• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không nhìn thì không sao, vừa nhìn liền thấy người kia thế nhưng không phải bên phe mình, là người phe Càn Khôn. Trong trò chơi này phân ra hai phe, một là Thái Cấp, một là Càn Khôn, hai phe luôn ở trạng thái đối địch, chỉ cần nhảy qua biên giới của phe địch người chơi liền bị biến thành hồng danh, có thể tùy ý công kích những người khác, đồng thời người chơi bên này cũng có thể công kích lại, hơn nữa cho dù có giết người cũng sẽ không gia tăng tỷ số phạm tội mà còn có thêm danh vọng chiến trường. Danh vọng chiến trường nhiều có thể đổi vài thứ tốt, vì vậy thỉnh thoảng cũng sẽ có người phe khác chạy đến giết người xoát danh vọng.

An Nhạc mặc dù không đi qua Càn Khôn, nhưng nếu trong trò chơi hai bên đối địch, cô lại thấy được đương nhiên không bỏ qua cho người đó. Hơn nữa cô nhìn thấy ID người này là “Sói xám thích ăn cừu lười”, PK rất tốt, mới cấp 50 nhưng hai ba người vây công hắn đều bị hắn nhanh chóng giết chết. Nếu như An Nhạc không nhân cơ hội hạ thủ đến lúc đó không biết sẽ chết dưới tay ai, lúc một người chơi khác bị hạ ngã xuống đất, cô liền xuất thủ đánh lén hắn, người nọ đoán chừng không nghĩ đến cô sẽ động thủ, cho nên nhanh chóng bị đánh bại.

An Nhạc mắt thấy mình đánh lén thành công liền không do dự quăng ra liên chiêu, vì vậy thanh máu của “Sói xám thích ăn cừu lười” ầm ầm rơi xuống.

Cách màn ảnh, Cố Tử Mặc nhìn một màn như vậy, tầm mắt dừng trên ID “Tôi Vì Bạn Mà Đến” một giây, cũng không ham chiến, nhanh chóng dùng bảo vật tiên y chạy về hướng hoàng cung.

Muốn chạy? An Nhạc lập tức thao tác nhân vật đuổi theo, mà mấy người lúc trước bị “Sói xám thích ăn cừu lười” giết liền lên kênh bản địa kêu cứu: kinh thành có ngoại tuyến, nhanh chóng tới giúp, kinh thành có ngoại tuyến, nhanh chóng tới giúp.

An Nhạc nhìn bóng lưng phía trước suy nghĩ có phải là giặc cùng không nên đuổi hay không, nhưng thấy hắn lại chạy về phía hoàng cung, ở nơi đó có rất nhiều NPC, cô an tâm hơn một chút, chỉ cần hắn đến chỗ NPC, NPC sẽ lập tức giết hắn, không cần cô động thủ.

Còn muốn tiếp tục chạy về hướng đó? Ôm ý nghĩ đó, An Nhạc hứng trí bừng bừng đuổi theo, vậy mà tên kia dường như rất quen thuộc đường trong hoàng cung, biết nơi nào có thể tránh được NPC nên không bị đuổi giết, thuận lợi tiến vào hoàng cung.

Cố Tử Mặc thấy người phía sau đuổi sát không buông, cảm thấy hơi buồn cười, cái người tên “Tôi Vì Bạn Mà Đến” này hắn nhớ được, không phải là người lần trước muốn cùng hắn tử đấu sao? Hơn nữa mỗi lần nhìn thấy người này trong bang phái đều là một bộ dạng sôi nổi, mới vừa rồi nhìn thấy tên đó đứng một bên, tưởng hắn sẽ không động thủ, ai ngờ tên này lại đánh lén mình. Cố Tử Mặc nổi lên tâm tình đùa giỡn, ngón tay thon dài đánh chữ trên kênh phụ cận.

[Phụ cận] Sói xám thích ăn cừu lười: Cố gắng lên *mỉm cười*

An Nhạc thấy biểu tình này, lỗ mũi hừ hừ thổi khí, nha, này không phải muốn trêu chọc cô sao, cô không tin không thể giết chết hắn, con ngươi linh lợi lưu chuyển, lập tức có chủ ý, nếu hắn không dẫn NPC, vậy cô giúp hắn dẫn không được sao!

An Nhạc vừa có ý nghĩ này liền quyết đoán mở hồng danh, điểm vào NPC, NPC lập tức đuổi theo mà cô cũng tiếp tục đuổi theo người nọ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK