[Đội ngũ] Thanh Thanh hà biên thảo: Đúng rồi Công Tử, cái tên Không Say kia lần trước đùa giỡn MM Tiểu Cánh trong bang của ta, hại hai vợ chồng cô ấy ly hôn, hắn lại không chịu kết hôn với Tiểu Cánh, hôm nay còn tiếp tục đùa giỡn mấy MM khác trong bang, ngươi bảo hắn nên dừng lại, cho dù hắn vô tâm cũng không nên đùa giỡn MM bừa bãi.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Tự đi nói với hắn.
[Đội ngũ] Thanh Thanh hà biên thảo: Nói? Ta còn lên cả kênh thế giới, nhưng hắn vẫn như vậy làm theo ý mình, nếu mấy MM còn bị lừa nữa, bang chúng ta sẽ hạ lệnh truy sát hắn, ta nói trước với Công Tử một tiếng.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Cứ tự nhiên.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Nhưng mà ta có một câu muốn nói, người ở lâu trong giang hồ ai cũng biết Không Say là cái hạng người gì, cô gái đầu tiên bị hắn dùng lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ, có thể nói cô gái đó còn ngây thơ. Nhưng tới lần thứ hai, lần thứ ba còn có người tin tưởng lời hắn thì ta chỉ có thể nói cô ta không phải não có vấn đề thì cũng là Chu Du đánh Hoàng Cái, một nguyện đánh một nguyện bị đánh, không thể trách bất cứ kẻ nào.
An Nhạc lần đầu tiên nhìn thấy Công Tử đánh ra một đoạn dài như vậy, hơn nữa lời nói có chút ác độc, nhưng lại nói ra toàn bộ lời trong lòng cô, cùng Không Say chung đụng lâu như vậy, cô cũng biết cái tên này hơi hoa tâm một chút, bản thân hắn không phải người xấu, ít nhất không có gạt tiền gạt sắc. Thời gian hắn quen mấy cô em gái này không lâu, nhưng trong lúc ở cùng nhau thường gọi đến gọi đi, thường giúp mấy cô gái đó đánh trang bị, giết người, thăng cấp, mấy chuyện này hắn đều làm. Theo như lời của Không Say mà nói, chia tay không thể trách hắn, chỉ có thể trách cái loại cảm giác mờ mịt này không thể kéo dài.
Mặc dù đứng ở lập trường phái nữ, An Nhạc vô cùng khinh bỉ hành động của Không Say, nhưng công bằng mà nói, với tư cách là bạn bè, chuyện như vậy nếu Không Say có sai vậy đối phương cũng sai, tuyệt đối không thể chỉ đổ lỗi cho một mình hắn.
[Đội ngũ] Tôi Vì Bạn Mà Đến: Công Tử nói không sai, như thế nào thì đây cũng là chuyện riêng của hai người bọn hắn, người ngoài không có tư cách nhúng tay vào.
[Đội ngũ] Thanh Thanh hà biên thảo: Thôi bỏ đi, không nói chuyện này nữa, đội ngũ Thiên kiếp của ta còn thiếu một người, mời ngươi gia nhập có được không?
Đội ngũ Thiên kiếp, ý nghĩa như tên chính là phá thiên kiếp, giống như trong mấy tiểu thuyết, người tu tiên cũng sẽ gặp phải thiên kiếp, theo như thiết kế trong trò chơi, từ cấp 60 đến cấp 80 đã có hai phụ bản Thiên kiếp. Bởi vì vài ngày nữa sẽ cập nhật phiên bản mới, trong đó có gia tăng mức độ của cấp bậc cao nhất, cho nên đương nhiên cũng sẽ cho ra đời một phụ bản Thiên kiếp mới biến thái hơn, cường đại hơn, cần một tổ đội mười người tiến vào, trong Server nào có đội ngũ vượt qua được thì mức độ mới của cấp bậc cao nhất mới mở ra. Hơn nữa nếu Server nào có đội ngũ vượt qua đầu tiên, mỗi người sẽ nhận được phần thưởng rất tốt từ Hệ Thống.
Vì vậy, loại đội ngũ này đều là các bang phái âm thầm tranh đấu, ai chẳng muốn bang phái mình nổi danh, đương nhiên nhân tài giống như Công Tử cho dù không cùng một bang phái thì cũng sẽ được các đội ngũ khác chiêu mộ.
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Có đội ngũ.
An Nhạc biết Công Tử đánh mấy lời này là nói xạo, bởi vì cô nhớ rõ ràng ngày hôm qua khi Cuối Thời Thức Tỉnh ở trên kênh bang phái hỏi hắn có muốn tham gia không, hắn nói là không.
[Đội ngũ] Thanh Thanh hà biên thảo: Như vậy à, thật là tiếc!
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Nhiệm vụ của ngươi đã xong chưa?
[Đội ngũ] Thanh Thanh hà biên thảo: *mỉm cười* còn chưa xong!
[Đội ngũ] Công Tử Thế Vô Song: Xin lỗi, không phải hỏi ngươi.