Mạnh Kim Ngọc bị đánh cho hai má phát đau, không dám tin nhìn bà ta.
“Còn ngại không đủ mất mặt sao?” Bà Khương tức giận đến mức trong mắt đều là tơ máu: “Ở trên đại hội thôn dân đọc kiểm điểm còn chưa đủ, còn muốn lên đại hội công xã đọc phải không?”
“Con không có ——”
Lại là một tiếng vang nặng nề.
“Câm miệng!” Bà Khương lật tay, lại cho một bạt tai: “Sao lòng dạ cô ác độc như vậy? Đó là con của cô!”
Chị dâu cả Khương và chị dâu hai Khương hoảng sợ, đều lui từng bước về sau, ai cũng không khuyên một câu.
Ai có thể khuyên chứ?
Dữu Dữu chính là con cô ta, cô ta liều mạng tính kế đứa nhỏ như thế, nói ra cũng không có người tin, chỉ có thể dùng hai chữ “Tâm ác” để giải thích.
Trên mặt Mạnh Kim Ngọc đau rát nóng cháy.
Cô ta cứng đờ tại chỗ, hai tay che hai bên mặt của mình, đầu óc ong ong ong.
Việc này không qua được, cô ta hận không thể tìm một bức tường, đập đầu cho rồi.
...
Mạnh Kim Ngọc hãm hại Dữu Dữu xem như hoàn toàn giải quyết.
Dữu Dữu chẳng những không có tội, kéo theo còn phát hiện em trai có thể nói.
Hai chị em cảm thấy rất mới lạ, mỗi ngày ở nhà nói chuyện phiếm, vui vẻ.
Hơn nữa, gần đây Dữu Dữu còn phát hiện một chuyện.
Bà nội đối xử với bọn nhỏ đều qua loa, nhưng dường như là một người công bằng.
Trải qua chuyện này, bà nội hung hăng dạy dỗ mẹ kế một trận, thậm chí còn phạt cô ta không cho ăn cơm!
Mẹ kế đói đến mức ngực dán vào lưng, cũng không thể nghỉ ngơi, ban ngày làm việc, buổi tối còn phải viết kiểm điểm.
Bởi vì, mắt thấy đại hội thôn dân lập tức sẽ sẽ cử hành.
Sáng sớm Dữu Dữu từ trên núi hái được một giỏ trái cây dại, hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang xuất phát xem diễn.
Đại hội thôn dân, Dữu Dữu tới rồi!
Đến xem mẹ kế gặp xui xẻo!
...
Đồng thời, Khương Hoán Minh mới ăn cơm trưa xong đi ra từ căn tin đơn vị, thì nhận được một bức điện báo.
Lại là trong nhà gửi tới.
Điện báo bốn xu một chữ, vợ anh ta cũng thật sự chịu chi!
Khương Hoán Minh nở nụ cười một tiếng, mở điện báo ra, nhìn thoáng qua.
Mà liếc mắt một cái, khiến anh ta hoảng sợ rồi.
Vợ anh ta bảo anh ta nhờ quan hệ kiếm một tờ phiếu xe đạp.
Bởi vì, cô ta tiết kiệm tiền, cho anh ta mua xe đạp!
Buổi chiều ngày đó, Khương Hoán Minh không kiềm chế được cảm xúc kích động, chạy tới văn phòng của lãnh đạo.
Anh ta muốn đi cung tiêu xã của công xã nhậm chức!
Mạnh Kim Ngọc giống như bị rút mất hồn, tới đến nơi này cô ta cho rằng mình sẽ đại sát tứ phương, trở thành sự tồn tại nhận được sự kính trọng và yêu mến của mọi người, nhưng không ngờ còn chưa qua được bao lâu đã mất mặt đến mấy lần như vậy rồi.
Cô ta bị cả gia đình nhà họ Khương chỉ trích dữ dội mà vẫn phải khép nép nín nhịn, nịnh nọt lấy lòng người ta, sau này vất vả lắm cũng có cơ hội vào làm việc tại Hội Liên hiệp Phụ nữ nhưng giữa đường nhảy ra một kẻ hớt tay trên.
Sự chán ghét của cô ta đối với Dữu Dữu đã lên đến cực điểm cho nên mới nghĩ cách lợi dụng Khương Thiện đào một cái hố, ai biết Dữu Dữu không nhảy xuống mà còn trở tay đẩy cô ta vào trong.
Bây giờ lời đồn về cô ta ở thôn đã rất tệ rồi. Tất cả mọi người đều nói cô ta là ả đàn bà phá hoại gia đình thậm chí còn nói là không nói lý, tò mò tại sao cô ta lại đối xử với Dữu Dữu như thế.
Cũng may… cũng may bọn họ không biết sự thật, sẽ không biết trước khi cô ta trở thành Mạnh Kim Ngọc đã xảy ra chuyện gì…
Bây giờ Mạnh Kim Ngọc không có cách nào khác mà chỉ có thể nén giận, đặt toàn bộ hy vọng lên người Khương Hoán Minh. Dân làng đối xử với cô ta thế nào cũng không phải điều quan trọng nhất, bởi vì cô ta và Khương Hoán Minh không có khả năng cả đời đều ở trong thôn Phượng Lâm này. Tương lai bọn họ sẽ vào thành phố phát triển, sau đó thậm chí sẽ đi vào thành phố lớn mua nhà định cư, gia sản sẽ trải khắp các nơi trên toàn thế giới.
Cô ta muốn dùng một đống tiền của đã tích góp được của Mạnh Kim Ngọc nguyên chủ đó đưa hết cho Khương Hoán Minh mua xe đạp để lấy lòng anh ta. Vì trong lòng sốt ruột nên cô ta thậm chí đã nói tin tức tốt này cho Khương Hoán Minh hay, tin rằng lúc này anh ta chắc chắn đang rất mong đợi.
Dù sao thì bây giờ xe đạp hiếm có biết bao, cả thôn Phượng Lâm này cũng chỉ mới có một cái.
…