Mục lục
Sát Vương
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không chỉ trung niên phụ nhân mà trong đám người đồng hành tất cả đều lộ ra vẻ nghi hoặc tuy nhiên tất cả bọn họ cũng giống như trung niên phụ nhân kia bọn họ đang nghi vấn trình độ của thiếu niên cấm chế sư kia. 

- Lão thân vẫn nên chờ một chút, cho dù leo lên tới đỉnh tháp cũng không có đủ nhân thủ không có khả năng tới Phong Bạo Thiên Lô. 

Trung niên phụ nhân từ trong trận kỳ nhảy trở về, làm bộ không tín nhiệm với thiếu niên kia nhưng cũng không dám đắc tội với lão nhân mặc áo bào ngũ sắc.

Hai võ giả do dự một lát đi theo trung niên phụ nhân nhảy ra ngoài điện.

Đường Tiêu không lên tiếng mà nhìn theo những người này theo suy đoán của Ngân Từ Phong nữ, nếu như có võ giả Thiên Nguyên cấp tiến vào trong Lạc Thần cốc thì nhất định sẽ có cấm chế sư cấp tông sư xuất hiện bằng không những võ giả sẽ phải dừng lại ở đây, hơ nữa lúc trước mỗi lần nàng tiến vào trong Lạc Thần cốc đều không tiến vào Phong Bạo thiên lô thành công. 

Đúng lúc tên thiếu niên cấm chế sư kia thăm dò bốn phía thì lại có hơn mười võ giả nối đuôi nhau vào trong một tòa tháp cấm chế, Đường Tiêu nhíu mày bởi vì người tới chính là người đã tìm hắn gây phiền toái Thương Nhai tử và Lạc Phong.

Ngoại trừ hán ra Đường Tiêu cũng nhìn thấy La Huy và Nghiêm Ly xem ra bọn họ đều có bí thuật của mình, cho nên cũng thành công tiến tới đây, La Huy kia quả nhiên là am hiểu nhiều người chắp tay hành lễ bốn phía, trò chuyện vui vẻ làm ra một bộ dáng tứ hải là huynh đệ.

Đường Tiêu đã thay đổi diện dung dĩ nhiên La Huy và Nghiêm Ly cũng không nhận ra hắn.

Tên Lạc Phong kia cũng không nhìn ra sự dị thường của Đường Tiêu, chỉ quét qua người Đường Tiêu mà thôi nhưng Thương Nhai tử thì vừa liếc mắt đã tập trung vào hắn, hiển nhiên chút tài mọn dịch dung này của Đường Tiêu không ngăn cản được sự quan sát của võ giả Thiên Nguyên cấp.

Tuy nhiên Thương Nhai tử cũng không ra tay với Đường Tiêu, hắn biết rằng chỗ này không nên động thủ, vẫn cảm thấy Đường Tiêu căn bản vẫn nằm ở trong tầm khống chế của hắn, cho nên chỉ cười lạnh một tiếng rồi hướng về phía lão phụ trẻ tuổi khác, trên mặt hiện ra một vẻ cung kính.

- Cửu Bàn đồng mỗ, mời bên này.

- Cửu Bàn đồng mỗ cùng Thương Nhai tử đều tới rồi.

Hai người trẻ tuổi bên người của Đường Tiêu thấp giọng hô lên một tiếng, tựa hồ đối với chuyện này hơi khó hiểu.

Dù sao đến Lạc Thần cốc cũng là những người không quá đắc ý ở bên ngoài muốn dựa vào cơ hội này mà một bước lên trời, công thành danh toại nhưng Cửu bàn đồng mỗ và Thương Nhai tử tới đây thì thật kỳ quái, bọn họ thành danh đã lâu, sống hơn nghìn tuổi trong tông đầu là những nhân vật được cung phụng, căn bản không cần phải tới đây để đón nhận nguy hiểm. 

Một lão phu nhân có tu vi Thiên Nguyên dưới sự cung nghênh của Thương Nhai tử từ từ đi vào trong điện, sau đó ống tay áo của nàng vung lên, từ trong ý niệm xuất hiện hai thiếu nữ giống nhau như đúng.

Mọi người sau khi nhìn đôi tỷ muội song sinh này thì liền vui mừng:

- Cấm chế song thù.

Đường Tiêu cũng nhìn qua về phía này hắn rất nhanh phát hiện ra sự tức giận của đôi tỷ muội song sinh này tựa hồ như không cao hứng lắm.

Đường Tiêu nghĩ nghĩ rồi hiểu, đôi tỷ muội song sinh này chính là hai cấm chế sư cấp tông sư, nhất định là bị cửu bàn đồng mỗ bắt tới nơi này.

- Ngũ độc thiên sư?

Vị phụ nhân vừa rồi đặt ra nghi vấn cũng lộ ra vẻ sợ hãi nhìn về phái lão nhân mặc áo ngũ sắc kia.

- Thế nào, Lạc Thần cốc là chỗ các ngươi tới không cho phép lão hủ xuất hiện sao.

Ngũ độc thiên sư quay đầu lại nhàn nhạt nói với Cửu Bàn Đồng mỗ và Thương Nhai tử một câu.

- Thiên Sư nói đùa, lần này có thiên sư đồng hành khả năng tiến vào phong bạo thiên lô càng nắm chắc.

Thương Nhai tử vội vàng nở ra nụ cười với ngũ độc thiên sư.

Có cấm chế song thù ở đây đội ngũ đã trở nên ổn định hơn về vấn đề cấm chế, trong vòng một ngày một đêm bọn họ đã leo lên tầng tháp thứ hai mươi tuy nhiên về sau tốc độ ngày càng trở nên chậm chạp có khi một canh giờ mới tiến lên một khoảng.

Tuy nhiên mọi người cũng không gấp gáp đến độ như vậy, mọi người từng người ngồi xuống nghỉ ngơi láy lại sức, chuẩn bị để tiến vào trong phong bạo thiên lô.

Không biết có phải vì năng lực phá cấm chế của cấm chế song thù rất mạnh hay không mà những tử vong không hiểu nổi trong miệng của Truy Biến cũng không phát sinh.

Tuy nhiên một ngày trôi qua cấm chế song thù đột nhiên bị mắc kẹt ở tầng thứ 27, không thể tiến thêm một bước, mọi người lúc này đều cảm thấy bối rối. Một số cường giả tiến lên cưỡng ép hỏi han, nhưng làm vậy càng khiến cho hai tỷ muội tâm tình không tốt sự tình càng trở nên phiền toái.

Điều khiến cho mọi người bất ngờ là, khi thiếu niên kia tiến lên nói vài câu, hai tỷ muội lại thuận lợi phá giải được khiến cho mọi người phải nhìn thiếu niên kia bằng con mắt khác thường.

Cuối cùng tất cả mọi người cũng bước tới tầng thứ ba mươi tốc độ của mọi người sau đó càng trở nên chậm dần thường thường một tầng cần phải trì hoãn vài ngày, hơn nữa cũng phải thật chăm chú mới đuổi kịp đôi ngũ, Đường Tiêu ở giữa đường tận mắt nhìn thấy một nam tử ngủ gật đồng bạn ở bên cạnh cũng không nhắc nhở hắn không ngờ qua một thời gian một nửa thân thể của hắn đã rơi ra ngoài, bị những lưỡi đao vô số ngoài kia chém nát tan. 

Lúc lên đến tầng thứ mười ba mọi người nhìn thấy một màn cảnh tượng vô cùng khiếp sợ, một tên ăn mày mặc áo màu xanh bỗng nhiên xuất hiện thản nhiên đi vào trong cấm chế chưa được phá.

- Vị cao nhân kia rốt cuộc là ai?

Đám võ giả Thiên Nguyên ở trong đội ngũ cuối cùng cũng nghị luận liên tục nhưng kết quả nghị luân là ai cũng không nhận ra tên ăn mày đó là ai, càng không phát hiện ra màn xanh chung quanh hắn là vật nghịch thiên gì.

- Người giỏi còn có người giỏi hơn, thiên ngoại hữu thiên.

Chúng võ giả đều lộ vẻ cảm khái.

- Rất có thể người ăn mày này đã tiến qua phong bạo thiên nhãn, cói được thần cấm pháp bảo khống chế cấm chế nên mới đi qua được. 

Tám ngày sau.

Sáu mươi người tiến vào trong thần cấm chi tháp hiện tại đang vây quanh một cái truyên tống trận một số người thân thể vẫn hơi run rẩy.

Trong tám ngày này có hơn hai mươi người không hiểu mà chết đi hơn nữa bọn họ chết không hề có nguyên nhân.

Đường Tiêu còn rành mạch nhớ rõ, có một gã võ giả cách hắn rất gần đột nhiên bóp chặt cổ mình lại mặc cho đồng bạn lôi kéo thế nào ánh mắt vẫn lệch đi, xanh lét mà chết ngay tại chỗ. 

Còn có một đạo sợi tơ đột nhiên xuất hiện ở trên không trung giống như thiểm điện xông vào trong thân thể của một gã võ giả, tên ấy lúc đó cũng không có gì khác thường nhưng một ngày sau toàn thân bị xé rách phân thành hai nửa, tủy não nội tạng cũng đen kịt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK