Từ chân núi Thiết Cốt nhìn lên, có thể nhìn thấy lưng chừng núi, ẩn ẩn có mây mù lượn lờ.
Sau khi hai mươi vạn hạt dược liệu dần dần chín xong, tỏa ra linh khí, mặc dù không thể so bì với các môn phái lớn, nhưng không nghi ngờ gì đã có một khởi đầu tốt.
"Chưởng môn.”
Lão Ngụy đứng trên phiến đá to, chỉ vào dãy núi chạy dài miên man nói:
"Chỉ cần tiếp tục trồng dược liệu, Thiết Cốt Sơn khẳng định sẽ trở thành vùng phong thủy bảo địa linh lực dồi dào.”
“Rất đáng đồng tiền bát gạo."
Quân Thường Tiếu nói.
Lão Ngụy nói:
"Không đầu tư há có thể cải thiện môi trường chứ, mà lại nói, Thiết Cốt Sơn linh lực dồi dào, dược liệu vun trồng chất lượng cũng sẽ cao hơn, dùng để luyện chế đan dược hiệu quả nhất định sẽ càng thêm rõ ràng.”
"Nói rất có lý.”
Quân Thường Tiếu nói:
"Bổn tọa sẽ tiếp tục mua hạt giống dược liệu cao cấp, còn việc trồng trọt và chăm sóc vậy phải làm phiền lão Ngụy và Dược Đường rồi.”
"Đây là trách nhiệm công việc của ta."
Lão Ngụy nói.
Từ khi lão gia nhập Thiết Cốt Phái, trở thành đường chủ Dược Đường, tất cả mọi điều lão làm đều là mang lợi ích cho môn phái.
"Những dược liệu này bao giờ mới thu hoạch được?"
Quân Thường Tiếu hỏi.
Lão Ngụy nói:
"Đợi qua hai ngày nữa, đợi bọn chúng tỏa ra thêm chút thiên địa thuộc tính."
"Ừm.”
Quân Thường Tiếu giao sự vụ môn phái cho Lý Thanh Dương, sau đó đi một chuyến tới thành Hồ Dương, mua thêm một lần đến bốn mươi vạn hạt giống chất lượng cao từ Ngải gia.
"Gia chủ.”
Ngải Thượng Khắc không hiểu nói:
"Quân chưởng môn mua nhiều hạt giống dược liệu như vậy, có thể trồng hết sao?”
“Nếu ta đoán không sai.”
Ngải Thượng Nghễ nói:
"Quân chưởng môn mua hạt giống nhiều như vậy, hẳn là muốn cải thiện hoàn cảnh linh khí của Thiết Cốt Sơn rồi.”
Trồng dược liệu loại linh khí, nâng cao thiên địa thuộc tính của một ngọn núi, ở Tinh Vẫn đại lục này vẫn là chuyện rất phổ biến.
Ngải Thượng Khắc cạn lời nói:
"Ngọn núi vô danh đó, hầu như chẳng có chút linh khí nào, hao phí nhiều tiền như vậy đi cải tạo, còn không bằng bỏ thời gian đi tìm một ngọn núi khác.”
Chính xác.
So với tốn tiền tốn của đi cải tạo, không bằng bắt đầu đi chọn lại một ngọn núi, cho dù là linh lực yếu kém, cũng hầu như so với Thiết Cốt Phái bây giờ mới khai hoang mạnh hơn hẳn.
Quân Thường Tiếu đương nhiên biết có thể chọn một ngọn núi khác, đem Môn phái chuyển qua đó.
Nhưng mà, bắt đầu bước chân từ quận cửu lưu, môn phái cửu lưu, chậm rãi phát triển từ ngọn núi hoang phế, sau cùng trở thành môn phái mạnh nhất, không phải là càng có tính thách thức sao?
Hệ thống biết suy nghĩ của chủ nhân xong, từng nói qua một câu như vậy:
"Chủ nhân có khuynh hướng thích tự ngược đãi!”
…
Vài ngày sau.
Lão Ngụy thu hoạch toàn bộ hai mươi vạn hạt dược liệu đã trưởng thành.
Quân Thường Tiếu phân loại một lượt xong, gom góp được hơn ba vạn phần tài liệu luyện chế Tụ Khí Đan.
Cái này sướng rồi!
Hắn kéo ra Luyện Đan Các, dược liệu tự động bắt cặp, bắt đầu quy trình luyện chế.
Hơn ba vạn viên Tụ Khí Đan luyện chế một lượt, nhất định cần thời gian khá dài, nhưng nghe tiếng "đinh đinh" vang lên, Quân Thường Tiếu cảm giác như tiếng từ thiên đàng vọng lại!
Hai ngày sau, toàn bộ đan dược đều đã được luyện xong.
Quân Thường Tiếu nhìn thấy bên trong không gian giới chỉ chất một đống Tụ Khí Đan, cảm thấy chính bản thân mình lúc này vô cùng hạnh phúc.
Đáng tiếc là.
Bởi vì dược liệu thuộc lần đầu khai hoang trồng trọt, nên hiệu quả đan dược chỉ gấp 10 lần.
Quân Thường Tiếu cũng đã rất thỏa mãn rồi.
Dù sao thì hơn 3 vạn viên Tụ Khí Đan, tạm thời đủ để cho các đệ tử sử dụng.
Huống hồ.
Lão Ngụy đã bắt đầu trồng trọt đợt thứ hai rồi.
Môi trường sinh thái được cải thiện, thời kỳ trưởng thành của dược liệu được rút ngắn, chất lượng cũng sẽ tăng lên đáng kể.
Có thể nói.
Chỉ cần tiền bạc đầy đủ, hạt giống đủ nhiều, hình thành tuần hoàn, môi trường sinh thái sẽ dần dần thay đổi, Tụ Khí Đan cũng sẽ không thiếu.
Quân Thường Tiếu nghĩ đến sau này Thiết Cốt Phái linh khí lượn lờ, Tụ Khí Đan cuồn cuộn không dứt để cung cấp, ngay lập tức toàn thân thoải mái, một lúc lên năm tầng lầu cũng không phải chuyện khó.
"Chưởng môn.”
Lê Lạc Thu bước vào đại điện, nói:
"Ta vừa mới nhận được tình báo, tổng bộ chứng nhận quán Tây Nam Dương Châu cho hai vị trưởng lão đến thành Thanh Dương, cùng với đó là Tạ thành chủ và Triệu chấp sự đang trên đường hướng về Thiết Cốt Phái chúng ta.”
Quân Thường Tiếu nói:
"Tổng bộ chứng nhận quán cho người qua đây làm cái quỷ gì?”
"Theo ta thấy.”
Lê Lạc Thu suy đoán nói:
"Thiết Cốt Phái chúng ta được đánh giá là nhị giáp, kinh động đến tổng bộ chứng nhận quán, hẳn là lần này xuất động trưởng lão tự mình đến kiểm tra một phen.”
"Chưởng môn.”
Lý Thanh Dương nói:
"Triệu chấp sự tới chơi.”
Quân Thường Tiếu vừa mới nhận được tin tức nên cũng không có gì bất ngờ, nói:
"Cho mời người vào đi.”
Lý Thanh Dương nói:
"Triệu chấp sự đi cùng hai lão giả khí thế hùng hậu, tu vi ít nhất cũng là Võ Tông Cảnh.”
Không phải là tới đập phá chứ?
Hệ thống nói:
"Chủ nhân không chỉ có khuynh hướng thích tự ngược đãi, còn có khuynh hướng thích bị chèn ép.”
"Cút!”
Lý Thanh Dương nói:
"Tạ thành chủ cũng đi cùng, vô cùng tôn kính đối với hai vị lão giả này, theo đệ tử thấy có lẽ là các nhân vật lớn.”
"Nói như thế, bổn tọa không đích thân xuất môn đón tiếp, có phải hay không có chút lỗ mãng rồi?”
Quân Thường Tiếu nói.
Lê Lạc Thu nói:
"Ta cảm thấy, chưởng môn nên nể mặt Tạ thành chủ, ra ngoài nghênh đón cũng chẳng có gì không ổn.”
"Đệ tử cũng cho rằng như vậy.”
Lý Thanh Dương nói.
"Được.”
Quân Thường Tiếu đứng lên nói:
"Xem trên thân phận của Tạ thành chủ, bổn tọa đích thân xuất môn nghênh đón.”
………..
"Hừ.”
Chân trưởng lão đứng bên ngoài cửa Thiết Cốt Phái, không nhẫn nại nói:
"Đi thông báo một tiếng có cần phải chậm như vậy không?”
"Hay vẫn là nói.”
"Chưởng môn Thiết Cốt Phái kiêu ngạo, không muốn đích thân ra đây đón tiếp?”
Thân là trưởng lão của tổng bộ chứng nhận quán Tây Nam Dương Châu, hắn chủ động tới một môn phái chứng nhận, đáng lẽ ra phải là hoan nghênh từ trong hẻm ra tới ngỏ.
Tạ Quảng Côn cười nói:
“Chân trưởng lão đột ngột ghé thăm, không có thông báo trước một tiếng, Quân chưởng môn khẳng định chưa kịp chuẩn bị, cho nên có chỗ nào tiếp đón không được chu đáo xin đừng để tâm.”
Tạ thành chủ đáng yêu của chúng ta, đúng thật là luôn hướng về Quân Thường Tiếu.
Đương nhiên.
Nỗ lực sẽ không phí công.
Quân Thường Tiếu sở dĩ muốn ra ngoài nghênh tiếp, chính là vì mặt mũi của Tạ thành chủ.
"Cót két.”
Cửa lớn màu đỏ mở rộng.
Quân Thường Tiếu từ bên trong bước ra, nhìn cũng không nhìn tới hai vị trưởng lão tổng bộ chứng nhận quán, chắp tay nói:
"Tạ thành chủ có thời gian rảnh rỗi đến Thiết Cốt phái chúng ta nha.”
"Hầy…”
Tạ thành chủ có chút ngơ ngác, nói:
"Quân Chưởng môn, hôm nay Tạ mỗ bồi hai vị trưởng lão tổng bộ chứng nhận quán Tây Nam Dương Châu tới đây làm việc.”
Tổng bộ Tây Nam Dương Châu, sáu chữ này nói ra rất vang vọng, rõ ràng là âm thầm ám chỉ người kia, những người tới là nhân vật lớn, tuyệt đối không thể lãnh đạm.
"Hóa ra là trưởng lão tổng bộ chứng nhận quán.”
Quân Thường Tiếu chắp tay lên, nói:
"Thất lễ, thất lễ.”
Chân trưởng lão nhàn nhạt nói:
"Quân chưởng môn cho chúng ta đứng bên ngoài chờ lâu như vậy, thật sự rất là kiêu căng a.”
Chu trưởng lão nói:
"Quân chưởng môn người ta còn phải xử lý sự vụ môn phái, càng không thể mỗi ngày đều đứng ở trước cửa đón tiếp, người nào đó không nên tính toán chi li thái quá.”
Nhìn xem.
Lại mèo chó cắn lộn nữa rồi!
Chân trưởng lão thản nhiên nói:
"Chu trưởng lão, lần này tới chứng nhận, nếu như thực lực Thiết Cốt Phái không đạt tới nhị giáp, vấn đề hẳn là rất lớn nha.”
"Lão phu tin tưởng vào đánh giá của Triệu chấp sự, há có thể xảy ra vấn đề."
Chu trưởng lão nói.
Hai người đang dùng ngôn ngữ công kích lẫn nhau, không khí có phần trầm trọng, chuyện này khiến Tạ thành chủ là người bị kẹp ở giữa, đột nhiên có chút xấu hổ.
Triệu chấp sự đứng phía sau lưng thì mồ hôi lạnh ướt cả áo.
Chân trưởng lão đi chuyến này, rõ ràng là nhắm vào mình, nếu như tiềm lực Thiết Cốt Phái không đạt nhị giáp, khẳng định mình xong đời!
Giờ phút đó, hắn bỗng nhiên dâng lên một cái ý nghĩ đáng sợ.
Lúc trước chứng nhận đẳng cấp môn phái cho Thiết Cốt Phái, những đệ tử Võ Đồ có khí tức hùng hậu kia, biết đâu lại là Quân Thường Tiếu dùng tiền đi thuê!
Danh Sách Chương: