Mục lục
Võ Tôn Đỉnh Cấp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 440

Triệu Thường, ngươi nghĩ cho kỹ rồi hãng nói. Ngươi nói Cửu Thiên gi ết chết sư huynh sư đệ của ngươi, thậm chí còn giết sư phụ của ngươi, vậy trước tiên ngươi hãy kể lại tình hình lúc đó một lần đi.”

Triệu Thường nghiến răng nghiến lợi nói: “Tình hình rất đơn giản. Lúc đó sư phụ tôi dẫn năm sư huynh đệ bọn ta vào phủ đệ hư không của Thập Phương tiên sư, gặp được Thủ Hộ Chi Môn mà Thập Phương tiên sư để lại. Mấy người Cửu Thiên của Nhất Nguyên viện, không biết từ đâu ngoi lên, lại cũng cùng tiến vào với bọn tôi, tôi nghi ngờ bọn họ sớm đã có mưu tính trước, đã đợi từ lâu ở đó.”

Hàn Liên hừ lạnh một tiếng, nói: “Bọn ta là đi xem linh đan xuất thế, có ma mới biết thứ gì đã kéo bọn †a cùng vào trong.”

Nhất Thanh sư tôn trừng mắt nhìn Hàn Liên, nói: “Con bớt nói vài câu, để hắn ta nói xong trước.”

Hàn Liên ngậm chặt miệng, nhìn chằm chăm khuôn mặt Triệu Thường.

Triệu Thường nói tiếp: “Sau đó, sư phụ không cẩn thận chạm phải sự khống chế trên Thủ Hộ Chỉ Môn, kích hoạt trận pháp mà Thập Phương tiên sư để lại.

Trận pháp đó rất mạnh, sư phụ và bọn ta đã huyết chiến một phen nhưng cũng không thể phá bỏ trận pháp. Lúc đó, sư phụ xin đám người Cửu Thiên giúp đỡ nhưng bọn họ lại không động đậy. Để mặc bọn ta bị trận pháp lăng nhục. Từ lúc đó ta bèn hoài nghỉ, bọn họ chắc chắn đã sớm có âm mưu, nếu không †ại sao trận pháp không công kích bọn họ mà chỉ công kích bọn ta.”

Hàn Liên hừ một tiếng, lẩm bẩm nói: “Đó là vì các ngươi ngu ngốc, căn bản không biết yếu lĩnh của trận pháp.”

Tinh Nguyên sư tôn lúc này mới lên tiếng: “Nhất Thanh, nếu ông không quản nổi miệng của đệ tử trong viện, tôi có thể quản giúp ông.”

Nhất Thanh tối sầm mặt nói: ‘Không cần ông lo lắng.”

Viện trưởng cảm thấy đau đầu gấp bội, vẫy tay nói với Triệu Thường: “Ngươi nói tiếp đi.”

Triệu Thường gật đầu nói: “Sau đó, trận pháp càng lúc càng mạnh, bọn tôi không chống đỡ nổi.

Sư phụ bị trận pháp hút vào Thủ Hộ Chi Môn, sư huynh đệ của tôi cũng bị giày vò chết thảm. Vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, Cửu Thiên, chính là hắn, lại ra tay về phía bọn tôi. Hắn cướp đi Thập Phương đỉnh mà sư phụ tôi đã ban thưởng cho tôi, ở trong phủ đệ hư không hai tháng, lúc này mới trị thương xong và thoát ra ngoài. Sự phụ của tôi đến hiện tại vẫn chưa rõ sống chết, có thể cũng dính phải thủ đoạn thâm độc của bọn họ rồi.”

Lúc này Sở Trực cũng không nghe nổi nữa, nghiến răng trực tiếp rút kiếm ra.

“Nói xằng nói xiên.”

Hàn Liên nhảy ra, bắt đầu mắng chửi.

“Trắng đen phải trái nào cho phép ngươi đảo lộn như vậy. Lão tử một kiếm chém chết ngươi.”

Nhất Thanh sư tôn vung tay, phóng ra một luồng canh kình, trực tiếp ghìm chặt Hàn Liên và Sở Trực tại chỗ.

Canh Kình Tù Long!

Động tác của Hàn Liên và Sở Trực lập tức ngưng lại, một ngón tay cũng không thể nhúc nhích.

Viện trưởng nhìn về phía Cửu Thiên, nói: “Cửu Thiên, ngươi có gì muốn nói.”

Cửu Thiên đứng lên, bình tĩnh nói: “Những gì Triệu Thường nói có ba phần đúng bảy phần sai. Những sư huynh đệ của hắn ta bị trận phát gi ết chết bởi sự vứt bỏ của sư phụ Trúc lão quỷ bọn họ, không liên quan gì đến tôi và các sư huynh của tôi. Về phần sư phụ Trúc lão quỷ của hắn ta thì đã chết trong phủ đệ hư không, hung thủ không phải ai khác, chính là Diêm Từ Vũ của Âm Dương viện!”

Tỉnh Uyên sư tôn nghe đến đây liền chế nhạo: “Diêm Từ Vũ? Cửu Thiên, ngươi tìm người để đổ tội lại tìm đến Âm Dương viện của ta. Diêm Từ Vũ làm sao xuất hiện trong phủ đệ hư không, lại làm sao gi ết chết Trúc lão quỷ Phong Lịch được. E rằng ngươi còn không biết, Trúc lão quỷ Phong Lịch có quan hệ bằng hữu với Âm Dương viện”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK