[Đội ngũ] Tụ Bạch Tuyết – Nữ Vương: Tò mò một chút, hồ ly tinh ở chỗ này có cừu oán gì với ngươi sao?
Hắn thấy câu này lập tức dừng tọa kỵ lại, biến sắc, có phần giống như sắp khóc.
[Đội ngũ] Khinh bỉ người khác: Không có.
An Nhạc cảm thấy không giải thích được, ngươi đã nói không có thù vậy còn ở đây hành hạ đám hồ ly này làm cái gì, như vậy cũng không thể giúp thăng cấp nhanh được, coi như muốn khoe khoang thì ra khỏi Tân Thủ Thôn đi đến huyện thành có phải hay hơn không, bên trong Tân Thủ Thôn cũng không có mấy người nha!
[Đội ngũ] Tụ Bạch Tuyết – Nữ Vương: ???
‘Khinh bỉ người khác’ nhìn thấy mấy dấu chấm hỏi này, một chút thương tâm bị hắn đè nén nơi đáy lòng lập tức trỗi dậy.
Thì ra chân tướng là như vậy! ‘Khinh bỉ người khác’ nghe nói acc nhỏ rút thưởng cơ hội trúng độc đắc tương đối cao, vì vậy hắn liền mở một cái acc nhỏ chuyên đi rút thưởng, kết quả hắn vận khí không tệ rút được tới 50 vàng, lại còn được thêm vài con Thiên Nguyên Hồ Ly. Chuyện tốt như vậy rơi xuống đầu mình người nào mà không hưng phấn, hắn đương nhiên vội vã mở quý danh chuẩn bị giao dịch, nhưng trong lúc hắn mở quý danh không cẩn thận trượt tay khóa luôn trứng Lục Vĩ Hỏa Hồ mà hắn rất thích.
Vì vậy, Lục Vĩ Hỏa Hồ hiên ngang nằm trong acc nhỏ của hắn, trò chơi này tọa kỵ cũng bị khóa, chỉ cần mở ra, ngoại trừ phóng sinh sẽ không còn lựa chọn nào khác. Đại ý chính là Lục Vĩ Hỏa Hồ này sống là tọa kỵ của ngươi, chết rồi cũng vẫn là tọa kỵ của ngươi.
Hắn bi kịch, đúng lúc nhân vật lên đến cấp 6 nhận được nhiệm vụ giết hồ ly, tức giận không có chỗ xả nên chạy đến nơi này tàn bạo hồ ly.
An Nhạc nghe xong tình huống của hắn, vô cùng đồng tình.
[Đội ngũ] Tụ Bạch Tuyết – Nữ Vương: Ngươi cũng thật bi kịch!
[Đội ngũ] Khinh bỉ người khác: Đừng nói nữa, hiện tại vẫn còn đau trứng đây.
[Đội ngũ] Tụ Bạch Tuyết – Nữ Vương: Nhưng mà không sao, luyện nhân vật này thật tốt là được rồi, bây giờ thăng cấp rất nhanh, còn có hệ thống sư đồ, tìm một sư phụ thật mạnh dẫn ngươi, không đến một tuần có thể lên cấp 50 xuất sư.
[Đội ngũ] Khinh bỉ người khác: Biết, chỉ là không cam lòng.
[Đội ngũ] Tụ Bạch Tuyết – Nữ Vương: *nhún vai* ai bảo ngươi trượt tay!
[Đội ngũ] Tụ Bạch Tuyết – Nữ Vương: Ta đi giao nhiệm vụ.
[Đội ngũ] Khinh bỉ người khác: Ta cũng muốn giao, đi cùng chứ.
‘Khinh bỉ người khác’ vừa nói vừa phát lời mời cùng ngồi kỵ sủng cho An Nhạc, cô còn chưa bao giờ ngồi qua tọa kỵ khủng như vậy cho nên điểm tiếp nhận, trong nháy mắt An Nhạc đã ngồi trên lưng Lục Vĩ Hỏa Hồ, nhất thời cả người giống như cao thêm một cấp.
An Nhạc cảm thấy không tệ, đúng là khí phách đều lộ ra ngoài.
Hai người cùng đi giao nhiệm vụ, đang tính làm nhiệm vụ chính tuyến kế tiếp, Tân Thủ Thôn yên tĩnh lại xuất hiện ba quý danh, lại còn vô cùng quen thuộc: ‘Công Tử Thế Vô Song’, ‘Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say’, ‘Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi’. An Nhạc không tự chủ cuối thấp đầu, cũng may nhân vật của cô là một loli, ‘Khinh bỉ người khác’ ngồi phía trước vừa lúc che hết cả người cô. An Nhạc híp mắt nhìn ba người kia, bọn hắn chạy tới Tân Thủ Thôn làm gì nhỉ?
[Phụ cận] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say: Phốc! Ngươi không phải mới vừa gọi điện bảo rút được hồ ly sao? Sao bây giờ lại nằm trong acc nhỏ?
[Phụ cận] Khinh bỉ người khác: Không được sao? Gia thích!
[Phụ cận] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi: Trượt tay hả?
[Phụ cận] Công Tử Thế Vô Song: Đây mới là chân tướng.
[Phụ cận] Khinh bỉ người khác: Kháo! Đây là do trò chơi các ngươi thiết kế có vấn đề, không cẩn thận liền khóa, ta mở ra rồi nhưng mở cũng không thể thu hồi.
An Nhạc ngây người, cô nhìn thấy cái gì vậy? Người cô mới quen này không những là bạn của Công Tử, hơn nữa còn nói vài chuyện khiến cô kinh ngạc, lúc trước cô cũng từng hỏi Công Tử có phải GM không, hắn nói không phải.
Nhưng bây giờ theo như lời Khinh Bỉ thì trong ba người kia có một người không phải người chơi bình thường, hơn nữa không chỉ đơn giản là GM.
Còn một chuyện nữa, nếu như bốn người này quen biết, An Nhạc hẳn là cũng sẽ biết, là acc nhỏ của ai? Hoa Dại? Không giống, Hoa Dại hình như trong thực tế không có quen bọn họ, vậy sẽ là người nào đây?
Đúng lúc này, Công Tử Thế Vô Song đột nhiên nói chuyện
[Phụ cận] Công Tử Thế Vô Song: Phía sau ngươi có người?
Trải qua một cái nhắc nhở, ‘Khinh bỉ người khác’ mới nhớ ngồi phía sau tọa kỵ hắn còn có một người, hắn mạnh mẽ vỗ đầu, kháo! Sao lại quên mất nhỉ, còn nói một vài chuyện không nên nói nữa…..
An Nhạc chống lại ánh nhìn của Công Tử, không cam lòng yếu thế thẳng sống lưng, từ phía sau Lục Vĩ Hỏa Hồ của ‘Khinh bỉ người khác’ nhảy xuống, dùng đôi mắt to tròn đặc biệt của loli nhìn ba người phía trước.
[Phụ cận] Vẽ vòng tròn nguyền rủa ngươi:……..
[Phụ cận] Duy mình ta tỉnh ~ Ngàn chén không say:………
[Phụ cận] Công Tử Thế Vô Song: *mỉm cười* xem chuyện tốt ngươi đã làm.
An Nhạc biết tên này mỗi lần cười nói như vậy chắc chắn không phải chuyện tốt, cho nên mặc dù biết mấy lời này là nói với Khinh Bỉ, không phải nói với cô, nhưng cô vẫn rất khó chịu, dù sao đi nữa chỉ cần nhìn thấy hắn là đủ khó chịu rồi.
[Phụ cận] Tụ Bạch Tuyết – Nữ Vương: Yên tâm đi, ta đối với các ngươi không có chút hứng thú nào hết, chuyện vừa rồi ta cái gì cũng không thấy, cái gì cũng không nghe được, dĩ nhiên cũng tuyệt đối không ở trong trò chơi nói lung tung.
[Phụ cận] Khinh bỉ người khác: Xem đi, người ta cái gì cũng không có thấy.
[Phụ cận] Công Tử Thế Vô Song: Tại sao phải tin ngươi?
Cố Tử Mặc vừa nói vừa đi tới trước mặt An Nhạc, từ trên cao nhìn xuống tiểu loli trước mặt.
[Phụ cận] Tụ Bạch Tuyết – Nữ Vương: *lé mắt* ngươi tin hay không thì tùy, có cái gì liên quan chứ, ta cũng không nợ các ngươi, nói cho ngươi biết, tốt nhất đừng dùng khẩu khí này nói chuyện với ta, nếu không ta có làm cái gì cũng đừng có trách.