Mục lục
Thế Giới Này... Có Chỗ Nào Cho Chúng Ta?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lập Viễn Sa không nín nhịn được nữa nhanh chóng giải phóng thân trên của Đài Thái Ngữ, cô đưa tay ấn nhẹ rồi lập tức hé môi ngoạm lấy đầu nụ hoa hồng nhuận đã đứng sững từ lâu trước mặt hết cắn rồi lại mút, liếm láp điên cuồng đến tê tê dại dại.

- "Ah...Hahhh..."

Đài Thái Ngữ khẽ nỉ non ưỡn cong người hưởng thụ rót ra những thanh âm dụ hoặc câu người làm cho Lập Viễn Sa càng hưng phấn đến tận cùng.

Bàn tay đẹp như điêu như khắc sau một hồi nhào nặn khỏa ngực trần nóng bỏng đến không ra hình dạng đã bắt đầu cuộc vi hành xuống nơi tư mật lả lướt vờn trêu trên cặp đùi thon dài trắng như bạch ngọc thượng hạng của Đài Thái Ngữ, mùi hương như lan như sương tao nhã đến quyến rũ đang dần tỏa ra theo những lỗ chân lông se khít trên làn da không chút tỳ vết loan ra khắp mọi ngóc ngách, căn phòng như bị nhấn chìm trong mùi ám muội.

- "Sa...dừng lại đi...ưm ~ "

Thanh âm rỉ rả chưa thành đã bị Lập Viễn Sa tiếp tục áp sát. Vừa thành công ngăn chặn tuyến trên Lập Viễn Sa lại co một chân chen vào giữa hai chân Đài Thái Ngữ cọ xát, động tác có chút vội vã lại cực kỳ thuần thục, đôi lúc lại mang hơi hướng mạnh bạo khiến toàn thân Đài Thái Ngữ nóng bức khô khan đến khó chịu như dung nham sắp phun trào đến nơi. Quả tim trong lồng ngực không tự chủ đập liên hồi như muốn báo hiệu ước dục của nữ nhân này đã đạt đến hồi mãnh liệt.

Lập Viễn Sa dịu dàng rời đi kéo ra một sợi chỉ bạc lóng lánh ma mị đến chết người. Hai gương mặt kiêu sa diễm lệ gần nhau đến dường như không còn khoảng cách, gần đến mức Đài Thái Ngữ có thể tường tận từng đường nét tinh tú của Lập Viễn Sa, gần đến mức từng hơi thở phả ra của hai người như đan cài vào nhau, gần đến độ Đài Thái Ngữ dễ dàng thấy được hình ảnh phản chiếu của mình trong mắt Lập Viễn Sa.

- "Nói đi! Muốn tôi không?"

Lập Viễn Sa nhìn gương mặt đê mê, đáy mắt màu nâu sẫm đã phủ một tầng dày dục vọng thì khóe môi tức thời cong lên. Âm vực khàn đục bá đạo.

- "Sa...đêm nay đừng, được không?"

Đài Thái Ngữ hơi thở nặng nề, hai má ửng đỏ nắm nhẹ tay Lập Viễn Sa nhìn cô nhỏ giọng, chủ ý xin xỏ nhưng khi vào tai Lập Viễn Sa thì nó lại trở thành lời cổ vũ thiết tha.

Cô nhẹ nhếch môi ẩn hiện mưu mô không nói không rằng nâng tay vuốt tóc Đài Thái Ngữ tròng mắt hổ phách dụ dỗ chúng sanh ánh lên tia thèm thuồng không hề che giấu.

- "Ahh ~ "

Ngón tay giữa hư hỏng đột ngột tấn công vào vùng chân tâm ẩm ướt, miết một đường dài vào bên ngoài đáy quần lót của Đài Thái Ngữ cong môi thành tiếng khiến cho Đài Thái Ngữ chưa kịp chuẩn bị phải bất giác reo lên.

Ánh mắt hiện rõ ý cười Lập Viễn Sa đưa ngón tay nhuốm đẫm chất dịch trắng *** ** sóng sánh kia lên trước mặt Đài Thái Ngữ giọng điệu khàn đục:

- "Em không ngoan chút nào cả. Chiếc miệng nhỏ này luôn phiên bảo dừng mà cô bé của em lại muốn tôi đến ướt sũng thế này. Phải phạt."

- "Sa ~ Ahhh..."

Đôi môi căng mọng hơi sưng một lần nữa bị Lập Viễn Sa điên cuồng gặm mút. Cô rút cạn hơi của Thái Ngữ rồi mới luyến tiếc lơi ra dời dần xuống chiếc cổ trắng ngần nối dài tận xương quai xanh sắc sảo, chiếc eo thon nhỏ chốc lát lại bị Lập Viễn Sa bóp nhẹ làm cho Đài Thái Ngữ sướng rân người tựa hồ như bản thân đang phiêu bồng đến tận 9 tầng mây, trụy lạc trong khoái cảm vô thường. Làn da mẫn cảm theo mỗi lần ghi dấu của Lập Viễn Sa đều in hằng những ấn tích đỏ chói.

- "Dang chân ra!"

Ngữ khí như đang ra lệnh của Lập Viễn Sa thoáng chốc làm cho Đài Thái Ngữ không thể không nghe. Ngâm nga một lúc Đài Thái Ngữ mới từ từ mở chân, ngay tức khắc chiếc quần lót đen đẫm ướt nửa kín nửa hở liền bị Lập Viễn Sa ném đi không tiếc tay. Cô thở hắt lập tức chôn đầu vào vùng cấm địa cảnh mật kia vươn đầu lưỡi nóng hổi của mình cường bạo ra vào, Đài Thái Ngữ chẳng thể làm gì hơn, đôi mắt long lanh ngấn nước ngước nhìn Lập Viễn Sa, từng đợt khoái cảm cứ mạnh mẽ ập đến, kích thích đến độ quá đáng. Đài Thái Ngữ lúc này lại vô cùng đáng thương phải nhằn nhọc chế ngự xúc cảm trong cơn động tình.

Đài Thái Ngữ bấu chặt vào tấm lưng trần nhẵn nhụi của Lập Viễn Sa cắn chặt môi kìm nén ngăn không cho những thanh âm đáng xấu hổ kia phát ra ngoài. Giọt nước trắng trong cũng không còn tự chủ tự ý thoát li ra khỏi khóe mắt lăn dài thấm vào lớp đệm dày dưới thân.

Thống khổ trong khoái lạc - loại cảm giác mà Đài Thái Ngữ chưa nghĩ mình sẽ phải nếm trải bao giờ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK