“ Cô gái, chúng tôi cho cô mười phút chuẩn bị” Tên vệ sĩ nói
Dực Nhi cảm thấy có điều gì đó không ổn, trước tiên cứ làm theo bọn họ cô đi vào phòng mình mặc y phục vào. Đúng mười phút sau Dực Nhi đi ra, cô ta không quan tâm những người kia, ngồi xuống sofa ngay trước mặt bọn họ, châm điếu thuốc rồi thải khói ra.
“ Các người là ai, đến đây là muốn gì” Dực Nhi hỏi
“ Cô đã đến nhà của Dạ Bắc vào hôm qua đúng không?” Tên vệ sĩ nói
Dực Nhi ôm bụng cười ha hả: “ Tao không quen thằng nào tên Dạ Bắc cả”
Tên vệ sĩ lấy chiếc khăn tay ra giơ ra trước mặt cô ta, hình con phượng hoàng lộ ra, Dực Nhi có chút giật mình nhưng nhanh chóng bình thường trở lại.
“ Chiếc khăn tay đẹp đấy” Dực Nhi mỉm cười nói
“ Cô là người giết chết Dạ Bắc” Tên vệ sĩ nói
“ Hắn là ai, tại sao tao phải giết hắn” Dực Nhi thản nhiên nói
Câu trả lời của cô ta làm Hoắc Vân Trì lúc này đã tức giận thực sự, hắn xoay người quăng một đống ảnh vào mặt cô ta. Dực Nhi khẽ nhắm mắt lại, lúc cô ta mở mắt ra thì thấy toàn là ảnh cô ta với Dạ Bắc ân ái với nhau. Dực Nhi mở to mắt, sắc mặt trắng nhợt như bị trút hết máu.
Cô ta chau mày ngước lên nhìn Hoắc Vân Trì cười nhạt: “Bọn mày là muốn gì từ tao”
“ Cô là người Tử Dã đúng chứ” Hoắc Vân Trì lạnh lùng hỏi
Dực Nhi cười nấc một cái rồi nói: “ Đến chỗ ở của tôi còn điều tra được vốn chi là thân phận của tôi”
Dực Nhi vừa nói hết câu, cô ta liền bị Hoắc Vân Trì bóp lấy cổ, hắn dùng sức bóp chặt lầy khiễn cho Dực Nhi bỗng chốc đỏ mặt lên. Dực Nhi nắm lấy cổ tay của hắn lôi ra nhưng sức của hắn rất lớn khiến cô không tài nào lôi được.
Lúc này tại Bleeding Heart thự, Thanh Y vẫn còn đang ngủ nướng trên giường. Bỗng có tiếng chuông điện thoại reo lên, cô với lấy chiếc điện thoại trên bàn mở ra xem. Đã tám giờ rồi, Thanh Y định ngủ tiếp thì chợt nhớ ra hôm nay cô có buổi họp tại hội trường. Cô nhanh chóng xuống giường vào nhà tắm rửa mặt rồi thay y phục. Thanh Y gọi xe rồi nhanh chóng chạy tới hội trường. Đến nơi cô mở cửa ra thì đã thấy mọi người đến đầy đủ, Thanh Y thở hồng hộc bước vào
Thanh Y cười gượng nói: “ Xin...xin lỗi mọi người. Mọi người cứ tiếp tục đi”
Thanh Y vội tìm chỗ cho mình ngồi rồi. Một lúc sau có một người phụ nữ đi đến trước hội trường.
“ Tất cả mọi người đều vào trường này chắc hẳn là năng lực cũng rất tốt. Sắp vào năm học mới đề nghị mọi người nghiêm túc học hành nghiêm chỉnh. Ngoài ra trường chúng ta thi thoảng sẽ tổ chức một vài cuộc thi cho mọi người, sẽ xét diễn xuất của mọi người mà phân chia theo lớp.” Người phụ nữ nói
Tất cả mọi học viên trong hội trường đồng thanh đáp “ Vâng, hiệu trưởng”
Hiệu trưởng cho mọi người giải tán, Thanh Y cầm túi đồ đi về. Bỗng dưng cô bị người khác đẩy khiến cô va vào bàn, đống đồ trang điểm trên đó đều rơi xuống. Chủ nhân của bàn đó đang cất đồ thấy vậy liền đứng dậy, kéo lấy tay Thanh Y đứng hẳn dậy “ Chát”, tiếng đánh vang lên. Khuôn mặt Thanh Y bỗng dưng hằn vết đánh