Lại bắn.
Đúng thật là cắm vào liền bắn ha.
Tô Mặc cảm thán.
Không biết toàn bộ giống đực đều vậy hay Hassan là trường hợp đặc biệt ta?Lần này Tô Mặc sớm đã có chuẩn bị, cho nên không bị cắn chặt đến đầu hàng sớm.
Cậu đắc ý đẩy đẩy lên, nghe thấy tiếng rên rỉ không ngừng truyền đến liền đâm mạnh hơn nữa, đến tận khi Hassan rên đau nhìn về phía cậu, mới bất mãn ra lệnh, “Tiếp tục! Chẳng lẽ cứ bắn rồi là xong sao! Phải làm đến khi tôi cũng bắn ra, biết chưa!”“A…biết…biết rồi!” Hassan thở dốc, dùng hai chân đã mềm nhũn chống đỡ cơ thể, nâng lên, rồi lại hạ xuống.“Ưm a a a !” Thân thể vừa mới lên cao trào không thể chịu nổi chút kích thích nào, Hassan cảm thấy một nỗi khoái cảm kỳ dị như thể mình bị đâm xuyên, hắn vừa cố gắng cắn nuốt tính khí của Tô Mặc vừa cất tiếng rên rỉ ngọt ngấy.“Nhanh chút nữa!” Tô Mặc lại bực bội đẩy mạnh lên.
Hassan khẽ than một tiếng, cũng theo đó mà di chuyển nhanh hơn, đồng thời tiếng thở dốc càng thêm dồn dập, trong tiếng rên rỉ còn xen lẫn tiếng nức nở.“Ô ưm…A a… A! ! !” Hassan bắn ra lần thứ hai, cảm thấy người mình dường như đã mềm oặt.
Nhưng hắn vẫn cố gắng cử động lên xuống, không dám dừng lại dù là một chút.
Cảm giác sung sướng trong người còn chưa tiêu tán, mỗi một lần hắn đẩy ra nuốt vào lại khiến hắn càng thêm thanh tỉnh, tỉnh táo đến nỗi đã vượt quá khả năng chịu đựng, trở thành một loại tra tấn khó mà xem nhẹ.Cái này không giống như lúc bị Tô Mặc trói lại rồi phụt bắn khi bị cậu tiến thẳng vào.
Sự sung sướng hôm qua là do Tô Mặc mang đến cho hắn, hắn chỉ cần thừa nhận mà thôi, dù không được thì cũng chỉ có thể mặc cho Tô Mặc làm gì thì làm.
Nhưng hôm này thì khác, nỗi khoái cảm này là do chính hắn tạo ra, hơn nữa đã sắp không chịu được nữa, khoái cảm biến thành tra tấn nhưng hắn lại phải tiếp tục, vì Tô Mặc vẫn chưa có ra.Lần cao trào thứ ba khiến Hassan lập tức khóc òa.
“A a a… Tôi, không được nữa… Tô Mặc, Tô Mặc… van em…” Vừa cầu xin, vừa tiếp tục vặn vẹo.“Mới lần ba thôi sao lại không được rồi? Hôm qua không phải anh đã bắn tới sáu bảy lần sao?” Tô Mặc ôm lấy thắt lưng run rẩy của hắn, khiến hắn dần nghiêng về phía mình, nghe thấy hắn kêu rên sợ hãi đến nỗi khàn giọng, trong lòng không khỏi có phần nghi hoặc.Hassan đã hoàn toàn không thể lên tiếng, bị Tô Mặc nửa ép buộc mà tiếp tục không ngừng nghỉ, đầu óc dần trống rỗng, tiếng kinh hô rên rỉ bắt đầu nhỏ dần, chỉ còn lại cơ thể vĩnh viễn không thấy thỏa mãn, cũng với bản năng nhất định phải làm Tô Mặc bắn ra.Tô Mặc kinh ngạc phát hiện Hassan đang rên rỉ lần nữa chìm trong dục vọng, eo cũng đong đưa mạnh hơn, tần suất phun ra nuốt vào mãnh liệt đến độ Tô Mặc có hơi phát hoảng.Vừa rồi còn khóc nói không được, sao giờ đột nhiên bùng cháy thế này? Tô Mặc kinh hãi nhìn cơ thể cường tráng khí thế mạnh mẽ trên người mình, sự khát khao cuồng nhiệt rõ rệt không chút che giấu, tựa như muốn nuốt trọn lấy cậu kia, khiến dục vọng của cậu bất ngờ cháy bừng trong nháy mắt.Giờ này phút này, không còn hiếu kỳ thăm dò, cũng không còn kiềm chế chính mình vì đắc ý, cậu đã bị Hassan mê hoặc hoàn toàn, không còn ép buộc bản thân kìm nén nữa mà cùng hắn trầm mê trong cơn cuồng hoan.“Tuyệt quá… Hassan…Anh giỏi lắm…” Tô Mặc không kiềm được mà rên rỉ, cơ ngực cứng cáp cứ không ngừng di động trước mắt khiến cậu đầu váng mắt hoa, tức thì há mồm cắn lấy đầu vú sạm màu, ra sức mút, cắn, liếm…“A a a a a!” Hassan bị Tô Mặc kích thích đến thét lên, không biết là đau hay sướng, chỉ thấy cơn kích thích trước ngực như dung hòa với khoái cảm trong cơ thể, khiến hắn càng thêm khao khát nóng vội, giống như làm thế nào cũng không thấy thỏa mãn.
“A ân…a…muốn, mạnh nữa! A!”Hắn không chút cố kỵ ra lệnh, mông dập mạnh lên bụng Tô Mặc, “Nữa! Mạnh hơn nữa!”Tô Mặc gần như bị hắn bức đến điên cuồng, ra sức đâm sâu vào cơ thể hắn, môi răng tàn sát cắn xé đầu vú hắn, tay cũng chạm vào bên vú còn lại, không hề nhẹ tay mà bóp nắn vặn xoắn.“Ô a ! ! !” Lần cao trào thứ tư của Hassan kịch liệt quá độ, cắn chặt lấy Tô Mặc gần như không thể động đậy.
Động tác của Hassan lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng, hắn vừa rên la vừa bắn dịch nóng, lại vừa tiếp tục điên cuồng rong ruổi trên người Tô Mặc.“Hassan, anh thật sự, quá tuyệt vời!”Tô Mặc cơ hồ không thở gấp nổi, đầu óc mờ mịt, hoàn toàn dựa theo bản năng dùng mọi thủ đoạn chà đạp cơ ngực cường tráng trước mắt, mút cắn hai hạt đậu tanh ngọt, ngay lúc Hassan gầm nhẹ run rẩy thì dùng toàn lực đâm sâu vào.
Sâu hơn.
Sâu hơn.
Sâu hơn nữa!Hassan thét lên, nghe như thống khổ lại tràn ngập sung sướng : “Tô Mặc, bắn cho tôi! Mau… mau lấp đầy tôi!”Thành ruột co rút điên cuồng đè ép Tô Mặc, ép cậu bắn ra tận giọt tinh dịch cuối cùng.
Mà người đang ngồi trên người cậu dường như chưa bao giờ ngừng bắn, thậm chí còn bắn ra khỏi mặt nước văng lên ngực Tô Mặc..
Danh Sách Chương: