• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Đường Huyên

Beta: Tử Nguyệt Minh

Trước khi Mộ Cửu lên Thiên Đình, ấn tượng của nàng về mặt trăng chỉ dừng lại ở một hình cầu tròn như một quả bóng, Quảng Hàn Cung được xây dựng trên đó hẳn sẽ là một cái nhà rất kì quái, cũng được xây bằng những vật liệu kì quái nốt.

Nhưng mặt trăng lại không như nàng tưởng tượng, không có nhiều đường vòng, cách Thiên Đình khoảng bốn năm ngàn dặm, tuy thường ngày đằng vân đến thì rất gần, nhưng đứng từ Thiên Đình nhìn ra lại thấy vô cùng xa.

Trên thực tế, trên đường nàng đi, những tầng mây lượn lờ xung quanh khiến nàng cũng không thể nào biết được đến cùng nó lớn chừng nào. Vì vậy, nàng liền tiến vào cửa trước, đền thờ cao vút, so với nơi nàng sống cũng không có gì khác biệt mấy, sau khi đi qua đền thờ liền tiến vào Vân Hải, cũng không biết là rộng bao nhiêu, lúc này nàng mới nhìn thấy toà cung điện tràn ngập tiên khí.

Xung quanh cung điện không có gì kì lạ, trước cửa cung còn có một cây hoa quế lớn, hình dáng không được đẹp lắm, mặc dù có chút trêu người nhưng vẫn sinh trưởng rất tốt.

Ngô Cương hôm nay không chém hoa quế, đương nhiên không phải ngày nào hắn cũng ở đây chém cây, hắn là Đại Tướng hộ cung của Quảng Hàn cung, chuyên chém loạn trước tiên phủ, mọi người đều nói hắn đối với sự an toàn của Hằng Nga vô cùng coi trọng.Vì thế, bây giờ Mộ Cửu cảm thấy, ai cũng nghĩ hắn mỗi ngày đều chém hoa quế, thật ra là chém những tên gia hỏa hay lén lút muốn ngắm nhìn nhan sắc của Hằng Nga.

Hằng Nga trước đây là phu thê với Đại Nghệ, sau này nhờ ăn trộm linh dược của Tây Vương Mẫu mà phi thăng thành tiên, chuyện này không ai không biết. Ngô Cương sau khi chuyện này xảy ra liền phạm lỗi, liền bị điều đến Quảng Hàn Cung làm tiên sai. Chuyện bát quái giữa hai người này trên Thiên Đình nhiều không đếm xuể, có điều Mộ Cửu cảm thấy Hằng Nga không cần phải như vậy, dù sao nàng ta cũng chưa từng bị hạn chế tự do, nếu thật muốn mai khai nhị độ* luôn có thể tìm được một người vừa lòng đẹp ý.

*Mai khai nhị độ: Hoa mai nở hai lần, ý là đi bước nữa

Nhưng Quảng Hàn Cung này lặng lẽ yên ắng, lại không phải chỉ có mỗi hai người nàng ta và Ngô Cương, như những tiên cung khác, nơi này không thiếu tiên nga, hơn nữa ai cũng vừa xinh đẹp lại vừa ôn nhu.

Mộ Cửu nói rõ lí do mình đến với tiên nga đến đón tại cửa cung, tiên nga đó liền dẫn nàng vào trong.

Mộ Cửu chưa nhìn thấy Ngô Cương, tính bát quái vẫn còn chưa hạ, muốn nhìn một chút xem vai nam chính trong những tin đồn kia có dung mạo như thế nào.

Nàng được dẫn đi qua không ít con đường, đi ngang qua nhiều vườn hoa ngọc lan, cuối cùng liền đến một mái đình thuỷ tạ tinh xảo.

Đình thuỷ tạ được xây ở giữa hồ, toàn bộ tiên hồ bao trùm trong màn mây mù mờ ảo không đậm không nhạt, màu tím của hoa sen và cầu ngọc như ẩn nh hiện trong mây mù. Trên hành lang được làm từ bạch ngọc trong đình, một nữ nhân đang nửa nằm trên lan can ngắm mặt nước, dáng người yểu điệu, búi tóc cao vút, chỉ với bóng lưng cũng đủ khiến người khác mường tượng được vẻ đẹp của nàng.

Một con thỏ trắng như sương như tuyết nằm ngoan ngoãn bên cạnh, nhìn thấy Mộ Cửu liền ngẩng đầu lên, mũi khẽ động, sau khi nhìn thấy A Phục đang đứng bên chân nàng liền lập tức dựng thẳng, không ngừng lui về phía chủ nhân của nó.

"Gào gừ! Gào gừ ——"

A Phục không biết đã coi nó là con mồi hay muốn khoe uy phong mà bỗng nhiên trở nên nôn nóng.

Mộ Cửu vội vàng kéo lấy cổ nó, khom lưng thi lễ với Hằng Nga: " Quách Mộ Cửu của Tuần Sát Ty bái kiến Hằng Nga Tiên Chủ."

Tiên nữ trước mắt liền xoay người lại, dường như những thứ mỹ lệ trên thế gian này hết thảy đều tập trung vào người trước mắt Mộ Cửu, hành lang bạch ngọc, Tử Liên Hoa trên mặt hồ, hết thảy đều mất đi màu sắc dưới khuôn mặt như hoa như ngọc này, làm người ta chỉ có thể nhìn thấy nàng, toàn bộ thiên thượng địa hạ cũng chỉ có thể nhìn thấy nàng !

Mộ Cửu nghĩ, ngày hôm này dù không làm được gì thì ít nhất cũng no được con mắt, đang định cố gắng quan sát Hằng Nga thật kĩ càng trong phạm vi có thể, nhưng khi đột nhiên nhìn thấy hai đoá mẫu đơn trên đầu nàng ta liền lập tức trợn tròn mắt!

Hai đoá Mẫu Đơn này cũng quá quen thuộc rồi! Hằng Nga tiên tử, so với nữ tiên nàng bắt gặp khi theo dõi Ngọc Đế ngày đó ở nhân gian quả thật là giống như đúc!

Nàng bỗng nhiên thấy lạnh cả người, nhớ đến tư thái xinh đẹp động lòng người của nàng ta vừa rồi, trong đầu liền vang lên tiếng ong ong! Tư thái này không có người thứ hai có thể sở hữu, cũng không có người nào có thể xứng được Ngọc Đế coi trọng đến mức mặc kệ mối nguy hiểm khi bị Vương Mẫu nương nương bắt gặp mà lén lút hạ giới để gặp gỡ.

Chẳng trách Vương Mẫu nhất định phải phái người đi giám sát Ngọc Đế, hoá ra là Ngọc Đế nhìn trúng Hằng Nga.

Nguyên nhân khiến cho Ngọc Đế lén lút chạy xuống nhân gian lại là Hằng Nga!

Thời khắc này nàng bỗng nhiên tỉnh ngộ, trong nháy mắt hiểu được tâm tư của Vương Mẫu.

Hằng Nga trong lục giới chính là đại mỹ nhân, Ngọc Đế tam thê tứ thiếp Vương Mẫu chẳng muốn quản, nhưng hắn cứ nhìn chằm chằm Hằng Nga, đây chính là khiến Vương Mẫu nắm đại quyền trong tay cũng đều phải ghen tị!

" Quách cô nương, tiên tử đang hỏi ngươi đấy."

Đang vô cùng lo lắng, tiên nga bên cạnh liền không nhịn được mà đánh gãy suy nghĩ của nàng

Nàng vội đáp: " Xin lỗi, thất lễ. Thật sự là tiên tử có phong thái hoa lệ đứng đầu thiên địa, ta thân là nữ tử liền thực sự cảm thấy tự ti mặc cảm."

Trước mắt không lo được những chuyện phong lưu tươi đẹp kia, nàng trước tiên phải giải quyết chính sự xong xuôi mới được.

Hằng Nga vẫn nhàn nhã nói chuyện, có lẽ nàng ta thường ngày đều nhìn thấy những người lỗ mãng như vậy nên chỉ nhẹ nhàng nói: " Không sao. Nghe nói ngươi có công vụ mà đến, không biết ta có thể giúp gì được ngươi?"

Thanh âm nàng ta như châu rơi mâm ngọc, vô cùng êm tai.

Mộ Cửu đưa A Phục đến gần, hỏi: " Không biết tiên tử còn nhớ nó không?"

Hằng Nga đưa mắt nhìn A Phục, khẽ nhíu mày, một lúc sau chợt nói: " Nó có phải là Bạch Hổ đã theo loan liễn của ta tiến vào Thiên Đình?"

" Phải." Mộ Cửu gật đầu, " Hiện tại tên nó là A Phục. Ta đang tìm người nhà của nó. Hiện tại vừa vặn có chút manh mối, vì thế ta mới đi một chuyến đến đây hỏi tiên tử chút chuyện, ngày đó tiên tử trước khi về Thiên Đình không biết còn đi qua nơi nào nữa? Mong tiên tử nói rõ, chúng ta mới có thể có được manh mối để thăm dò."

Sắc mặt Hằng Nga khẽ cứng đờ, một lúc sau mới cất lời: " Ta không đi đâu khác. Ngày ấy Tam công chúa gọi ta đến làm khách, sau khi rời khỏi Quảng Hàn Cung liền trực tiếp đi tới Thiên Đình."

Mộ Cửu chau mày: " Vậy thì thật kì quái, từ Quảng Hàn Cung đến Thiên Đình một đường đều là Vân Hải, không có núi lại không có tiên phủ, A Phục cũng không có năng lực, làm sao bò được vào loan liễn của tiên tử?"

Khí tức của Hằng Nga liền trở nên rối loạn, nàng ta nắm chặt hai tay, nhìn mặt đất hồi lâu mới ngẩng đầu nói với nàng: " Ta cũng không biết. Có lẽ ngươi nên chờ nó tốt hơn một chút rồi hẵng hỏi lại."

Trực giác Mộ Cửu nói cho nàng biết là nàng ta đang nói dối, mà lí do nói dối, theo nàng suy đoán thì nhất định là có quan hệ với chuyện tình cùng Ngọc Đế!

Nàng không chút biến sắc, lại hỏi: " Không biết ngày ấy vị tiên nga tỷ tỷ nào cùng tiên tử đi Thiên Đình? Ta có thể dẫn nàng đến Thiên Binh Doanh hỏi chuyện một chút không?"

Hằng Nga liền đứng lên: " Lẽ nào lời của ta ngươi còn không tin?"

Bộ ngực của nàng ta chập chùng, sắc mặt có chút ửng hồng không được tự nhiên, khoé miệng nhếch lên, cực kì giống một tiểu cô nương đang tức giận.

Nhưng điều này khiến Mộ Cửu có chút bất ngờ, nữ nhân trước mắt là người trong mắt mọi người vứt bỏ chồng mình để làm tiên, vì thế sẽ không giận dữ như nữ hài tử, nàng không chỉ ép nàng ta không còn gì để nói, mà ngay cả cự tuyệt cũng nói một cách không chút uy hiếp như vậy, thế này sao có thể là nữ tử lão luyện lẽ đời, rõ ràng là một thiếu nữ chưa va chạm nhiều mới đúng!

Cô nương như vậy, thật sự sẽ là nữ tiên tâm cơ đánh chủ ý lên Ngọc Đế?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK