Mục lục
Năm Tháng Còn Dài, Có Anh Không Hoang Mang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mọi người cảm thấy rất kinh ngạc, sao lại có việc trùng hợp đến vậy?

“Điềm Nhi, con nói thật sao?” Vân Đình vẫn có chút không tin: “Ba biết con là đứa con hiểu chuyện, nếu con làm vậy là vì muốn giúp cho em con Vân Khuynh cũng như Vân gia, thì sự hi sinh này ba nhất định không cho con làm. Nhiều năm nay vì mẹ con bệnh, nên ba mẹ phải gửi con sang nước ngoài, đã ủy khuất con nhiều năm như vậy, bây giờ con mới về lại bắt con phải hi sinh. Tiền bạc đối với Vân gia chúng ta không là vấn đề, cho hết Tiêu gia cũng không sao đâu.”

“Ba, những việc ba vừa nói con đều biết đều hiểu hết, con là con cháu Vân gia, người quan trọng nhất với ba chỉ có mẹ, tụi con dù như thế nào cũng không so được với mẹ, nhưng thấy tình cảm ba mẹ tốt như vậy, trong nhà lúc nào cũng tràn ngập yêu thương và hạnh phúc, như vậy đã là tình yêu thương lớn nhất mà ba mẹ dành cho con rồi, cho nên, con chưa từng trách ba mẹ!”

“Con thật sự thích Tiêu Trì, con đường này là do con chọn, ba mẹ có thể để con đi thử được không? Nếu thật sự gả cho Tiêu Trì con không được hạnh phúc, con cũng có thể quay về bên ba mẹ mà, làm cô công chúa vô tư vô lo bên cạnh ba mẹ, không phải rất tốt sao?”

Vân Điềm đã nói đến vậy, mọi người cũng hiểu ra, chuyện này 8 9 phần là thật.

“Đứa nhỏ này……con cũng hiểu chuyện như em của con vậy. Cả hai đều là con gái ngoan của mẹ.” Vân Tư Âm nhịn không được mà ôm cả Vân Khuynh và Vân Điềm vào lòng.

Đây là, đồng ý cho Vân Điềm làm chị.

Vân Tư Âm đã đồng ý thì Vân Đình cũng sẽ đồng ý.

“Điềm Nhi, Khuynh Khuynh, hai con là chị em song sinh, cũng không quan trọng ai trước ai sau, Khuynh Khuynh, nếu Điềm Nhi đã muốn làm chị, vậy con nhường chị một chút được không?” Vân Tư Âm nói.

“Dạ.” Vân Khuynh cười nói: “Làm em gái, được chị yêu thường chiều chuộng, cảm giác này chắc là sung sướng lắm!”

Chuyện này liền quyết định như vậy

Ăn cơm trưa xong, Tiêu Trì rất đúng hẹn, Vân Điềm cũng thay một bộ váy trắng, đứng bên cạnh Tiêu Trì nhìn rất đẹp đôi.------ Nhóm dịch: Boss – App: Inovel ------

“Tích cách Tiêu tiên sinh mặc dù không được tốt lắm, nhưng cũng là một người trọng lời hứa, vậy tôi đành tạm chấp nhận hi sinh một khu rừng lớn, thử cưới Tiêu tiên sinh vậy!” Vân Điềm cao giọng, nói như đang trêu Tiêu Trì, khiến Tiêu Trì có chút khó chịu.

Cái gì gọi là thử cưới?

Cái gì mà tạm thời hi sinh một khu rừng lớn?

Người phụ nữ này, coi Tiêu Trì ta là cái gì vậy?

“Vân Điềm, trước mặt trưởng bối tôi nghiêm túc nhắc nhở cô, nữ chủ nhân của Tiêu gia cô có thể không làm, nhưng nhất định phải là một người trung trinh!” Mặt của Tiêu Trì rất nghiêm túc: “Tôi không cần biết cô thành thật hay giả vờ, nhưng ở trước mặt mọi người cô phải diễn cho tốt vai một người vợ tài giỏi, hiểu chuyện của Tiêu Trì tôi, chỉ được nhìn một mình Tiêu Trì tôi, không được lén lút lén phén với người đàn ông nào khác!”

“Tiêu tiên sinh, tôi biết rồi!” Vân Điềm cười ngọt ngào, nói: “Trong mắt tôi chỉ có một mình Tiêu tiên sinh thôi, còn những đàn ông khác, tôi giấu trong lòng là được chứ gì? Còn cái câu trung trinh gì đó anh đừng nói sớm như vậy, lỡ sau này người không trung trinh là Tiêu tiên sinh chứ không phải tôi thì sao? Đúng không?”

“Cô……”

“Đi thôi đi thôi! Đi lấy giấy đăng ký kết hôn thôi!” Vân Điềm vui vẻ nhiệt tình đi tới, khoác tay Tiêu Trì: “Ông xã, đi thôi!”

Tiêu Trì theo bản năng định hất tay Vân Điềm ra, nhưng ở trước mặt mọi người lại không tiện làm như vậy, chỉ có thể mặt đen xì, nói thêm một câu: “Vân Điềm, tôi với cô tạm thời vẫn chưa chính thức kết hôn, cô vẫn nên gọi tôi là Tiêu tiên sinh tốt hơn.”

Anh cố gắng nhấn mạnh hai chữ “tạm thời”, ngữ khí rõ ràng có chút tức giận.

Vân Điềm lại không đồng ý: “Trước sau gì cũng gọi như vậy thôi. Nhìn anh cũng khôi ngô tuấn tú lắm mà, sao nói nhiều y như đàn bà vậy?”

Vân Tình và Vân Thiên nhịn không được liền bật cười.

Người chị này, có thể châm chọc Tiêu Trì như vậy, bọn họ thật sự rất thích!

Nhưng mà, chọc giận Tiêu Trì, sẽ không có chuyện gì thật chứ?

“Chị ơi, chị muốn tụi em đến cục dân chính với chị không? Tụi em cũng muốn chứng kiến khoảnh khắc hạnh phúc của chị.” Vân Tình kéo Vân Thiên lại gần mình, nói.

Cô không yên tâm để Vân Điềm đi một mình, ai biết được lỡ Tiêu Trì giận lên có làm gì Vân Điềm hay không?

“Chị với chồng chị đi lấy giấy kết hôn thôi mà, đây là chuyện của hai người bọn chị, không cần tụi em đi chung. Sau khi làm xong giấy kết hôn về sẽ cho bọn em xem.” Vân Điềm nhẹ nhàng nói, quay sang nhìn Tiêu Trì rồi nói tiếp: “Chị biết mọi người lo lắng chuyện gì, không sao đâu, ngoài nhà mình ra, chị còn có Hoắc gia hậu thuẫn mà, phải không Hoắc gia gia?”

“Đúng!” Hoắc lão gia tử nói: “Con của Vân gia ta nhìn ai cũng thấy thích, đều là trẻ ngoan, ai dám khi dễ bắt nạt con, con cứ nói với Hoắc gia gia, Hoắc gia gia giúp con xử người đó!”

Tâm trạng Tiêu Trì trầm xuống.

Người phụ nữ này, thật đúng là biết tìm chỗ dựa!

“Tiêu Trì tôi không hẹp hòi tới nỗi so đo với con gái.” Nói một câu như vậy, Tiêu Trì đành ngậm ngùi dẫn Vân Điềm rời khỏi.

- ----- Nhóm dịch: Boss – App: Inovel ------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK