Ở Tinh Vẫn đại lục, võ giả đẳng cấp cao xác suất bị thương cao hơn võ giả đằng cấp thấp rất nhiều.
Vì cái gì?
Bời vì võ giả đẳng cấp thấp thận trọng, xuất môn ra ngoài rất biết điều.
Võ giả đẳng cấp cao lại ngạo mạn bố láo, thường dễ gây chuyện rắc rối hoặc gặp nguy hiểm.
Vì vậy trung phẩm Liệu Thương Đan hướng đến Võ Sư, Võ Tông thì khả năng ảnh hưởng không bằng Khai Mạch và Võ Đồ, nhưng hoàn toàn dễ dàng bán được số tiền lớn hơn.
Nếu như không phải ngại đường xa, Quân chưởng môn rất có khả năng sẽ tặng Ngải gia chủ vài viên để hắn thuận lợi đấu giá.
Công pháp đã cấp cho, đan được cũng luyện chế rồi,
Còn một chuyện trong danh sách cấp thiết, đó chính là chiêu mộ đệ tử!
Nói đến cũng kỳ lạ.
Từ sau lần trước chiêu mộ đủ 500 cho đến nay không có người đến báo danh, điều này khiến Quân Thường Tiếu khá là phiền muộn.
Ta đã mạnh mẽ đạp Hạo Khí Môn dưới chân, các thiếu niên quận Thanh Dương lẽ ra phải không chen chúc mà đến chứ?
Tầm nhìn hạn hẹp như vậy sao?
Không phải người quận Thanh Dương tầm nhìn hạn hẹp. Mà là trải qua chiêu mộ Bách Tông, các thiếu niên phù hợp gia nhập môn phái phần lớn đều đã gia nhập môn phái.
Còn lại là những thành phần tư chất vô cùng kém, thậm chí đến linh căn hạ phẩm cũng không đạt tới.
Hơn nữa, Quân Thường Tiếu truyền ra quảng cáo, chỉ ở thành Thanh Dương và thành Hồ Dương.
Sáu thành trì khác vẫn có cha mẹ muốn gửi gắm nhi tử đến Thiết Cốt Phái, nhưng kết quả vẫn là e ngại Hạo Khí Môn và liên minh Bách Tông.
Trước mắt, thiếu niên ở quận Thanh Dương phù hợp để gia nhập môn phái rất ít, hơn nữa bởi vì có rất nhiều mặt hạn chế, nên việc chiêu mộ đệ tử sẽ rất khó khăn.
“Không được, không được.”
Quân Thường Tiếu nói: “Nhất định phải nhanh chóng chiêu mộ đầy đệ tử, không nói đến khởi động nhiệm vụ môn phái nâng cao kiến thiết, ít nhất cũng nhận được vài trăm điểm cống hiến còn gì.”
Chỉ còn 5 điểm cống hiến, hắn không dám mở Linh Pháp Trận và đại trận hộ phái, bởi vì hai ngày liền tiêu sạch!
Sau một hồi trù tính kế hoạch.
Quân Thường Tiếu quyết định không thể đợi người khác đến báo danh, nhất định phải chỉ động xuất kích, đi các thành trì tuyên truyền.
Quận Thanh Dương có tám thành trì, sáu thành còn lại nhất định lần lượt đi, vì thế đầu tiên đến thành Linh Dương.
“Tội Kỷ” Quân Thường Tiếu nói:
“Ngươi cũng đi cùng với bổn tọa.”
“Vâng.”
Tiêu Tội Kỷ tuân lệnh.
Nếu như đổi lại là lúc trước, muốn hắn đến thành Lịch Dương có thể sẽ hơi chút khó khăn, hiện tại tu vi tăng cao, thiên tài sa ngã một lần nữa trở lại khán đài ngày đó, đương nhiên sẽ không để ý.
Quân Thường Tiếu lại chọn thêm vài đệ tử, phần lớn đều là đệ tử ngoại môn, tư chất rất bình thường, nhưng thực lực hoàn toàn là Võ Đồ tam ngũ phẩm.
Hắn lần này muốn cho người đời biết, tham gia Thiết Cốt Phái, cho dù tư chất không ưu tú, dưới sự bồi dưỡng của bổn tọa, đều có thể thoát thai hoán cốt!
Thành Lịch Dương.
Quân Thường Tiếu lần thứ hai đứng ở cổng thành, theo sau lưng là hai ba mươi đệ tử, bọn họ ai ai cũng ngẩng đầu ngước mặt, thể hiện khí phách xương cốt cứng rắn.
“Đó là Thiết Cốt Phái.”
“Bọn họ vì cái gì lại đến nữa rồi.”
Võ giã đi ra đi vào thấp giọng bàn tán.
Tham gia môn phái luận võ, rất nhiều người châm biếm coi thường, nhưng những sự việc lớn phát sinh trong thời gian gần đây, Thiết Cốt Phái sớm đã biến thành sự tồn tại cần phải kính nể.
Đi trên đường lớn rộng rãi trong nội thành, võ giả đã sớm ào ào nhường đường.
Quân Thường Tiếu dẫn đệ tử men theo đường chính đi thẳng, cuối cùng dừng lại ở trước phủ thành chủ, chắp tay nói:
“Chưởng môn Thiết Cốt Phái Quân Thường Tiếu, đặc biệt đến bái kiến Ngao thành chủ.”
Thủ vệ phủ thành chủ vừa nghe thấy, lập tức vội vàng đi vào trong bẩm báo.
Không lâu sau.
Ngao thành chủ với bộ râu quai nón đi ra, chắp tay cười nói:
“Quân chưởng môn, mời vào bên trong.”
Võ giả trên đường ngạc nhiên trừng mắt.
Thiết Cốt Phái mặc dù gần đây phát triển hưng thịnh, nhưng chung quy chỉ là môn phái bát lưu, làm gì có đủ tài đức để Ngao thành chủ đích thân ra nghênh đón đâu chứ.
Quân Thường Tiếu cũng chắp tay, dưới con mắt chứng kiến của mọi người, dẫn đệ tử đi vào trong phủ thành chủ.
“Đại trưởng lão.”
Tiêu gia, tam trưởng lão từ bên ngoài đi vào phòng khách lớn, rất tức giận nói:
“Chưởng môn Thiết Cốt Phái dẫn đệ tử đến thành Lịch Dương.”
Đại trưởng lão đang uống trà, sắc mặt lập tức âm u nói:
“Tên phế vật kia có đến không?”
“Đến rồi.”
Tam trưởng lão đáp.
“Răng rắc.”
Đại trưởng lão bóp vỡ chén trà, ánh mặt một nửa là lửa giận một nửa là sát ý.
Tiêu Tội Kỷ giành quán quân môn phái luận võ, điều này chẳng khác gì đánh một cái bạt tai thật mạnh vào Tiêu gia, hắn khó mà nuốt xuống được cục tức này, cho nên phái sát thủ ám sát ở ngoài thành.
Mặc dù cuối cùng thất bại, dẫu sau cũng không bại lộ thân phận.
Nếu như Tiêu gia biết đại nạn gia tộc phải chịu thời gian trước, vừa thương vong nặng nề vừa nguyên khí tổn thương, tất cả đều là sắp xếp của Quân chưởng môn, rốt cuộc hiểu rõ bản thân có bại lộ thân phận hay không.
“Đến làm gì?”
Đại trưởng lão giọng nói u ám nói.
Tam trưởng lão đáp:
“Bái kiến Ngao thành chủ.”
“Hừm.”
Đại trưởng lão cười lạnh một tiếng, nói:
“Quan hệ của Ngao thành chủ vào Tần Hạo Nhiên không tệ, Thiết Cố Phái lại có thù oán với bên kia, đi bái kiến không phải là tự làm chuyện vô ích sao?”
“Chuyện này...”
Tam trưởng lão ngập ngừng nói:
“Ngao thành chủ đích thân ra cửa nghênh đón tên Quân Thường Tiếu đó.”
“Cái gì?”
Đại trưởng lão trừng to mắt.
Ngao thành chủ người này rất coi trọng bề ngoài, cho dù Tiêu gia chủ đích thân đến bái kiến, cũng chưa từng đích thân ra nghênh đón.
Một cái môn phái bát lưu, lấy đâu ra tư cách khiến một thành chủ đích thân nghênh đón?
Bời vì có thù hận với Tiêu Tội Kỷ, nên thù luôn cả Thiết Cốt Phái, hoàn toàn xem nhẹ đối phương, người ta chính là một môn phái bát lưu như vậy đấy, thế mà lại có thể chiến thắng Hạo Khí Môn.
Hỏi thử một câu.
Tiêu gia ngươi có thể làm được sao?
Không làm được.
Trong nội quận Thanh Dương, ngoại trừ tông môn ngũ lưu Thương Sơn Phái, ai cũng không làm được.
Vì thế, môn phái như vậy, một thành chủ đích thân ra nghênh tiếp thì có vấn đề gì?
Ngao thành chủ không chỉ đích thân ra nghênh đón, đến phòng khách lớn còn mời ngồi chỗ thượng khách, lúc nói chuyện cũng vô cùng nhiệt tình.
Bản thân Quân Thường Tiếu có chút khó hiểu.
Chẳng lẽ bản thân đã đi đến nước bước, ngay cả thành chủ cũng phải nịnh hót rồi sao?
“Phái đệ tử tham gia luận võ ở quận Bình Dương, Hà Dương, Hoa Anh, đều giành quán quân, Thiết Cốt Phái dưới sự quản lý của Quân chưởng môn ngày càng lớn mạnh.”
Ngao thành chủ cười nói.
Hóa ra như vậy.
Chẳng trách nhiệt tình như thế, hóa ra đã nhận được tin tức!
Không chỉ Ngao thành chủ, thành chủ của bảy tòa thành còn lại đều đã lần lượt nhận được tin tức.
Ban đầu khi biết được đệ tử Thiết Cốt Phái Dạ Tinh Thần giành được quán quân quận Bình Dương, biểu cảm của bọn họ chỉ hơi ngẩn ra.
Chỉ phái một đệ tử mà giành được quán quân môn phái luận võ ở quận bát đằng, điều này thật sự khiến người khác lau mắt mà nhìn.
Thành chủ nào đấy thậm chí còn nghĩ, quận Bình Dương có phải toàn phái đệ tử gà mờ, đệ tử tinh nhuệ đóng cửa ở môn phái tu luyện hết rồi?
Tiếp sau đó, tin tức Lý Thanh Dương giành được quán quân đại hội luận võ quận Hoa Anh, thần sắc các thành chủ càng ngờ nghệch ra.
Đó là quận có rất nhiều tà phái đặt chân.
Mỗi một kỳ đại hội luận võ, võ giả tham gia chết không ít, đệ tử Thiết Cốt Phái lại giành được quán quân?
Không sao, không sao.
Vẫn còn có thể không chế được cảm xúc.
Cuối cùng, sau khi Tiêu Tội Kỷ giành được quán quân môn phái luận võ ở quận Hà Dương, tròng mắt của các thành chủ kém chút nữa rơi ra ngoài!
Môn phái luận võ của hai quận bát đẳng, một cái đại hội luận võ của một quận có rất nhiều tà phái đặt chân, ba đệ tử Thiết Cốt Phái xuất trận, giành ba chức quán quân, điều này tuyệt đối quá khiếp người!
Còn chuyện Tô Tiểu Mạt và Lý Phi tham gia luận võ, vì khoảng cách khá xa, thông tin tạm thời vẫn chưa truyền đến.
Nếu không, các thành chủ quận Thanh Dương chắc hẳn bắn ra mắt ra ngoài.
“Ngao thành chủ”
Quân Thường Tiếu chuyển về chính sự, nói:
“Quân mỗ lần này đến là muốn chiêu mộ đệ tử ở quý thành, vẫn mong nhận được sự đồng ý.”
Danh Sách Chương: