết người thừa kế của dòng dõi Nhất Nguyên, chắc chắn ông ấy sẽ đánh chết mình, chắc chắn là vậy!”

Ánh mắt hai người khi quay về phía Cửu Thiên tựa như quỷ đói đụng phải người đẹp, hơn nữa còn là một người đẹp không mảnh vải che thân đang nằm trên giường uốn éo đầy phong tình. Ánh sáng trong mắt tỏa chiếu rực rỡ tựa như ngọn lửa bốc cháy hừng hực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK