Mục lục
Sát Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quần áo tất cả đều dơ bẩn không chịu được, Dực Thai công chúa bảo Đường Tiêu giúp nàng kéo một tấm rèm, chia thạch thất thành hai phần, sau đó trốn vào đằng sau chiếc rèm. Dực Thai công chúa thay quần áo ra lấy một bộ quần áo sạch, trong lòng đột nhiên có chút bận tâm Đường Tiêu nhìn lén, vì vậy lặng lẽ xốc một góc rèm vải lên nhìn, xem bên kia Đường Tiêu đang làm gì. 

- Không nhìn lén nàng đâu, mau thay quần áo đi.
Đường Tiêu phát hiện Dực Thai công chúa mờ ám, vì vậy mới nói với nàng một tiếng. 

- Ai biết được! Ngươi háo sắc như vậy….
Dực Thai công chúa cong miệng lên, cảm thấy hôm nay mình làm toàn chuyện xấu, đều là do Đường Tiêu bắt buộc. 

- Trên người của nàng có chỗ nào mà ta chưa thấy? Còn nhìn lén nàng làm gì?
Đường Tiêu lắc đầu, vẻ mặt thần thái khinh thường. 

- Ngươi xem lúc nào đó?
Dực Thai công chúa càng hoảng sợ, trừng lớn đôi mắt, khuôn mặt e lệ đỏ lên. 

- Ta không phải cố ý muốn nhìn nàng, lần trước ở cung Dực Thai, nàng cởi chuồng mông trên mặt ta, ta còn chưa tìm nàng tính sổ. 
Đường Tiêu nhếch miệng, tuy lúc ấy tình hình khẩn cấp, là vì cứu hắn nhưng không thể đặt mông ngồi lên mặt của hắn. 

- Ah!

Dực Thai công chúa hét kinh lên một tiếng…chẳng lẽ là…. Lần đó chuyện mình tắm rửa, hắn đột nhiên xông vào? Lúc ấy không phải hắn hôn mê sao?

- Ngươi xấu lắm!
Dực Thai công chúa vừa thẹn vừa xấu hổ, quên mấy bây giờ trên người mình chỉ có một bộ nội y, hướng về phía Đường Tiêu lao tới đôi bàn tay trắng như phấn. 

Với hành vi hiện tại của nàng, nắm đấm nện trên người Đường Tiêu giống như gãi ngứa, ngược lại nàng chỉ tự đau tay mình. 

- Nam nhân không xấu, nữ nhân không yêu, nàng hiểu cái gì chứ!
Đường Tiêu nghiêng người áp thân Dực Thai công chúa xuống. 

- Ngươi ngươi ngươi!
Dực Thai công chúa trừng hai mắt thật to, vẻ mặt ủy khuất bị Đường Tiêu bắt nạt, trong tâm lại muốn hắn bắt nạt giống như hồi nãy lần nữa. 

Nhưng Đường Tiêu chỉ hôn trên mặt nàng một cái, sau đó kéo nàng lên, đánh vào mông đít nàng một chưởng, sau đó đẩy nàng vào phía sau rèm vài, thúc nàng mau thay quần áo ra đi.

Đường Tiêu ngây người đứng trong mật thất, cho dù làm gì điều gì cũng đều lưu lại thần thức trên người Bàng Thái. Từ trong tầm mắt của Bàng Thái có thể nhìn thấy, Hỗ Bạt hiện tại đã xâm nhập vào địa lao tầng thứ 10. Đường Tiêu muốn mau mau rời khỏi thạch thất này, thu cái Đầu Đà Hồng Y sau đó đuổi theo tiểu đội Hỗ Bạt, tìm cơ hội chiếm lấy bảo bối chung cực trong chỗ sâu của đại lao. 

Tình cảm nhi nữ, chuyện nam nữ, tuy thoải mái nhưng không thể làm trễ nải chuyện chính sự. 

Dực Thai công chúa tuy không cam lòng nhưng cũng không chủ động yêu cầu Đường Tiêu cái gì, chỉ phải thành thực quay trở lại sau lớp rèm vải thay quần áo. 

Dực Thai công chúa thay quần áo xong, Đường Tiêu đơn giản cùng nàng nói một chút chiến thuật Khôi Yêu, đồng thời triệu hồi toàn bộ khôi lỗi có thể tham gia trận chiến, để cho Dực Thai công chúa ở giữa trận chiến Khôi Lỗi. Mặc dù nàng hiện tại chỉ là một đạo phù trợ lực nhưng cùng với Hồng Y Đầy đối chiến có thể tăng thêm phần thắng cho Đường Tiêu. Mặt khác đối với nàng cũng là một kiểu rèn luyện. 

Một võ giả tu vi tấn cao, thiếu kinh nghiệm thực chiến vẫn đang không có cách nào trở thành cường giả chân chính. Dực Thai công chúa trong thời gian ngắn ngủi mấy tháng đó bị Đường Tiêu tăng lên từ Nhân Nguyên cấp bốn lên Nhân Nguyên cấp một. Nếu như không nâng cao kinh nghiệm chiến trận thực tế , võ công tu vi cao như vậy đối với nàng sẽ trở thành một gánh nặng. 

Sau khi tất cả chuẩn bị sẵn sàng, Đường Tiêu đi vào bên trong tường, cẩn thận từng li từng tí nhổ mộc kiếm trên tường. Mộc kiếm vừa từ rút ra từ cửu tinh liên châu, liền một tiếng ầm ầm như mảnh gỗ vỡ vụn, từ trên tay Đường Tiêu rơi vụn xuống. 

Cùng lúc đó toàn bộ thạch thất đều chấn động lên, rất hiển nhiên mộc kiếm đều rơi xuống, toàn bộ cấm chế bên ngoài thạch thất cũng đều bắt đầu sụp đổ. Vách tường thạch thất hiện ra rất nhiều khe hở, giống như đất rung núi chuyển. Ngay lúc đó lập tức một mảnh vỡ kim loại rơi xuống mặt đất thạch thất, Đường Tiêu thuận tay bắt nó lại…

Mảnh vỡ này ước lượng trong tay rất nặng, bên trên điêu khắc một vài thứ đồ án kỳ quái. 

Đường Tiêu liền thất thần, bởi vì miếng kim loại này khiến hắn có cảm giác rất quyen thuộc, lúc trước giết chết hoàng đế Hải tộc Mã Tây Mi Lan, ốc biển từ bên trong người ông ta đã phát hiện một quả đồng mảnh vỡ dạng thế này.

Đường Tiêu lập tức đem ốc biển đồng của Hoàng tử Mã Tây Mi Lan ra, từ bên trong tìm được miếng kim loại, sau đó đem hai miếng kim loại này liều mạng đặt vào cùng một chỗ, phát hiện thấy hai miếng kim loại này có thể hợp vào cùng một chỗ! Nhưng chỉ góp được hơn phân nửa cái hình tròn, xem ra còn cần một mảnh nữa mới có thể góp thành toàn bộ hình trong của thứ đồ vật đó. 

Đường Tiêu liền có chút thất thần, lúc trước lấy được cái này từ chỗ Hoàng tử Hải tộc Mã Tây Mi Lan, hắn ta căn bản không chú ý tới nó. Không nghĩ rằng ở chỗ này lại kiếm được một miếng kim loại nữa! Hơn nữa mảnh này bị mảnh kim loại kia mạnh mẽ bảo hộ lấy, rõ ràng khối kim loại này khẳng định là rất quan trọng. Lúc trước mảnh kim loại này bị hoảng tử Hải tộc trong lúc sinh tồn phóng ra, cũng nói rõ lai lịch của những mảnh kim loại này không bình thường. 

Chỉ là tìm miếng kim loại còn lại…chắc chắn vô cùng khó khăn.

Liều mạng lắp hai khối kim loại xong, đồ án mờ mờ trên mảnh kim loại đã có thể phát hiện ra được một ít. Nhưng mà thạch thất sắp sụp đổ rồi, Đường Tiêu tạm thời không có thời gian cẩn thận nghiên cứu nội dung đồ án trên miếng kim loại. Thu lại hai miếng kim loại xong, Đường Tiêu vội vàng từ trong thạch thất xông ra ngoài, nhìn chằm chằm vào hai con Đầu Đà Hồng Y đang canh giữ ở cửa thạch thất. 

- Đầu Đà chết tiệt!

Đường Tiêu vừa nhìn thấy Đầu Đà hồng y, con mắt toàn màu hồng. Lúc trước Đầu Đà Hồng Y này ỷ có lực Vân Triện, đánh trọng thương Đường Tiêu và mấy tên Khôi Lỗi, truy sát Đường Tiêu chật vật chạy trốn, thiếu chút nữa chết trên tay hắn ta. Bây giờ kẻ thù gặp nhau đằng đằng sát khí. 

- Tiểu súc sinh dám cắn ta?
Đầu Đà Hồng Y nhìn thấy Đường Tiêu gặp hắn không trốn, còn mở miệng mắng, liền có chút kinh ngạc, tiểu tử này không phải là ngốc chứ?

Đầu Đà Hồng Y trong địa lao đã lâu, rất hiếm khi nói chuyện cùng con người, cơ bản gặp người là giết. Vừa rồi mắng lại Đường Tiêu, mãnh lực dưới chân hắn đương nhiên bắn ra, nội huyễn hóa xuất ra hai đạo Vân Triện, một chưởng công kích mạnh mẽ vào Đường Tiêu. 

Đầu Đà Hồng Y chỉ là Tu vi Địa Nguyên cấp 3, đã có thể có được hai đạo Vân Triện, trên thế gian hiếm thấy!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK