“Rầm”
Cửa đóng lại, Nghê Diệp Tâm thở ra một hơi.
Lợi dụng khi Nghê Diệp Tâm thả lỏng Cừu Vô Nhất nhảy xuống đứng trên mặt đất, lại kháng nghị.
“Ta đã là nam tử hán, đừng tùy tiện ôm ta!”
Nó đứng trên mặt đất kháng nghị, bất quá thân thể thật sự là quá nhỏ, phải ngửa đầu mới có thể nhìn mặt Nghê Diệp Tâm. Bộ dáng này thật sự không chút khí thế.
Cừu Vô Nhất dứt khoát giẫm chân nhảy lên ghế, cảm thấy đứng trên ghế sẽ gia tăng chiều cao một chút tương đối có uy nghiêm. Bất quá sự thật chứng minh đứng ở trên ghế nó cũng không có cao hơn Nghê Diệp Tâm.
Tức giận dẩu miệng, Cừu Vô Nhất dứt khoát nhảy lên trên mặt bàn. Lúc này nó mới cao hơn Nghê Diệp Tâm.
“……”
Nghê Diệp Tâm nói:
“Ngươi đứng cao như vậy làm cái gì, xuống dưới, ta có lời muốn nói cùng ngươi.”
Cừu Vô Nhất không xuống dưới, nói:
“Mẫu thân muốn nói gì nha?”
“……”
Nghê Diệp Tâm mới vừa mở miệng, nghe Cừu Vô Nhất kêu mình là mẫu thân, thiếu chút nữa liền cắn lưỡi.
“Không được kêu ta là mẫu thân.”
“Không được nha. Phụ thân sẽ đánh mông ta.”
“……”
Nghê Diệp Tâm sắp bị hai người thích chơi trò sắm vai này làm phát điên rồi.
Bất quá Nghê Diệp Tâm cảm thấy cái này đã không còn là vấn đề quan trọng nhất. Vấn đề quan trọng nhất là Cừu Vô Nhất còn nhỏ như vậy thế nhưng đã muốn cùng Cốc Thiếu Hiệp hôn môi.
Nghê Diệp Tâm dùng lời nói uyển chuyển, tay đặt lên bả vai Cừu Vô Nhất, ngửa đầu nhìn nó, nói:
“Nhất Nhất ngoan, ngươi còn quá nhỏ không thể tùy tiện cùng người khác hôn.”
Cừu Vô Nhất không vui nói:
“Ta đã năm tuổi, sắp sáu tuổi! Ta đã là nam tử hán, chỗ nào nhỏ.”
“Hả?”
Nghê Diệp Tâm tựa hồ nói sai trọng điểm.
“Ta cho rằng ngươi mới bốn tuổi.”
Vì hình như Cừu Vô Nhất hơi lùn hơn so với những đứa trẻ cùng tuổi. Bất quá nghe nói trẻ con thì bé trai sẽ phát triển chậm hơn bé gái, đây cũng là bình thường.
Nghê Diệp Tâm phản ứng lại nhanh nói:
“Ta là nói trưởng thành cũng không thể tùy tiện cùng người khác hôn.”
Cừu Vô Nhất bĩu môi suy nghĩ một tí lại nói:
“Nhưng ca ca cũng hôn ta nha.”
Nghê Diệp Tâm hoảng sợ, tưởng tượng ra hình ảnh không quá bình thường. Nhưng vừa thấy Cừu Vô Nhất chỉ chỉ vào gò má đầy thịt của nó, Nghê Diệp Tâm nhẹ nhàng thở ra.
Nhìn Cừu Vô Nhất chọc chọc, Nghê Diệp Tâm cũng có chút muốn hôn lên khuôn mặt nhỏ đặc biệt đáng yêu kia.
Nghê Diệp Tâm ho khan một tiếng, làm bộ đứng đắn, bất quá không nhịn xuống, vẫn duỗi tay nhéo một cái. Cảm xúc thật là tốt, vừa mềm vừa mịn, còn rất đàn hồi, có điểm như là thạch trái cây.
Cừu Vô Nhất trừng mắt, rất không vừa lòng việc Nghê Diệp Tâm véo khuôn mặt nam tử hán đại trượng phu của nó.
Nghê Diệp Tâm nhanh nói:
“Đó là hôn mặt, ta nói chính là không thể tùy tiện hôn môi.”
Cừu Vô Nhất lại bĩu môi, duỗi tay chỉ chỉ miệng mình.
“Vì cái gì nha, ngươi cùng phụ thân cứ tùy tiện hôn môi hoài! Còn thè lưỡi ra! Đừng cho là ta không nhìn thấy, hừ.”
Nghê Diệp Tâm ở trong lòng đem Mộ Dung Trường Tình mắng mười tám lần. Đều là hắn làm trò ở trước mặt trẻ nhỏ.
“Bởi vì chỉ có cùng người mình thích nhất mới có thể làm chuyện như vậy. Ta cũng không có tùy tiện cùng người khác... Chỉ là… Khụ khụ, chỉ là cùng Mộ Dung đại hiệp... khụ khụ… hôn…”
Nghê Diệp Tâm xấu hổ, thật sự cũng không thể nói ra được, cảm giác ở trước mặt trẻ nhỏ nói cái này thật là quá ngượng ngùng. Bất quá vẫn là phải phổ cập cho Cừu Vô Nhất một chút.
Cừu Vô Nhất lộ ra biểu tình bừng tỉnh ngộ, gật gật đầu, nói:
“Thì ra là vậy.”
Nghê Diệp Tâm nhẹ nhàng thở ra, duỗi tay muốn vỗ vỗ đầu, bất quá hiện tại Cừu Vô Nhất đứng trên bàn, quá cao, Nghê Diệp Tâm căn bản với không đến, đành phải vỗ vỗ ngực nó.
Bỗng nhiên Cừu Vô Nhất nói:
“Ta đây sẽ đi nói với đại ca ca, về sau chỉ cùng đại ca ca hôn môi. Có phải như vậy thì hắn sẽ hôn ta hay không? Hì hì, trách không được hắn vừa rồi không chịu hôn ta.”
“……”
Nghê Diệp Tâm thiếu chút nữa té ngã, cứ cho rằng mình thành công giáo dục Cừu Vô Nhất, không nghĩ tới giáo dục thất bại.<HunhHn786>
Đây là chuyện gì?
Nghê Diệp Tâm lại bắt đầu tận tình khuyên bảo.
“Không phải như thế. Khụ, khụ, ngươi còn quá nhỏ, chờ ngươi trưởng thành về sau mới có thể làm việc đó. Hiện tại nhiều nhất chỉ có thể hôn má thôi.”
Cừu Vô Nhất kỳ quái nhìn Nghê Diệp Tâm, tựa hồ cảm thấy đối phương đang lừa mình.
Nghê Diệp Tâm thể hiện mình đặc biệt chính nghĩa.
Cừu Vô Nhất hỏi.
“Hừ, ta nơi đó nhỏ?”
Nghê Diệp Tâm tròng mắt vừa chuyển, nói:
“Ít nhất ngươi còn quá lùn.”
Vóc dáng lùn tựa hồ làm Cừu Vô Nhất đau khổ. Nó bị nói cái này, tức khắc liền dậm chân, tức giận ở trên bàn nhảy tới nhảy lui, la hét nói:
“Hừ, ngày mai ta sẽ cao! Ngày mai liền cao!”
Nghê Diệp Tâm thiếu chút nữa bị nó chọc cười, kết quả lúc này Mộ Dung Trường Tình liền đẩy cửa bước vào. Cừu Vô Nhất kêu quá lớn, Mộ Dung Trường Tình sợ Nghê Diệp Tâm một mình trấn an không được cho nên liền tiến vào hỗ trợ.
Bất quá Mộ Dung Trường Tình vừa tiến vào liền đen mặt, khi thấy Cừu Vô Nhất thế nhưng đang đứng ở trên bàn.
Cừu Vô Nhất nhìn thấy Giáo chủ ca ca tới, tức khắc sợ tới mức co lại giống con thỏ, lập tức từ trên bàn nhảy xuống.
Mộ Dung Trường Tình có thói ở sạch, Cừu Vô Nhất cũng biết. Nó vừa rồi leo lên bàn trong phòng Giáo chủ ca ca, còn ở trên bàn giẫm ra mấy cái dấu chân……
Cừu Vô Nhất lập tức từ trên bàn nhảy xuống, sau đó liền trốn đến phía sau lưng Nghê Diệp Tâm, đôi tay bắt lấy quần Nghê Diệp Tâm.
Nghê Diệp Tâm vừa thấy liền bị chọc cười, lộ ra dáng vẻ gà mái mẹ bảo hộ gà con, nói:
“Đại hiệp trưng ra một khuôn mặt đáng sợ, dọa trẻ con rồi kìa.”
Mộ Dung Trường Tình lạnh căm căm nhìn lướt qua dấu chân trên bàn. Nghê Diệp Tâm nhanh miệng nói:
“Một lát sẽ lau bàn, liền lau sạch sẽ.”
Cừu Vô Nhất ở phía sau gật đầu như giả tỏi, gian nan nhón mũi chân, ghé vào trên bàn dùng tay lau lau một phen. Dấu chân thật ra nhìn không rõ ràng lắm, chỉ là dấu bùn đất xám xịt đầy bàn. Cánh tay cùng bàn tay Cừu Vô Nhất chà chà cũng đều bị dính bẩn.
Có thể nói sắc mặt Mộ Dung Trường Tình càng kém.
Cừu Vô Nhất bị Mộ Dung Trường Tình túm lấy quăng ra ngoài, bất quá Cừu Vô Nhất cũng nhanh nhẹn, bằng không sẽ chết không toàn thây.
Nghê Diệp Tâm nói:
“Được rồi, ta sẽ đem cái bàn lau sạch, còn không phải chỉ là cái dấu chân thôi sao?”
Nghê Diệp Tâm đi lau cái bàn, đột nhiên bị Mộ Dung Trường Tình từ sau lưng ôm lấy. Nghê Diệp Tâm sửng sốt, cảm giác Mộ Dung Trường Tình bắt đầu tháo đai lưng.
“Này này này! Định làm gì đó?”
Nghê Diệp Tâm nhanh bắt lấy tay hắn, nói:
“Chúng ta không phải đi xem hộp gỗ sao?”
“Xem hộp gỗ cái gì. Vừa rồi Cừu Vô Nhất kêu to đã làm toàn bộ những người ở chỗ này đều nghe được.”
“……”
Đích xác như thế, đừng thấy Cừu Vô Nhất nhỏ xíu, nhưng giọng rất lớn còn vang dội. Kế hoạch đi dò xét đêm nay đành ngâm nước nóng, chỉ có thể chờ buổi tối ngày mai nói tiếp.
Nghê Diệp Tâm nói:
“Vậy đã trễ thế này, chúng ta nhanh đi ngủ thôi.”
Mộ Dung Trường Tình cười, cắn thùy tai Nghê Diệp Tâm, nói:
“Ta ngủ cùng ngươi.”
“Tìm người khác đi!”
“Ta đối với người khác không có hứng thú.”
“……”
Mộ Dung Trường Tình ở trên người Nghê Diệp Tâm sờ qua sờ lại. Nhìn bộ dạng muốn làm trên bàn một phát, Nghê Diệp Tâm thật là hổ thẹn muốn chết.
Mộ Dung Trường Tình thấp giọng nói:
“Ngươi có phải đặc biệt thích trẻ con hay không?”
Nghê Diệp Tâm sửng sốt, nghe được lời nói chua lòm của Mộ Dung Trường Tình, đột nhiên liền minh bạch. Mộ Dung Trường Tình mỗi ngày đều ghen tuông.
“Còn phải xem, ngoan một chút liền thích, nếu là nghịch ngợm liền không thích.”
Mộ Dung Trường Tình cau mày nói:
“Cừu Vô Nhất chỗ nào ngoan, thích nhất là gây chuyện.”
Nghê Diệp Tâm cũng bị hắn chọc cười. Cừu Vô Nhất mới mấy tuổi, kỳ thật như vậy đã xem như ngoan rồi. Nó còn biết hành hiệp trượng nghĩa, còn biết làm khô quần áo, biết nấu cơm. Quả thực ngoan quá mức.
Mộ Dung Trường Tình nghe Nghê Diệp Tâm cười, lại không vui. Bọn họ đều là nam nhân, căn bản không sinh được con. Mộ Dung Trường Tình thấy Nghê Diệp Tâm thích trẻ con, khó tránh khỏi sẽ cảm thấy không cao hứng. Mộ Dung Trường Tình cảm thấy mình không thích trẻ con, chúng quá phiền toái. Hắn không thích chiếu cố người khác. Bất quá Mộ Dung Trường Tình không biết ngày thường hắn chăm sóc cho Nghê Diệp Tâm cũng khá tốt. Hắn chỉ là không có tự giác mà thôi.
Mộ Dung Trường Tình ngạo kiều hừ một tiếng, sau đó ra tay thật nhanh nắm giữ Tiểu Tâm Tâm. Hắn còn thừa dịp Nghê Diệp Tâm phân tâm vừa bóp mạnh ở đỉnh vừa nói:
“Nếu ngươi muốn có con thì tự mình sinh một đứa đi.”
Nghê Diệp Tâm thiếu chút nữa bị hắn giết chết. Khoái cảm cơ hồ bao phủ toàn thân, lại nghe được Mộ Dung Trường Tình nói điên, thiếu chút nữa lại bị hắn làm tức hộc máu.
“Mộ Dung Trường Tình ma đầu! Tự mình sinh con đi!”
Cừu Vô Nhất từ phòng Nghê Diệp Tâm và Mộ Dung Trường Tình chạy ra, liền nhìn qua phòng Cốc Triệu Kinh. Thấy còn đèn sáng, nó khẳng định người bên trong chưa ngủ, lập tức liền đi gõ cửa.
“Đại ca ca, đại ca ca mở cửa nha.”
Cốc Triệu Kinh vừa nghe liền biết bên ngoài là ai. Đi tới mở cửa, hắn liền nhìn thấy Cừu Vô Nhất chớp chớp đôi mắt to ngập nước nhìn mình.
Cốc Triệu Kinh vừa muốn hỏi có chuyện gì, Cừu Vô Nhất liền nói:
“Đại ca ca, ta sợ bóng tối, ta muốn ngủ cùng.”
“……”
Giọng nói quá chân thành, Cốc Triệu Kinh căn bản là không thể cự tuyệt, cho nên đành phải cho Cừu Vô Nhất tiến vào, sau đó đóng cửa lại.
Kỳ thật hắn đã chuẩn bị ngủ, dù sao cũng trễ thế này, không ngủ thì thật sự trời sẽ sáng.
Vừa vào cửa, Cừu Vô Nhất liền bò lên trên giường, ngồi ở mép giường bắt đầu cởi quần áo.
Cốc Triệu Kinh vừa quay đầu lại, phát hiện Cừu Vô Nhất rất thành thục, bất quá cũng không làm người ta cảm thấy chán ghét, chỉ thấy quá đáng yêu. Nhưng Cốc Triệu Kinh cũng phát hiện trên người Cừu Vô Nhất dơ hề hề, lòng bàn tay cùng cánh tay đặc biệt dơ.
Cốc Triệu Kinh liền bế lên Cừu Vô Nhất lên, nói:
“Ta lau sạch rồi đi ngủ.”
Cừu Vô Nhất cũng nhìn lòng bàn tay, hì hì cười nói:
“Ta thành mèo hoa rồi.”
Cốc Triệu Kinh đem nó đặt lên ghế.
“Ta đi lấy chút nước tới, chờ ở đây.”
“Đại ca ca chờ!”
Cừu Vô Nhất lập tức nhảy xuống, chạy như bay.
“Ta đi nấu nước, ngươi bị thương phải nghỉ ngơi nhiều.”
Cừu Vô Nhất vừa nói liền chạy. Cốc Triệu Kinh sao có thể để một đứa bé nấu nước, vội vàng đuổi theo. Nhưng nó chạy quá nhanh, chờ Cốc Triệu Kinh đuổi đến đã phát hiện Cừu Vô Nhất đã lấy củi mồi lửa, đặt chảo sắt lên bếp.
Cừu Vô Nhất chuẩn bị xong, sau đó ôm một thùng gỗ ra giếng.
Nó ôm cái thùng chứa nước như ôm thùng rỗng, thân thủ mạnh mẽ cực kỳ.
“Lộc ộc”
Ôm thùng nước chạy tới phía trước bệ bếp, sau đó nhảy lên cao đem nước đổ vào trong chảo đun.
Cốc Triệu Kinh nhìn mà kinh tâm động phách, sợ nó ngả vào đống lửa. Tuy rằng còn nhỏ, nhưng thân thủ Cừu Vô Nhất thật sự quá lợi hại, làm Cốc Triệu Kinh nghẹn họng nhìn trân trối.
Đừng nói khi còn nhỏ cỡ tuổi đó không biết võ công, chỉ sợ võ công hiện tại của Cốc Triệu Kinh có lẽ cũng không thể phân cao thấp cùng Cừu Vô Nhất.
Cốc Triệu Kinh cũng không đi, ở lại cùng nhau nấu nước. Sau đó Cừu Vô Nhất ôm một cái thùng nước to cùng Cốc Triệu Kinh đi trở về phòng.
Cốc Triệu Kinh giúp Cừu Vô Nhất rửa mặt rửa tay, cũng dùng khăn sạch lau người cho nó, nói:
“Ngươi còn nhỏ tuổi như thế sao võ công tốt như vậy? Chắc cũng chịu rất nhiều khổ phải không?”
Cừu Vô Nhất cười lắc đầu, cười siêu cấp ngọt, nói:
“Cũng không có chịu khổ cái gì.”
Cừu Vô Nhất rất thông minh, bất quá võ công cũng không phải khi không mà đến, đều là cực khổ luyện ra.
Cừu Trưởng lão là Trưởng lão trẻ nhất trong các Trưởng lão, thực dễ dàng bị khinh thường. Huống hồ Cừu Trưởng lão còn thích đi nơi nơi nhặt cô nhi, chọc đến các Trưởng lão khác dị nghị. Tuy rằng Mộ Dung Trường Tình mở một con mắt nhắm một con mắt, bất quá những Trưởng lão khác vẫn sẽ nhằm vào hắn.
Cừu Vô Nhất là đệ đệ của Cừu Trưởng lão, thường xuyên bị người khác khinh thường, cảm thấy nó tuổi tác nhỏ không làm được gì vậy mà bối phận cao.
Cừu Vô Nhất tuy rằng có ca ca yêu thương, cũng rất hiểu chuyện. Vì không muốn bị người khác khinh thường, cho nên mỗi ngày nó đều nỗ lực luyện võ. Bắt đầu sớm hơn so với người khác, hơn nữa có thiên phú hơn người nên tất nhiên liền lợi hại.
“Ca ca nói mình không lợi hại sẽ bị người khác khi dễ. Hừ, nếu ai dám khi dễ ta, ta liền chặt rớt tay người đó!”
Cốc Triệu Kinh nghe giọng điệu non nớt mà vẻ mặt lộ ra tàn nhẫn của Cừu Vô Nhất, đột nhiên tức cười, cảm thấy cũng không có một chút uy nghiêm.
Cừu Vô Nhất không cao hứng, bĩu môi.
“Đại ca ca cười nhạo ta.”
“Không có. Vươn tay ra để ta lau bàn tay bên kia.”
Cừu Vô Nhất duỗi cánh tay nhỏ để Cốc Triệu Kinh cẩn thận lau khô. Khăn ở trên tay cũng rất ấm áp. Cừu Vô Nhất nhìn Cốc Triệu Kinh, đột nhiên liền đứng dậy, ở trên má Cốc Triệu Kinh hôn một cái.
Cốc Triệu Kinh sửng sốt, kinh ngạc nhìn Cừu Vô Nhất.
Cừu Vô Nhất nghiêm trang nói:
“Mẫu thân nói ta quá nhỏ, không thể hôn môi, chỉ có thể hôn khuôn mặt. Bất quá đại ca ca yên tâm, ta chỉ hôn một người, về sau sẽ không cho ca ca hôn ta nữa.”
Cốc Triệu Kinh thiếu chút nữa bị bộ dạng nghiêm trang của Cừu Vô Nhất chọc cười.
“Đại ca ca, ta sẽ lớn thực mau. Chờ ta lớn lên sẽ cùng ngươi ở bên nhau. Khi đó ta có thể hôn môi của ngươi.”
Cốc Triệu Kinh rất là bất đắc dĩ, thở dài, tiếp tục lau tay, nói:
“Trưởng thành cũng không thể hôn môi.”
Cừu Vô Nhất bĩu môi nói:
“Vì cái gì không thể?”
“Bởi vì ta là nam nhân, ngươi cũng vậy.”
“Gạt người. Phụ thân cùng mẫu thân luôn hôn, bọn họ cũng là nam nhân.”
“……”
Cốc Triệu Kinh nháy mắt không thể nói gì. Mộ Dung Trường Tình cùng Nghê Diệp Tâm quan hệ đích xác phức tạp. Bất quá hai người họ thích nhau, cẩn thận ngẫm lại, cũng không có cái gì không tốt.
Cừu Vô Nhất vỗ ngực, nói:
“Đại ca ca, ta chỉ cần mười năm là có thể rất cao rất cao, ta hiện tại sắp sáu tuổi rồi.”
Cốc Triệu Kinh nhìn Cừu Vô Nhất vỗ ngực nhỏ, thật sự sợ nó làm chính mình hộc máu.
“Ngươi sáu tuổi, ta hai mươi tuổi, lại qua mười năm ta sẽ là ba mươi tuổi.”
Kỳ thật Cốc Triệu Kinh cũng thực trẻ. Tuy rằng là đệ tử đắc ý của Thẩm đại hiệp, bất quá sắp hai mươi tuổi cũng chưa có thành hôn. Nhưng mười năm nữa, Cốc Triệu Kinh không còn trẻ.
Cừu Vô Nhất lập tức dùng ánh mắt trông mong nhìn Cốc Triệu Kinh, một bộ dạng như thú nhỏ bị vứt bỏ. Nó cũng chỉ giả đáng thương, cái này Mộ Dung Trường Tình đặc biệt rõ ràng, bất quá Cốc Triệu Kinh không biết.
Cốc Triệu Kinh bị nhìn như vậy, tức khắc cảm thấy có lỗi, vội vàng nói:
“Đừng khóc, đừng khóc, ta chờ ngươi.”
Cừu Vô Nhất không phải muốn khóc, chỉ là đôi mắt ướt át, dẩu miệng chau mày liền rất giống bộ dáng muốn khóc.
Cừu Vô Nhất lập tức liền cười, lại hôn một cái lên mặt Cốc Triệu Kinh.
“Yên tâm đi đại ca ca, ta về sau sẽ bảo vệ ngươi, không cho người khác đánh ngươi, cũng không để ngươi bị thương.”
Cốc Triệu Kinh nghe Cừu Vô Nhất nói, nhịn không được có chút cảm động. Khi còn nhỏ hắn nhìn đến thấy một mặt đáng ghê tởm của người thân. Người muội muội thân thiết lại là người hận hắn. Vốn dĩ kính trọng sư phụ nhất, lại đối với hắn không phải đánh chính là mắng, chưa có người nào nói qua lời như vậy với hắn.
Hắn vẫn luôn giả vờ bình tĩnh ở mặt ngoài, sau lưng lại phải tự mình trị thương. Phía sau lưng có chỗ với không tới, không thể bôi thuốc, làm cho cả thân thể đều là vết sẹo vết thương chồng chất.
Cốc Triệu Kinh nhịn không được vỗ vỗ đầu nhỏ của Cừu Vô Nhất, cảm giác tóc mềm êm tay, chỉ là hai cái bím kia quá khôi hài.