Mục lục
Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cố Du! Anh đúng là không ngờ rằng, em không ngờ còn giấu anh có tình cảm với người đàn ông khác?”

Giang Mạc Thần rất tức giận, đúng là rất tức giận.

Anh tràn đầy niềm vui đến đón Cố Du, muốn cùng cô cùng nhau đi ăn cơm, xem phim gì đó, bồi dưỡng tình cảm trước hôn nhân, nhưng đổi lại là, lại nhìn thấy Thẩm Mặc Bạch đứng dưới lầu kí túc xá của Cố Du, anh đứng trong đám đông nghe một hồi, mới biết Thẩm Mặc Bạch không ngờ lại là đối tượng mà Cố Du yêu thầm?

Đám sinh viên còn nói, Thẩm Mặc Bạch tỏ tình, 100% sẽ thành công?

Anh vẫn luôn tưởng rằng Cố Du vẫn không chịu chấp nhận anh là tại vì cô chưa chuẩn bị tốt tâm lý kết hôn, nhưng không ngờ rằng, lại là tại vì trong lòng cô có người đàn ông khác?

Khoảnh khắc ấy, tâm trạng anh rất tồi tệ.

Và sự tồi tệ này, nhìn thấy Cố Du cố ý sửa soạn một hồi lâu mới đạt đến đỉnh điểm!

Tuy rằng về sau, Cố Du thể hiện rõ ràng cô đối với Thẩm Mặc Bạch chỉ là ngưỡng mộ, nhưng trong lòng anh chẳng dễ chịu bao nhiêu.

Cho dù là thưởng thức và ngưỡng mộ, cô cũng nhớ nhung người đàn ông đó đã bốn năm……

Còn anh, đối xử tốt như thế với cô, nhưng cô lại hình như không hề có cảm giác gì.

“Cái gì gọi là em có tình cảm với người đàn ông khác? Giang Mạc Thần, anh đây là thái độ gì?” Cố Du cũng có chút tức giận.

“Anh thái độ không tốt, thị lực anh cũng không tốt, nhìn không thấy mỗi lần em xuống lầu tìm anh cũng là mặc qua loa, nhìn thấy Thẩm Mặc Bạch lại là cố ý trang điểm sửa soạn! Cố Du, có phải nếu như không phải anh xuất hiện phá hoại chuyện tốt của em, em liền đồng ý tỏ tình của Thẩm Mặc Bạch?”

“Cố Du, anh hôm nay hỏi em thêm một câu, em không chịu đồng ý kết hôn với anh, có phải người em thích là Thẩm Mặc Bạch không?”

Giang Mạc Thần tập trung nhìn vào Cố Du, hình như cô chỉ cần dám nói một câu nói khẳng định, liền sẽ có hậu quả vô cùng nghiêm trọng vậy.

Nhưng Cố Du lại không hề cảm nhận được phẫn nộ của anh, cô cau mày, “Giang Mạc Thần, chúng ta vẫn chưa kết hôn, chuyện riêng tư của em, anh quản không được.”

Người đàn ông này hôm nay bị sao thế?

Cô chẳng phải đã đứng trước mặt biết bao nhiêu bạn học và anh từ chối lời tỏ tình của Thẩm Mặc Bạch rồi sao?

Anh đâu phải là không nghe thấy, tại sao còn ở đây khiển trách cô?

“Giang Mạc Thần, con người anh làm sao có thể ngang ngược như vậy? Chuyện kết hôn, vẫn luôn là anh nói, em vẫn đang suy nghĩ, em tại sao lại không có cuộc sống riêng tư của mình?”

“Cho nên, em không hề cảm thấy em thích Thẩm Mặc Bạch ở sau lưng anh có gì sai?” Giang Mạc Thần sắc mặt càng ngày càng kém, “Cho nên, em là thừa nhận, em thật ra là thích tên Thẩm Mặc Bạch kia? Là anh phá hoại chuyện tốt của em?”

“Đúng, người đề xuất kết hôn luôn là anh, là anh muốn lấy em, là anh vẫn luôn ép em, em bất đắc dĩ dưới dâm uy của anh, không thể không thỏa hiệp?”

“Đây……” Cố Du khựng lại, cũng gọi là ý thức được tâm trạng của Giang Mạc Thần có chút không ổn, “Anh……anh đừng chui vào ngõ cụt.”

“Anh không chui vào ngõ cụt!” Giang Mạc Thần nói, “Quen biết em đến bây giờ, anh thừa nhận anh có chút thế mạnh, nhưng anh là thật lòng yêu em, Giang Mạc Thần anh không phải là con người nhất định làm lơ ý nguyện của em, nếu như em thật sự không muốn lấy anh, anh còn có thể trói em để hoàn thành hôn lễ sao?

Nhưng Cố Du, trong lòng em có người khác, em có thể sớm tí nói anh nghe, giấu giấu giếm giếm làm gì? Anh thích em như thế, vì muốn lấy em, bận trước bận sau, em thì không thấy sao? Không một chút cảm giác nào sao?”

“Em……” Cố Du hé miệng, muốn nói với Giang Mạc Thần không phải như thế.

Nhưng không phải như thế, lại là như thế nào? Bản thân cô cũng chưa suy nghĩ rõ ràng.

“Bỏ đi, anh không muốn cãi nhau với em, em về đi, hai ngày nay, chúng ta bình tĩnh lại, anh sẽ không đến tìm em, em nếu như xác định vẫn là không muốn lấy anh, em gọi điện thoại cho anh, Giang Mạc Thần anh đây cũng không phải là con người cầm được, buông không được!”

Giang Mạc Thần đợi một hồi lâu, cũng chẳng đợi được Cố Du giải thích gì, tức thời đôi mắt thất vọng.

Vừa nói lời này xong, anh quay lưng bỏ đi.

Cố Du nhìn thấy bóng hình không quay lại của Giang Mạc Thần, trong lòng như đang nghẹt miếng bông vậy, khó chịu cực độ.

Thế là, tối hôm nay, Cố Du mất ngủ rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK